Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 1129: Tâm tư của phụ nữ

“Đã lâu không gặp, chủ tịch Trần!”
Từ Nghiên Tâm mỉm cười bắt tay với Trần Mặc, hai mắt tỏa sáng lấp lánh, sau đó quay đầu nhìn Triệu Mẫn và Mặc Nữ: “Xin chào tổng giám đốc Triệu, trợ lý Mặc!”
“Xin chào!”
Hai người lịch sự bắt tay với Từ Nghiên Tâm.
Ngay cả Từ Nghiên Tâm cũng phải thừa nhận, bất kể là khí chất hay tư sắc, hai cô gái bên cạnh Trần Mặc đều hơn một bậc so với cô ta.
“Tổng giám đốc Trần, tổng giám đốc Triệu, mời đi bên này!”
Từ Nghiên Tâm giơ tay mời rồi dẫn hai người vào hội trường, Trần Mặc vừa dời bước, Từ Nghiên Tâm khựng lại một chút, ý cười trên mặt vẫn không suy giảm. Nhưng ngay sau đó, Mặc Nữ lại đi lên rồi đụng vào người Từ Nghiên Tâm.
Một tiếng hô kinh ngạc vang lên.
Trần Mặc thấy thế bèn bước lên, đưa tay đỡ lấy Từ Nghiên Tâm bị đẩy ngã, sau đó mỉm cười lịch sự với cô ta.
“Cẩn thật một chút!”
“May mà có tổng giám đốc Trần, thực sự cảm ơn ngươi.”
Từ Nghiên Tâm sửa sang lại y phục, sau đó nhìn sang Mặc Nữ. Sau khi phát hiện cô gái này vẫn đứng im bất động, không hề có ý tứ xin lỗi, Từ Nghiên Tâm có chút tức giận nhưng cũng không tiện đánh vào thể diện của Trần Mặc, đành phải mỉm cười rồi dẫn ba người vào hội trường.
“Tổng giám đốc Trần có cần bán đấu gì không?”
Từ Nghiên Tâm cười hỏi.
“Đây.”
Trần Mặc lấy một hộp trang sức rồi đưa cho Từ Nghiên Tâm, đây là những món trang sức của Tiểu Ngư. Sau khi biết buổi tiệc từ thiện tối nay sẽ có thêm phân đoạn này, cô ấy đã chuẩn bị trước cho hắn rồi.
“Ta thay mặt cho quỹ nhi đồng xin cảm ơn khoản quyên của chủ tịch Trần, ngoài ra ngươi có muốn tới mở bán đấu giá một cơ hội cùng ăn tối với ngươi không? Ta cho rằng nhiều người ở đây nhất định sẽ bỏ tiền với mức giá không tồi đó.”
Từ Nghiên Tâm cầm lấy hộp trang sức, ánh mắt tràn đầy vẻ mong chờ.
“Không cần.”
Trần Mặc lắc đầu lịch sự.
Sau khi bị từ chối thẳng thừng, Từ Nghiên Tâm cũng không tiện nói gì thêm, tiếp tục bàn sang chủ đề nói chuyện với Trần Mặc. Một lát sau đó, một trợ lý đi tới rồi nói nhỏ vài câu bên tai Từ Nghiên Tâm, cô ấy chợt nhìn Trần Mặc với ánh mắt khó xử.
“Từ tiểu thư có việc thì cứ đi trước, chúng ta tự tìm người quen nói chuyện.”
Trần Mặc nói.
“Được, vậy thì chờ lát nữa, chúng ta sẽ nói chuyện với nhau sau.’
Từ Nghiên Tâm tạm biệt rồi đi theo trợ lý.
“Từ Nghiên Tâm này thú vị thật, cô ấy ắt hẳn vẫn còn giữ tâm ý gì đó với ngươi.”
Triệu Mẫn cầm lấy hai ly rượu từ nhân viên phục vụ, sau đó đưa một ly cho Trần Mặc.
“Là sao?”
“Ngươi nói vì sao Mặc Nữ lại đâm vào người cô ta?”
“Cô ta đột nhiên dừng lại.”
Mặc Nữ nói.
“Từ Nghiên Tâm có trách nhiệm dẫn dắt chúng ta, vậy mà bước chân lại chậm chạp như vậy sao? Nếu Mặc Nữ là cô gái bình thường, cô ấy sẽ dừng bước rồi chừa ra một chỗ ở bên cạnh ngươi, Từ Nghiên Tâm cũng tiện thể thay thế chỗ của Mặc Nữ để sánh bước anh, ý đồ sẽ được thực hiện vô cùng trôi chảy!”
Triệu Mẫn nhìn bóng lưng Từ Nghiên Tâm đi theo trợ lý.
“Đáng tiếc, Từ Nghiên Tâm đụng phải Mặc Nữ, một người sẽ theo sát ngươi trong bất kỳ tình hình nào. Cô ta không biết thân phận của Mặc Nữ, cũng không nghĩ là Mặc Nữ sẽ đi lên, cho nên mới phát sinh tình huống như vừa rồi. Nếu ngươi không đưa tay dìu cô ta, Từ Nghiên Tâm nhất định sẽ rất xấu hổ.”
“Còn có nhiều chi tiết như vậy sao?”
Trần Mặc có chút bất đắc dĩ, hắn đương nhiên có chú ý tới hành vi bất thường của Từ Nghiên Tâm, nhưng cũng không nghĩ nhiều thế. Sau khi nghe Triệu Mẫn phân tích, hắn nghĩ lại rồi mới thấy đúng.
“Ngươi đừng coi thường tâm tư phụ nữ, các nữ ngôi sao này đi thảm đỏ, tranh giành vị trí trung tâm với nhau, thủ đoạn dạng nào cũng có.”
Triệu Mẫn chân thành chia sẻ.
Trần Mặc ít khi tham gia các hoạt động xã giao, cho nên ít bắt gặp tình huống này. Tuy nhiên, Triệu Mẫn lại quá quen thuộc với những chuyện này.
“Thật ra, nếu vừa rồi ngươi đồng ý bán đấu giá một cơ hội ăn tối, cô ta sẽ bỏ tiền đấu giá để được cùng ăn tối với ngươi, sau đó tìm cơ hội tiếp cận anh, đồng thời cũng là cho ngươi một cơ hội ngược lại. Đáng tiếc, ngươi lại là đầu gỗ không hiểu phong tình.”
“Cô ta cho ta cơ hội làm gì?”
“Cho ngươi cơ hội “làm”!”
“Ặc?”
Trần Mặc có chút cạn lời, hắn đương nhiên hiểu rõ câu biểu đạt của Triệu Mẫn.
“Đừng tưởng ngươi đã kết hôn thì sẽ được an toàn, đối với những người trong giới nhà giàu, bọn họ đã quen thuộc với mấy chuyện kết hôn ly hôn gì đó, không có gì lạ. Vậy nên, đàn ông ra đường phải bảo vệ bản thân cho tốt, nhất là một người đàn ông ưu tứ như ngươi!”
“À…”
“Ngươi dám nói “à”?”
“…”
Khi hai người trò chuyện to nhỏ với nhau, một người đàn ông trung niên đứng dậy từ sô pha, sau đó cầm ly rượu vang rồi đi về phía bọn họ. Triệu Mẫn khẽ liếc nhìn một cái, lập tức nhận ra người đàn ông trung niên này chính là bí thư mới của thành phố Tân Hải.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi