Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 1500: Đồ Vân

“Anh Mặc.”
Khi Trần Mặc đang chìm trong mạch suy nghĩ, Mặc Nữ đột nhiên cất giọng: “Thủy Linh đã mang một sinh mệnh hình người vào ngôi sao Tông Thổ, bọn họ hiện đang muốn gặp ngươi.”
“Hả? Ngươi cho bọn họ vào đi.”
Trần Mặc lập tức rời khỏi phân xưởng.
Thủy Linh dẫn theo một sinh mệnh hình người tiến vào căn cứ của Trần Mặc. Đối phương có vóc dáng vạm vỡ và làn da màu đồng, gương mặt góc cạnh như đao khắc, cộng với hai cái sừng to cỡ hai ngón tay ở trên trán, bộ dáng trông có vẻ rất oai phong.
Trần Mặc đánh giá khí chất của sinh mệnh này, liền khẳng định đây đích thị là một nhân vật có địa vị cao quý.
Sau khi nghe lời giới thiệu của Thủy Linh, Trần Mặc biết rằng mình đã đoán đúng.
“Đây là tiên sinh Đồ Vân, người thành lập và cai trị nền văn minh Vân Châu - một nền văn minh cấp chàm trong vũ trụ. Tiên sinh Đồ Vân vốn là một người bạn tri kỷ của sư thầy nhà ta, ông ta đi tới đây để thăm bạn tốt, tiện thể tham gia cuộc vui, nhưng không ngờ lại bị mắc kẹt.”
“Còn đây là tiên sinh Mặc Trần, chủ nhân của hệ hằng tinh này.”
“Xin chào.” Trần Mặc giơ tay ra trước, chào hỏi theo phong cách người Trái Đất.
Đồ Vân cũng làm theo, bắt tay với Trần Mặc. Bởi vì liên minh vũ trụ là một tập hợp của vô số nền văn minh, ông ta đương nhiên sẽ không ngạc nhiên với các nghi thức chào hỏi khác, hơn nữa, động thác bắt tay cũng là một trong các cách nghi thức chào hỏi phổ biến giữa các nền văn minh vũ trụ.
“Xin chào, tiên sinh Mặc Trần đúng là tuổi trẻ tài cao.” Đồ Vân quan sát Trần Mặc, buột miệng khen một câu thật lòng.
Tính theo tuổi thọ trung bình tại các nền văn minh đỉnh cấp, Trần Mặc chỉ được coi như là học sinh tiểu học, phải biết rằng hệ thống giáo dục tại các nền văn minh sẽ trải dài ít nhất năm mươi năm.
Thật khó để tưởng tượng rằng một sinh mệnh trẻ tuổi như thế lại dám khiêu chiến quyền uy của nền văn minh Ám Sâm Lâm, thậm chí còn được Phù Côn đối xử ngang hàng.
Đồ Vân đương nhiên cũng đã nhận ra Jingger, người đang đứng bên cạnh Trần Mặc. Sau khi xem qua đoạn video về trận chiến giữa Jingger và Odur, ông talập tức khẳng định vị chiến giáp sư này đích thị là một cao thủ hàng thật giá thật, thậm chí còn không dám chắc chắn chính mình có thể đối phó với đối phương nổi hay không.
“Xin chào.” Đồ Vân cũng bắt tay Jingger.
“Ừm.” Jingger giơ tay ra, nhưng ánh mắt lạnh lùng lại dán chặt vào Đồ Vân. Hắn ta bất chợt cảm thấy người đàn ông vạm vỡ này có phần nguy hiểm, vậy nên đã đề cao cảnh giác theo bản năng.
“Lần này tiên sinh Đồ Vân đến đây vì chuyện gì?” Trần Mặc cắt ngang hai người bọn họ.
“Để ta nói.” Thủy Linh lên tiếng trước: “Tiên sinh Đồ Vân hy vọng có thể dẫn người của mình đóng quân ở chỗ này, ông ấy cũng đồng ý giao quyền chỉ huy năm trăm chiến giáp sư cao cấp và các loại vũ khí khác cho ngươi, bao gồm cả bản thân! Tiên sinh Đồ Vân cũng là một chiến giáp sư cao cấp.”
“Ồ?”
Trần Mặc nhìn Đồ Vân bằng ánh mắt kinh ngạc: “Được, thêm một người sẽ có thêm một phần sức mạnh.”
Đồ Vân mỉm cười nhẹ nhõm, nói ra: “Tiên sinh Trần Mặc đang lo lắng về các phi thuyền tập trung bên ngoài hệ hằng tinh đúng không?”
“Đúng là có hơi đáng ngại.” Trần Mặc gật đầu, nhưng không tỏ rõ ý kiến.
Đồ Vân liền dẫn Trần Mặc đi gặp một nhân vật khác.
Đó là một sinh mệnh hình người trung niên có mái tóc trắng bạc, làn da màu bạc, đôi mắt hẹp dài cỡ ngón tay với con ngươi hai màu đen trắng hệt như “vòng Newton”, phối hợp với quả cằm rất sắc bén, khiến cho khuôn mặt giống như mặt rắn.
Lúc này, sinh mệnh trung niên đó đang tập trung cao độ để xem phim “hay”, thỉnh thoảng bật cười tà mị, trông có vẻ vô ưu vô lo.
“Ta đi tới thiên hà Thạch Cam, chính là để thăm hỏi người bạn này.”
Đồ Vân thở dài khe khẽ.
“Người này từng là một chiến lược gia vô cùng xuất sắc, nhưng sau khi trải qua một tai nạn bất ngờ vào ba trăm năm trước, hắn ta đã hoàn toàn suy sụp, dần dần trở thành bộ dáng yếu nhược như thế này. Nếu hắn ta chịu ra tay, thì chắc chắn sẽ có thể giải quyết vô số sinh mệnh đang tụ tập ở bên ngoài hệ hằng tinh này. Nói thật với ngươi, ta lần này tới đây, chính là muốn mời người này về ngôi sao Vân Châu với ta, đáng tiếc là ta đã bị từ chối thẳng thừng.”
Trần Mặc có chút kinh ngạc, đồng thời cũng dâng trào hứng thú với nhân vật có can đảm từ chối lời mời của người sáng tạo ra nền văn minh đỉnh cấp: “Tại sao lại thế?”
“Ta không thể giải quyết vấn đề của hắn, vậy nên hắn không muốn xuống núi.” Đồ Vân không giấu giếm điều gì, cất cao giọng nói: “Nếu tiên sinh có thể giải quyết được vấn đề của hắn ta, thì hắn ta ắt hẳn cũng sẽ bằng lòng giải quyết vấn đê của tiên sinh.”
“Hả? Ngươi không thể giải quyết vấn đề của hắn được sao?”
Trần Mặc không khỏi giật mình, Đồ Vân chính là người cai trị của cả một nền văn minh đỉnh cấp, vậy nên thực lực của ông ta là điều không cần phải bàn cãi. Có thể nói, ngoại trừ những vấn đề liên quan đến nền văn minh thần cấp, Đồ Vân ắt hẳn sẽ giải quyết được tất cả mọi chuyện.
Trần Mặc cảm thấy hứng thú rồi: “Hắn ta gặp phải biến cố gì?”
“Ba trăm năm trước, vợ con của hắn gặp phải sự cố phi thuyền, người vợ đã chết ngay tại chỗ, còn đứa con gái thì sống dở chết dở, vậy nên hắn ta mới trở nên thế này.”
Đồ Vân nhìn về sinh mệnh hình người trung niên kia, ông ta lúc nào cũng cảm thấy tiếc nuối cho người bạn của mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi