Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 864: Hắn cũng to gan lắm đấy!

Vương Hải hỏi.
Chung Lôi có vẻ ngoài gầy yếu nhưng thể lực lại vô cùng khủng bố, ngay cả Vương Hải cũng không chắc có thể đánh thắng được hắn ta. Dù sao đi nữa, Chung Lôi từng là nhân viên phụ trách an toàn cho các nhân vật cấp cao, cho nên con người này tuyệt đối không phải hạng tầm thường. Càng quan trọng hơn nữa, đầu óc của Chung Lôi rất nhạy bén, năng lực quản lý cũng vô cùng vượt trội. Kể từ khi tới đây, hắn ta có nhiều đất diễn hơn nữa, cho nên có thể từ từ thể hiện hình tượng một vị tướng tài toàn năng.
Vì lẽ đó, Vương Hải thường xuyên trưng cầu ý kiến của Chung Lôi.
“Việc khan hiếm kỹ sư quả thật là một vấn đề nan giải mà bất kỳ công ty quân sự nào cũng không thể giải quyết trong một sớm một chiều. Công ty Trang bị Quân Kiến đã có tập đoàn Kiến Hành Quân làm chỗ dựa, chúng ta không cần lo lắng về vấn đề nghiên cứu kỹ thuật ngay bây giờ.
Nhưng sau khi mở rộng thị trường, tập đoàn cũng không thể hỗ trợ Trang bị Quân Kiến mãi được, cho nên chúng ta vẫn phải chiêu mộ những kỹ sư chuyên nghiệp thì mới có thể phát triển thêm nữa.
Tanzania là một trong những khu vực kém phát triển nhất thế giới, công ty chúng ta lại đang trong giai đoạn khởi nghiệp, vậy nên không có mấy ai tình nguyện tới đây làm việc, vì lẽ đó, chúng ta chỉ có thể tự bồi dưỡng nhân tài. Nếu phương án này không hiệu quả, chúng ta sẽ phải thu mua các công ty quân sự khác, nhưng sẽ có một chút phiền phức.”
“Bồi dưỡng nhân tài như thế nào?”
“Chúng ta sẽ hợp tác với lãnh đạo ở Tanzania. Nền giáo dục của bọn họ vẫn còn lạc hậu, trong nước hầu như không có các ngành công nghiệp nặng chủ đạo, nhân tài đã ít lại càng thêm ít. Nhưng ta có thể khẳng định, những người có thiên phú và chí khí chắc chắn sẽ không thiếu.
Chúng ta có thể thiết lập một chuyên ngành thuộc khối quân đội trong các trường đại học, đồng thời phụ trách bồi dưỡng các sinh viên trên khắp Châu Phi có ý muốn làm việc trong ngành sản xuất vũ khí. Hơn nữa, các lãnh đạo nơi này cũng sẽ ủng hộ chúng ta trợ giúp bọn họ bồi dưỡng nhân tài.
Đối với các sinh viên ưu tú, chúng ta có thể đề bạt bọn họ trở thành kỹ sư phát triển kỹ thuật. Còn các sinh viên khác, chúng ta có thể đưa bọn họ đến làm việc ở nhà máy. Những người này đã được tiếp thu những kiến thức liên quan đến kỹ thuật, chuyên môn tốt hơn rất nhiều so với các công nhân bình thường.
Phương án thiết lập một hệ thống bồi dưỡng nhân tài, dù thời gian thực hiện khá dài hơi, nhưng đây là cách tốt nhất để chúng ta có thể thu nhận nguồn nhân lực chất lượng cao. Xét cho cùng, chúng ta chỉ vừa mới bắt đầu, điều kiện sống ở đây cũng khá kém. Tại các đất nước phát triển, những nhân tài hàng đầu đều đã gia nhập vào siêu tập đoàn công nghiệp quân sự. Nếu điều kiện cho phép, chúng ta lại cướp người từ những công ty khác.”
“Ừm, vậy chuyện này cứ giải quyết như vậy nhé, ngươi hãy đến bàn bạc với lãnh đạo ở Tanzania đi.”
Vương Hải nói.
Trần Mặc đã cho họ toàn bộ quyền tự chủ, cho nên bọn họ có thể đưa ra quyết định của riêng mình. sau đó trình bày với tập đoàn mà không cần báo trước. Nếu các kế hoạch này không ổn, tập đoàn sẽ đưa lời khuyên cho họ.
….

“Cái gì? Đây là một con robot thông minh?”
Liễn Kiến Quân xem xét ảnh chụp của Mặc Nữ, sắc mặt tràn đầy ngạc nhiên.
Sau nhiều năm làm việc trong quân ngũ, Liễn Kiến Quân đã trải qua rất nhiều sóng to gió lớn, cho nên mới có được vị trí như ngày hôm nay. Hắn thường không dễ bị khiếp sợ, nhưng lần này thì hoàn toàn khác biệt. Người phụ nữ trong bức ảnh không khác với người bình thường, cùng lắm thì chỉ xinh đẹp hơn những cô gái khác một chút.
Nhưng Lý Thành Chi lại nói cho hắn ta biết đây là một người máy.
“Dù ngươi không tin, nhưng ta đã được tận mắt chứng kiến.”
Lý Thành Chi cũng không hề ngạc nhiên khi nhìn thấy sắc mặt chấn động của Liễu Kiến Quân, bản thân hắn cũng đã như thế khi biết sự thật về Mặc Nữ.
“Người máy này có thể xông pha chiến trường sao?”
Liễu Kiến Quân nói.
“Ta hỏi qua rồi, người đó đã nói cô gái này chính là vệ sĩ của hắn. Một khi được trang bị đầy đủ vũ khí theo tiêu chuẩn quân đội bây giờ, cô ấy có thể đối phó với một đại đội.”
“Thật sự dám nói thế? Hắn ta giàu có như vậy, cho nên có quyền thoả thích khoác lác mà không lo nộp thuế sao? Hắn thực sự cho rằng các binh sĩ là người giấy sao?”
Liễu Kiến Quân vô cùng nghi ngờ.
“Dựa theo sự hiểu biết của ta về hắn, đó có lẽ là con số tối thiểu.”
Lý Thành Chi cười khổ, tên đó nhất định sẽ không nói lung tung mà không có bằng chứng đâu.
“Công nghệ robot thông của hắn thuần thục đến mức nào chứ? Nếu có thể chế tạo một con robot hoàn mỹ như thế, hắn không phải đã bất khả chiến bại rồi sao?”
Liễu Kiến Quân vẫn không quá tin tưởng, các nghiên cứu robot thông minh của các quốc gia khác vẫn còn đang trong giai đoạn khám phá, mà người máy của hắn ta đã có thể xông pha chiến trường được rồi? Dù có tiên tiến đến mức nào thì cũng sẽ không thể chênh lệch đến nhường này.
“Trước mắt, con robot này chính là một tập hợp của các công nghệ kỹ thuật tân tiến nhất của công ty Kiến Hành Quân.”
Lý Thành Chi buông thõng tay: “Tên hắn là Trần Mặc.”
Một cái tên có thể đại diện cho rất nhiều thứ, thậm chí còn đồng nghĩa với hai chữ “biến thái”.
Liễu Kiến Quân chần chừ một chút rồi hỏi: “Ngươi có hỏi hắn con robot này bao nhiêu tiền chưa?”
“Con robot trong bức ảnh là hàng không bán, hắn đặc biệt chế tạo để phục vụ cho mục đích cá nhân.”
Lý Thành Chi nói: “Nhưng một công ty con của hắn, Phòng vệ Kiến Thợ, có sản xuất một mô hình robot khác với những tính năng tương tự, một bộ động cơ trần có giá một tỷ.”
“CMN, ta nhổ vào, tên nhãi đó muốn cắt cổ chúng ta sao? Hắn cũng to gan lắm đấy!”
Liễu Kiến Quân nghe xong, suýt chút nữa chửi ầm lên.
“Ngươi có thể được giảm giá 2% khi mua số lượng lớn.”
“…”
Liễu Kiến Quân với Lý Thành Chi cười với nhau, nhưng Lý Thành Chi cười vì bất đắc dĩ, còn Liễu Kiến Quốc cười vì bị lời nói của Trần Mặc chọc tức.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi