Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 1432: Áp lực nặng nề

Lúc này, cả hai bên đều có thể cảm nhận được sự cảnh giác của nhau, đồng thời cũng biết rằng chỉ cần một hành động không đúng thì sẽ dẫn đến đánh nhau.
Bầu không khí đã tới mức bờ vực bùng nổ.
Mặc dù hai chọi với năm, nhưng Trần Mặc và Jingger vẫn không hề rơi vào thế hạ phong, một người thì bình tĩnh, một người thì lạnh lùng, cứ thế mà đối mặt trực diện với năm người kia.
An Tam cảm thấy áp lực nặng nề từ hai người ở trước mặt, bởi vì hắn ta đã chú ý đến chi tiết mà các thành viên khác trong đội đã bỏ qua. Trong khoảnh khắc đôi bên giằng co, hắn ta nhìn thấy Trần Mặc và Jingger…
Khẽ nhúc nhích chân, nghiêng người về trước.
Vào lúc đó, hắn thậm chí có ảo giác năm người bọn họ sẽ chết ở đây trước khi rút vũ khí ra.
Hai người này đích thị là hai chiến giáp sư nhà nghề.
Bọn họ quả thực đã đánh giá thấp sức mạnh của hai người này.
An Tam chợt nhớ tới lời khai báo của vương thất nền văn minh Lục Hòa, Trần Mặc đã giết bảy tên truy đuổi trong chớp mắt, cuối cùng đã cứu được Chogori.
“Hai người đừng hiểu lầm!”
An Tam đột nhiên lên tiếng, phá tan bầu không khí giằng co: “Ta chỉ tò mò không biết các người đã du hành vũ trụ bao lâu rồi mà thôi. Thật ra, ta cũng đang nghĩ đến việc du hành vũ trụ trong tương lai.”
Trần Mặc chỉ liếc nhìn hắn ta, không trả lời.
Bầu không khí đối chọi gay gắt bị phá vỡ, An Tam và bốn người còn lại cũng đồng loạt buông lỏng tinh thần, giống như những con sâu vừa thoát kén.
Vừa rồi, không chỉ An Tam, mà cả bốn người còn lại đều cảm thấy áp lực nặng nề từ Trần Mặc, tên đội viên vừa tranh cãi với Trần Mặc cũng tỏ ra u ám hơn bao giờ hết.
“Hai người vừa nói rằng mình đến đây để bổ sung năng lượng phản vật chất, nhân tiện nghỉ ngơi một chút đúng không? Vậy cho ta hỏi, khi nào hai người sẽ rời đi?” An Tam tỏ ra bình thản, hỏi tiếp.
“Nếu các người có thể bổ sung năng lượng phản vật chất cho chúng ta, chúng ta có thể đi ngay bây giờ.”
“Ặc, tiên sinh nói đùa sao? Các người có phi thuyền gấp khúc không gian, vậy mà còn quan tâm đến chi phí bổ sung năng lượng phản vật chất sao?”
An Tam cũng không nói sai, những lời này của Trần Mặc giống như nói rằng hắn có thể lái siêu xe để đi vòng quanh thế giới, nhưng lại không có đồng nào để đổ xăng, chỉ là An Tam không biết Trần Mặc vừa mới từ đi ra tiểu vũ trụ, hắn ta thật sự không có tiền, ngay cả phi thuyền cũng là do bản thân chế tạo.
“Ta nói ta thật sự không có tiền, các người sẽ cho rằng ta cướp phi thuyền đúng không?”
“…”
An Tam nhận thấy sự thay đổi trong ngữ điệu của Trần Mặc, hắn ta không còn tỏ ra khách sáo như trước. Tuy nhiên, An Tam cũng không dám bất mãn, bởi vì bọn họ mới là người gây sự trước.
“Hai người nói đùa ghê thật đấy! Hôm nay chỉ đến vậy thôi, cảm ơn sự hợp tác của hai người! Nếu hai người có vấn đề gì trong tương lai, thì có thể tuỳ ý liên hệ với ta.”
Mặc kệ Trần Mặc có cần hay không, An Tam viết phương thức liên lạc của mình xuống một mảnh giấy rồi đặt nó xuống bàn, sau đó nhặt con chip phi thuyền của Trần Mặc rồi dẫn bốn thành viên trong đội rời đi.
Khi bọn họ rời khỏi công ty chiến giáp Tân Tinh, năm người cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều. Trên đường đi, An Tam đang suy nghĩ tới quá trình tiếp xúc với Trần Mặc ban nãy.
“Đội trưởng, vừa rồi trong lúc giằng co, ta cảm thấy áp lực rất lớn, giống như bị một con dao sắc bén kề sát sau lưng, có khả năng sẽ chết vào bất cứ lúc nào!” Một người còn khiếp sợ mà nói.
“Ta cũng vậy.” An Tam không chút do dự nói: “Hai người đó đều là cao thủ.”
“Bọn hắn thoạt nhìn không giống như sinh mệnh cao cấp, tại sao lại có thể gây chúng ta đến như thế?”
“Chúng ta không thể nhìn vào bề ngoài mà phán đoán cấp bậc của sinh mệnh được! Dù sao đi nữa, hệ thống phân loại cấp bậc sinh mệnh theo màu sắc rất chung chung, thậm chí còn không hoàn toàn chính xác, bởi vì ngay cả những sinh mệnh cùng màu cũng được chia thành ba, bảy loại kia mà. Trong bảy nền văn minh cấp Thần, các tộc nhân thuộc nền văn minh Vô Tẫn Hải có huyết dịch màu trong suốt, không thuộc hệ màu cầu vồng, nhưng bọn họ vẫn là Thần tộc.”
“Ôi, đội trưởng, ngươi xem này!”
Thành viên nữ duy nhất trong đội ngũ năm người đột nhiên lên tiếng, sau đó chia sẻ một đoạn video trong kênh liên lạc đoàn đội.
Đó là khung cảnh Trần Mặc triệt hạ bảy kẻ truy đuổi trong không gian.
Sau khi nhìn thấy thủ đoạn giết người dứt khoát gọn gàng của Trần Mặc trong video, An Tam thầm cảm thấy mắn may vì vừa rồi hai bên không đánh nhau. Nếu không, bọn họ thật sự sẽ gặp nguy hiểm, cảm giác uy hiếp vừa rồi là có thật.
Bọn họ đã đúng, hai người kia đích thị là cao thủ.
Nếu bản thân ở trong tình huống này, liệu bọn họ có thể giết bảy tên sát thủ trong thời gian ngắn như vậy hay không? Nói đúng hơn, liệu bọn họ có thể sống sót nổi hay không?
Khi xem video, bọn họ vô thức đặt mình vào vị trí của Trần Mặc, nghĩ thôi đã thấy sợ.
“Sau này, Lewu đừng nói chuyện ngang ngược, gây mích lòng mọi người như vậy. Cho dù chúng ta là đại diện cho cơ quan an ninh hành tinh, thì cũng không thể tùy tiện đắc tội người ta. Dù sao đi nữa, sinh mệnh mạnh hơn chúng ta có mặt ở bất kỳ nơi đâu.”
“Ta hiểu rồi, đội trưởng.”
Người đầu chó từng tranh luận với Trần Mặc lúc nãy cũng vội vàng đồng ý. Lúc đó, hắn ta cũng cảm nhận rõ ràng được mối nguy cơ từ đối phương, vậy nên cũng không dám nói nhảm thêm nữa. Đến bây giờ, hắn ta nhìn thấy hình ảnh trong video, chợt cảm thấy sợ hãi vô vàn.
“Bây giờ chúng ta phải làm gì đây? Còn điều tra bọn họ không?”
“Khoan hãy kiểm tra, đối phương vốn dĩ rất khách sáo, nhưng dường như đã bị kích thích bởi lời nói của Lewu. Hơn nữa, bọn họ vừa có thực lực cường đại, lại còn sở hữu những bộ chiến giáp cao cấp và phi thuyền gấp khúc không gian, nên có lẽ đến từ một nền văn minh cao cấp nào đó. Một nền văn minh cao cấp căn bản sẽ không đối phó với nền văn minh Lục Hòa bằng âm mưu cấp thấp như vậy.”
Sau khi nghe lời cầu cứu của Chogori, An Tam bỏ ý định điều tra Trần Mặc. Lúc đầu, Trần Mặc đã có ý định bỏ qua Chogori, nhưng cuối cùng cũng đồng ý sau khi nghe Chogori nói tới thù lao. Hắn ta ắt hẳn làm việc vì thù lao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi