Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 691: Đối đáp

Triệu Mẫn lạnh lùng ra lệnh.
Các nhân viên an ninh lập tức bắt lấy tên phóng viên đang làm loạn, không thèm để tâm đến tiếng la hét chói tai, thẳng tay lôi hắn ta ra khỏi địa điểm họp báo.
"Vừa rồi là một hành vi chen ngang bất ngờ, ta không muốn lại có sự cố không vui nào nữa.”
Sau khi tên phóng viên người Nhật bị đưa đi, Triệu Mẫn tiếp tục phát biểu bằng giọng điệu mạnh mẽ nhằm đè ép tình hình náo loạn tại hội trường.
"Vừa rồi, ta đã nói đến khả năng các chuyên gia Đại học Tokyo sử dụng công ty chúng ta như một vật gánh tội để chuyển hướng điều tra, bởi vì chúng ta thực sự không có lý do để lây lan virus 'Satan'.
Có thể sẽ có nhiều người nghĩ rằng virus "Satan" sẽ mang lại lợi nhuận cho công ty chúng ta, cho nên chúng ta là thủ phạm phát tán virus "Satan". Thật ra, công ty chúng ta có hàng chục sản phẩm với rất nhiều bằng sáng chế độc quyền. Doanh thu của hệ điều hành Con Mối thậm chí còn không lọt vào TOP 5 trong số đó.
Công nghệ kỹ thuật máy chiếu ba chiều cỡ lớn và vật liệu sợi mới được sử dụng trong đám cưới của chủ tịch chúng ta cũng đã sớm hoàn thiện, nhưng chúng ta thậm chí còn chưa có đủ tinh lực để đưa những kỹ thuật tiên tiến này ra thị trường.
Chúng ta có một số lượng lớn các công nghệ kỹ thuật có thể thu được lượng lợi nhuận hợp pháp liên tục và ổn định một cách quang minh chính đại, tại sao lại phải trăm mưu nghìn kế, đặt cược danh tiếng công ty để làm những việc phi pháp như vậy? Tại sao chúng ta phải mạo hiểm chôn vùi toàn bộ công ty để kiếm được lợi nhuận ít ỏi đó? Ai có thể đưa ra cho ta một lý do? Chẳng lẽ những người điều hành của công ty Kiến Hành Quân đều có tầm nhìn hạn hẹp? Những ý tưởng như thế rất buồn cười, đồng thời cũng rất ngu ngốc.”
Hàng loạt câu hỏi ngược của Triệu Mẫn khiến tất cả các phóng viên và những người xem phát sóng trực tiếp đều rơi vào trầm tư suy nghĩ.
Nghĩ kỹ một chút, công ty Kiến Hành Quân quả thực chẳng còn lý do gì lại phải thu lợi nhuận kinh doanh thông qua phương thức này. Doanh thu đến từ điện thoại di động ba chiều đã đủ để công ty Kiến Hành Quân nằm lăn ba vòng trên đống tiền, còn những công nghệ khác cũng đều là chìa khóa mở ra báu vật.
Công ty Kiến Hành Quân cũng chẳng phải đến kẻ đi bước đường cùng, bọn họ không có lý do gì để mạo hiểm như vậy.
Sau khi đặt ra những câu hỏi này, ánh mắt Triệu Mẫn quét qua các ống kính máy quay trong hội trường, cô khẽ cười, như thể đang chế nhạo người ở Đại học Tokyo.
"Tổng giám đốc Triệu Mẫn, Hoa Kỳ ban lệnh trừng phạt vì cho rằng Tập đoàn Kiến Hành Quân đe dọa đến an ninh quốc gia của họ, điều này có thể coi rằng, bọn họ đã nhận định các ngươi là người đứng sau chuyện này và hệ thống con mối không an toàn đúng không? Các ngươi hủy bỏ những đơn hàng máy đo địa chấn cũng là đang trừng phạt ngược lại Hoa Kỳ sao?”
Một phóng viên đứng lên hỏi.
"Mỗi lần chính phủ Hoa Kỳ trừng phạt các doanh nghiệp Trung Quốc, bọn họ đều nói rằng chúng ta đang đe dọa an ninh quốc gia của họ? Trong lòng mọi người đều biết rõ chuyện này mà? Ta nhắc lại một lần nữa, công ty Kiến Hành Quân không có bất kỳ liên quan gì đến virus 'Satan'.
Hệ thống điều hành máy tính thông minh con mối của công ty bọn ta có tường lửa thông minh tiên tiến nhất hiện nay. Vì có thể ngăn chặn sự xâm nhập của vi rút "Satan", nó được xem như là tuyến phòng thủ cuối cùng cho hệ thống an ninh mạng toàn cầu. Nhưng Hoa Kỳ vẫn cảm thấy như thế không an toàn? Vậy các hệ điều hành máy tính khác đã rơi vào tầm khống chế của "Satan" thì sao?
Còn đối với động thái hủy đơn đặt hàng máy đo địa chấn của chúng ta, Bộ Thương mại Hoa Kỳ đã ra lệnh ngăn chặn tất cả các sản phẩm của công ty bọn ta không được phép tiến vào thị trường Hoa Kỳ, máy đo địa chấn cũng là một trong số đó. Bọn ta chủ động hủy đơn hàng, không làm phiền bọn họ tiếp tục viện cớ.”
"Tổng giám đốc Triệu Mẫn, các chuyên gia tại đại học Tokyo chỉ nói rằng người phát tán virus Satan hiện đang ở thành phố Tân Hải, chứ không hề chỉ đích danh công ty Kiến Hành Quân. Chẳng lẽ các ngươi đang có tật giật mình sao? Tại sao lại cho rằng Đại học Tokyo vu cáo hãm hại các ngươi?”
"Trước hết, chúng ta không hề có tật giật mình, mà ngược lại, những ám chỉ của bọn họ quá rõ ràng, khiến cho mọi người đều lấy công ty bọn ta ra làm ví dụ để phỏng đoán bừa bãi. Hơn nữa, giới truyền thông mới là kẻ có tật giật mình.
Chúng ta là doanh nghiệp, bọn họ là trường học, hai bên không có xung đột lợi ích. Chúng ta không có lý do gì để làm những điều này, chắc chắn trong sạch. Nhưng bọn họ lại vô duyên vô cớ ám chỉ rằng chúng ta, vừa ăn cướp vừa la làng. Vì thế, chúng ta có đủ lý do để cho rằng bọn họ có thể là kẻ đứng phía sau.”
Triệu Mẫn không thể công khai việc virus 'Satan' là phần mềm trí tuệ nhân tạo, nếu không thì hậu quả về sau sẽ rất nghiêm trọng. Cô trả lời phỏng vấn nói rất có chừng mực, tìm nhẹ tránh nặng, không đề cập quá nhiều về virus 'Satan'.
......
......
Tại sân bay Tokyo, một thanh niên bình thường đang ngồi xem phát sóng trực tiếp trong phòng chờ sân bay, vàng trán ướt đẫm mồ hôi lạnh.
Hắn ta tên là Rukawa thuộc nhóm nghiên cứu trí tuệ nhân tạo của Đại học Tokyo, và cũng là người nảy ra ý tưởng tìm vật gánh tội.
Hắn ta trời sinh tính tình nhát gan, ý định vu oan giá họa cho tập đoàn Kiến Hành Quân cũng là để tạm thời yên ổn đội nhóm mà thội. Nhưng hắn ta cũng biết rằng, sự việc tày đình như vậy chắc chắn sẽ không giấu được quá lâu.
Vì sức phá hoại của 'Amaterasu' quá lớn, nhóm nghiên cứu của bọn họ vẫn chưa thể nắm rõ mã nguồn trí tuệ nhân tạo. Hắn ta hiểu rõ hơn ai hết, một phần mềm diệt virus thông thường căn bản không thể phát hiện và tiêu diệt 'Amaterasu' được.
Nếu cứ tiếp tục ở lại Nhật Bản và bị tra ra, hắn có thể phải đối mặt với án tù một gông.
Vì vậy, ngay tối hôm qua, hắn ta đã bí mật đặt vé máy bay, chỉ cần rời khỏi Nhật Bản, sự an toàn của hắn ta cũng sẽ được đảm bảo.
Reng reng reng...
Tiếng chuông điện thoại di động đánh thức hắn ta, khi nhìn thấy cuộc gọi, Rukawa ngập ngừng kết nối.
“Thầy Murakami, có chuyện gì vậy ạ?”
Rukawa cố gắng làm cho giọng nói của mình trở nên tự nhiên nhất có thể.
“Đến phòng thí nghiệm họp, chúng ta ó một số việc cần thảo luận với mọi người.”
Giọng điệu của Murakami Shisui rất trịnh trọng, ngoài ra còn ẩn chứa một chút lo lắng.
“Được rồi, ta sẽ đến ngay bây giờ.”
Rukawa nói lời, hắn liền tắt điện thoại di động, kéo vali rồi bước nhanh về phía cổng lên máy bay.
P.s: cầu KP~
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi