Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 954: Đầu đạn thông minh

Nếu đã đi tới sân thí nghiệm, thì Chu Hà cũng không cần giấu giếm gì nữa, đây có thể là đơn hàng đầu tiên của cô ấy trong chuyến đi tới Abu Dhabi lần này, và số lượng đơn hàng sau đó cũng còn tùy thuộc vào lần thử nghiệm này.
"Đây là điều khiển từ xa của nó, ngoài tính năng hoạt động tự chủ, nó còn có thể được điều khiển từ xa."
Chu Hà lấy một thiết bị đeo tay lớn hơn đồng hồ một chút, các chức năng khác nhau của người máy hiện trên màn hình tinh thể lỏng.
"Những điều này đều là các tính năng cơ bản, sở dĩ người máy có thể sánh ngang với một đội đặc chủng là bởi vì năng lực mạnh mẽ của nó. Người máy được trang bị hai radar thăm dò nhỏ, có thể thăm dò được đạn đại bác di chuyển tốc độ cao trong phạm vi 1000 mét, tính toán được đường đạn để né tránh nhanh chóng."
"Cái gì?"
Rashid lần nữa bị dọa sợ.
Né tránh đạn đại bác? Đây là tính năng chó má gì vậy? Rashid lúc này vẫn đang cảm thấy Chu Hà đang khoác lác, nhưng ông ta vẫn còn một chút mong đợi.
Chu Hà sớm đã đoán được Rashid sẽ khiếp sợ như thế.
"Đương nhiên, nó có thể né tránh đạn của súng bắn tỉa ở khoảng cách 400 mét, súng trường và súng lục thông thường ở khoảng cách gần hơn, ngoài ra có thể tránh được đạn pháo trong phạm vi 70 mét. Ngoài chức năng phát hiện mạnh mẽ, hệ thống vũ khí thông minh là phương thức tấn công chính của người máy, bao gồm 8 quả bom thông minh, 50 viên đạn thông minh. "
"Lượng đạn dược này có phải hơi ít không?"
Rashid chau mày.
Trên chiến trường, 50 viên đạn thì làm được gì? Chả làm được gì cả, bắn một phát thôi là xong đời.
"Không ít, nó sử dụng đạn thông minh, bên trong đạn thông minh có chức năng dẫn đường tự động, đầu đạn của nó được trang bị máy tính đạn đạo thu nhỏ và pin, đầu đạn là đầu đạn dẫn đường bằng laze, có đuôi hãm di chuyển được. Bắn mục tiêu cách xa 1500 mét, sai số nhỏ hơn 0.3 mét, dưới sự dẫn đường của nó, cơ bản một viên đạn hạ một kẻ địch, nó cũng có thể bắn trúng mục tiêu trên không."
Chu Hà đưa một viên đạn thông minh cỡ ngón tay cho Rashid.
"Đầu đạn thông minh."
Rashid cầm lấy viên đạn thông minh rồi chìm trong suy tư chốc lát. Thiết bị này vốn chỉ được phát triển bởi Hoa Kỳ và Anh Quốc, ông ta thật sự không thể ngờ rằng tập đoàn Kiến Hành Quân cũng có thể sản xuất.
"Vũ khí trang bị của người máy sẽ được cung cấp bởi công ty Trang bị Quân Kiến, bộ trưởng có lẽ là người hiểu nguyên nhân hơn ai hết."
Chu Hà tiếp tục giới thiệu, nếu như đã đến bãi thử nghiệm trang bị, cô ấy cũng tranh thủ quảng cáo cho công ty huynh đệ của mình, nếu không sẽ cảm thấy có lỗi với vị khách hàng đại gia này rồi.
"Ngày nay, các cuộc chiến tranh thường là những trận đánh quy mô nhỏ, nên trình độ tinh nhuệ của binh sĩ cần được chú trọng hơn hết. Hơn nữa, chúng ta không thể mang theo tất cả mấy ngàn nhân viên vũ trang tham chiến cùng một lúc. Ngược lại, 4-5 người máy được trang bị vũ trang đầy đủ được đưa vào chiến trường sẽ mang lại hiệu quả hết sức kinh khủng, hơn nữa chúng còn có thể sử dụng súng…”
Chu Hà nói cho Rashid biết những thông tin liên quan đến người máy chiến tranh. Cô ấy chỉ cần phụ trách việc nói rõ về hoạt động, hệ thống vũ khí và khả năng định vị của người máy chiến tranh, còn việc sử dụng nó như thế nào là vấn đề của Rashid.
"Bộ trưởng Rashid, ta đã nói rõ ràng về mọi tính năng của người máy chiến tranh rồi, bây giờ sẽ tiến hành thử nghiệm bắn bia, như vậy sẽ càng thêm trực quan."
Các tấm bia ngắm bắn thử nghiệm đã được chuẩn bị xong, ngoài ra tất cả những thứ cần thiết cho buổi thử nghiệm cũng đều sẵn sàng.
Chu Hà đeo thiết bị điều khiển từ xa lên tay, và bắt đầu thiết lập chế độ thử nghiệm, người máy chiến tranh lập tức bước vào vị trí, đứng đối diện trước bia ngắm bắn dưới sự chứng kiến của tất cả mọi người.
Chu Hà đã thực hiện các bài thử nghiệm này rất nhiều lần rồi, cho nên hiện tại đã quen tay quen mắt, thao tác dễ như trở bàn tay.
“Người máy chiến tranh có hai trạng thái hoạt động, một là trạng thái tự do được điều khiển bởi lõi trí tuệ nhân tạo, hai là trạng thái bị điều khiển con người.”
Chu Hà giải thích xong, dùng kính viễn vọng để tìm bia ngắm bắn rồi ra lệnh cho người máy bằng thiết bị đeo tay trên tay
“Mục tiêu đầu tiên 500 mét, nổ súng.”
Chu Hà vừa hạ mệnh lệnh, người máy chiến tranh lập tức giơ tay, một nòng súng vươn ra từ lòng bàn tay, hướng về bia ngắm bắn hình người đang cách nó 500 mét.
Bằng!
Tiếng súng vang lên, một viên đạn được phóng ra với tốc độ mọi người không nhìn rõ, âm thanh báo hiệu ngắm bắn thành công mục tiêu được truyền đến.
Chu Hà không hề ngạc nhiên với kết quả này.
“Mục tiêu di chuyển 800 mét, bắn!”
Một bia ngắm bắn di động cách đó 800 mét xuất hiện, di chuyển dưới vận tốc 40 km/h. Rashid rất mong chờ lần ngắm bắn này, bởi vì khoảng cách khá xa, nên hắn phải dùng ống nhòm thì mới có thể nhìn rõ mục tiêu.
Bằng!
Lại một tiếng súng vang lên, tín hiệu được truyền đến từ bia ngắm bắn di động báo rằng đã bắn trúng mục tiêu.
Hít! Rashid hít sâu một hơi, mí mắt giật giật. Đối với mục tiêu như thế này, đến cả tuyển thủ bắn tỉa chuyên nghiệp cũng cảm thấy khó khăn, vậy mà với người máy chỉ tiện tay bắn một phát đã thành công trúng đích.
Đây chính là sự đáng sợ của đạn thông minh? Nếu loại đạn này được sử dụng trong chiến tranh thì sẽ đem lại kết quả kinh khủng đến nhường nào?
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi