Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 940: Phòng của Mặc Nữ

Trần Mặc bị sặc nước miếng của chính mình, hắn cũng chả biết phải diễn tả tâm trạng lúc này của mình thế nào nữa.
Tối hôm đó, Tiểu Ngư nói với Mặc Nữ rằng: khi cô ấy về nhà mẹ đẻ thì Mặc Nữ có thể thử ăn mặc giống cô ấy rồi tới hỏi anh Mặc, kết quả Mặc Nữ thật sự đã làm như vậy.
Trần Mặc cũng không biết nên khóc hay nên cười.
Đôi mắt Mặc Nữ rất tinh khiết, vì không có cảm xúc như con người nên không mang theo một chút tạp chất nào, tất nhiên cũng không hiểu được dục vọng là gì.
“Qua phòng ngươi đi.”
Trần Mặc cười khổ rồi cùng Mặc Nữ rời đi.
Nơi này là phòng của hắn và Tiểu Ngư, không thích hợp để Mặc Nữ vào ngủ cùng giường với hắn.
“Được.”
Mặc Nữ lặng yên đi theo Trần Mặc trở về phòng của mình.
Trần Mặc cũng ít khi vào phòng của Mặc Nữ.
Tiểu Ngư coi Mặc Nữ như một thành viên trong gia đình nên sắp xếp một phòng cho cô ấy, thường thì Mặc Nữ sẽ tự dọn dẹp, còn người hầu và người máy sẽ dọn dẹp những căn phòng còn lại trong nhà.
Mặc Nữ không cần hắn gọi dậy nên số lần hắn tiến vào phòng cô cũng không nhiều lắm.
Căn phòng rất gọn gàng, trang trí đơn giản, sang trọng và tỏa ra một mùi thơm thoang thoảng, giống như mùi hương trên người Mặc Nữ.
Trên bàn trang điểm không có mỹ phẩm, hộp trang sức cũng chỉ chứa một vài món đồ trang sức mà Tiểu Ngư mua cho Mặc Nữ, tuy nhiên, số lần Mặc Nữ đeo chỉ đếm trên đầu ngón tay, và cô chỉ đeo khi cùng Trần Mặc đi tham dự hội nghị lớn.
Để bầu không khí thêm sinh động, Tiểu Ngư còn đặc biệt mua vài con búp bê mà vài cô bé thích về đặt trong phòng, quần áo trong tủ quần áo cũng không ít.
Căn phòng khổng lồ như này nhìn đâu cũng tốt, nhưng nó thiếu đi hơi người mà nó nên có, còn có hơi quạnh quẽ. Dù biết rằng Mặc Nữ là người máy, nhưng vẫn khiến người ta nảy sinh một nỗi chua xót không tên.
Thường thì Mặc Nữ ngủ ở đây một mình, chính xác mà nói, trạng thái đi vào giấc ngủ của Mặc Nữ đồng nghĩa với một kiểu bảo dưỡng ở chế độ chờ.
“Bình thường ngươi xem mấy phim này trên TV trong phòng à?”
Trần Mặc liếc nhìn bộ phim truyền hình tình yêu thanh xuân trên màn hình trong phòng Mặc Nữ, hắn biết Mặc Nữ đang học tập cảm xúc của con người cho nên cũng không phản đối. Cuộc sống bình thường của nhân loại có thể giúp cho trí tuệ nhân tạo sau này ngày càng tiên tiến hơn.
“Đôi khi sẽ xem, sau đó ta đi tắm rửa rồi ngủ.”
Mặc Nữ nói.
Trần Mặc hiểu, “tắm rửa” mà Mặc Nữ nói chính là dùng khăn bông ướt lau người, có thể coi đây là cách bảo dưỡng “máy móc”. Trần Mặc để cô ấy tự học cách lau bụi trên thân thể để tự bảo dưỡng bản thân.
“Chờ đến khi có điều kiện, ta sẽ nâng cấp trí tuệ nhân tạo tiên tiến hơn cho ngươi.”
Trần Mặc xoa đầu Mặc Nữ nói.
“Được.”
Mặc Nữ mỉm cười gật đầu.
Trần Mặc có thể nhìn thấy những biểu cảm mà Mặc Nữ có thể bắt chước, nhưng không thể cảm nhận được cảm xúc thực sự của cô.
Hắn đã từng nhìn thấy nhiều phương pháp tiến hóa trí tuệ nhân tạo trong Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật, nhưng đáng tiếc, cấp thẩm quyền hiện tại của hắn không đủ nên không có cách nào lấy được công nghệ liên quan. Các công nghệ trí tuệ nhân tạo càng tiên tiến cao cấp thì sẽ bao gồm cả tính mạng của trí tuệ nhân tạo, đó chính là những trí tuệ nhân tạo có thể tiếp cận sinh mệnh vô hạn.
Nhưng kỹ thuật liên quan đến nó, chắc chắn sẽ không đơn giản như vậy.
“Muộn rồi, đi ngủ đi.”
Trần Mặc nhìn quanh phòng một lượt rồi nằm dài xuống giường.
Trần Mặc không nghĩ nghĩ lăn tăn nữa mà chỉ nhắm mắt chìm vào giấc ngủ. Mặc Nữ cũng nằm xuống bên cạnh hắn, nghiêng người lặng lẽ nhìn hắn, đôi mắt tinh khiết không pha một chút tạp chất nào.
….
….
"Tối qua ngươi làm gì vậy? Nhìn chẳng tươi tỉnh gì cả. Không phải đêm qua ngươi tranh thủ lúc Tiểu Ngư về nhà mẹ đẻ mà ra ngoài ăn vụng đấy chứ?"
Triệu Mẫn thấy tinh thần Trần Mặc không được tốt, nên bèn trêu chọc hắn một phen.
Trần Mặc: "..."
"Mặc Nữ, hôm qua anh Mặc đã đi đâu vậy?"
Thấy Trần Mặc không trả lời, Triệu Mẫn hỏi Mặc Nữ đứng bên cạnh. Cô ấy biết Mặc Nữ, nếu không nói thì thôi, một khi nói rồi thì sẽ không dối trá.
"Hôm qua, anh Mặc và ta ngủ chung với nhau, nên anh Mặc không ngủ được."
Mặc Nữ đứng bên cạnh nói.
"..."
"..."
Khung cảnh bên trong phòng thí nghiệm bỗng dưng yên lặng một hồi lâu.
"Ha ha ha ha..."
Triệu Mẫn tự “bổ não” cho mình bằng một mớ hình ảnh, cô không nhịn được mà phá lên cười, cả người đều run rẩy.
Nghe thấy tiếng cười trêu đùa, vầng trán của Trần Mặc hiện đầy sọc đen.
Không phải chỉ là ngủ với Mặc Nữ thôi sao?
Có gì đâu mà cười chứ?
"Chả trách ban đầu lại làm ‘giống như thật’ thế."
Triệu Mẫn cố ý nhấn mạnh ba chữ kia, sau đó nhìn về phía Trần Mặc bằng ánh mắt cực kỳ quái dị.
Trần Mặc: "..."
"Mặc Nữ, chị Tiểu Ngư có biết chuyện ngươi ngủ cùng với anh Mặc không?"
Triệu Mẫn nhịn cười, hỏi Mặc Nữ.
"Chị Tiểu Ngư nói với ta, lúc chị ấy không có nhà thì ta hãy đi qua hỏi anh Mặc."
"Được rồi."
Triệu Mẫn nhìn Trần Mặc đầy sâu xa: "Tiểu Ngư đối với ngươi thật khoan dung, còn tìm cho ngươi một cô bạn gái người máy cơ đấy. Hèn gì ngươi lại cưng chiều Tiểu Ngư như vậy, sủng đến tận trời luôn rồi. Sao lại có người con gái hiểu chuyện như vậy chứ. Nếu ta là ngươi, thì ta cũng sẽ cưng chiều Tiểu Ngư hết mực."
"..."
P/s: đầu tháng rùi, các dh thả KP ủng hộ truyện nha :x
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi