Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 67: Ngôn ngữ lập trình chữ Hán (1)

Trần Mặc ngồi bên trong cửa tiệm, nhìn màn hình máy tính rồi đột nhiên phát ra tiếng cười càng lúc càng to. Tiếng cười của hắn truyền ra bên ngoài cửa tiệm, thu hút không ít ánh mắt của khách qua đường.
“Chàng trai, ngươi không sao chứ?”
Một giọng nói dò hỏi khiến tiếng cười của Trần Mặc đột nhiên tắt lịm. Hắn quay đầu lại, nhìn thấy bà dì bán hàng tạp hóa ở bên cạnh đang dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn mình, nụ cười trên mặt trở nên cứng ngắc, sắc mặt cũng có chút lúng túng.
“Không có việc gì, ta vừa phá đảo trò chơi thành công nên có hơi kích động ấy mà.”
Trần Mặc lúng túng gãi mũi.
“Thanh niên thì nên lo kiếm tiền lấy vợ, bớt chơi trò chơi đi, bằng không sẽ có lỗi với cô bạn gái đó của ngươi lắm đấy.”
“Vâng.”
Trần Mặc gật đầu xấu hổ. Sau khi xác định hắn không có vấn đề gì, bà dì bán hàng tạp hóa mới quay người rời đi.
Trần Mặc lại đặt tầm mắt lên màn hình máy tính, tính từ lần trước đã một tháng nữa trôi qua, cuối cùng hắn đã hoàn thiện toàn bộ ngữ pháp cơ bản của ngôn ngữ lập trình chữ Hán dựa trên những tham khảo của ngôn ngữ C, ngôn ngữ B và một số ngôn ngữ lập trình khác, cuối cùng kết hợp với cách diễn đạt và ngữ pháp đặc biệt của chữ Hán, sáng tạo ra 18 kiểu dữ liệu, 108 tổ hợp từ khóa, 36 câu lệnh, hằng, biến, phép toán, ký tự và mảng (hay còn gọi là cấu trúc dữ liệu).
Dù Trần Mặc có sở hữu bộ não siêu phàm cùng khả năng ghi nhớ và lý giải hơn hẳn người thường, cộng thêm việc đọc đi đọc lại hai quyển sách [Sáng tạo và ứng dụng ngôn ngữ máy tính] lấy từ bên trong Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật ba lần, nhưng hắn vẫn phải tốn hơn ba tháng ròng rã cả ngày lẫn đêm mới chỉnh sửa xong toàn bộ những ngữ pháp cơ bản này.
Nhìn ứng dụng biên dịch vạn năng hiện lên dòng chữ vận hành thành công trên màn hình máy tính, Trần Mặc không nhịn được mà nở nụ cười.
Trình biên dịch vạn năng là một trình biên dịch đi kèm với cuốn sách [Sáng tạo và ứng dụng ngôn ngữ máy tính], mục đích là để người tạo ra ngôn ngữ máy tính có thể giải quyết vấn đề không tương thích của đoạn code đã dịch. Tuy nhiên, trước khi viết code, nhất định phải tiến hành định nghĩa ngữ pháp cơ bản.
Trời không phụ lòng người, sau một thời gian dài sáng tạo như vậy, cuối cùng phần ngữ pháp cơ bản cũng đã hoàn thành. Trình biên dịch là thuật toán máy tính đơn giản nhất, bên trên hiện lên dòng chữ vận hành thành công, điều này chứng tỏ, cấu trúc ngữ pháp cơ bản của ngôn ngữ lập trình chữ Hán cơ bản đã hoàn tất.
Nếu để người khác biết hắn chỉ tốn có ba tháng đã sáng tạo ra một loại ngôn ngữ máy tính như vậy, nhất định bọn họ sẽ coi hắn là quái vật.
Sau khi sao lưu toàn bộ dữ liệu của ngữ pháp cơ bản ngôn ngữ lập trình chữ Hán, Trần Mặc bắt đầu dọn dẹp rồi đóng cửa tiệm.
“Chàng trai, sao đóng cửa sớm thế? Không tính kinh doanh nữa sao?”
Bà dì bên cạnh vừa rời khỏi cửa tiệm, nhìn hắn với ánh mắt nghi ngờ.
“Ta vừa mới phá đảo trò chơi, nên quyết định nghỉ ngơi một ngày.”
Nói xong, hắn vội vàng đạp xe đi về nhà trọ.
“Thanh niên bây giờ mê game quá hóa điên rồi, ngay cả công việc cũng không làm. Trò chơi điện tử hại đời biết bao nhiêu người, tí nữa ta phải dạy thằng nhãi thối ở nhà mới được.”
Bà dì bán tạp hóa nhìn bóng lưng rời đi của Trần Mặc mà lắc đầu.
Đã ba tháng trôi qua, phần ngữ pháp cơ bản của ngôn ngữ lập trình chữ Hán đã được hoàn thành, bây giờ Trần Mặc rất nôn nóng muốn vào Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật.
Sau khi về nhà trọ, hắn ném ba lô máy tính sang một bên rồi nằm thẳng lên giường.
Nhìn những giá sách cao trăm mét và quyển sách bìa đỏ sậm quen thuộc đang được đặt ở trên bàn, tâm trạng lúc này của Trần Mặc vô cùng sung sướng, tất cả mọi thứ đều trở nên tươi đẹp hơn trong mắt hắn.
Sau khi mở sách trên bàn ra, Thư Lão lại xuất hiện bên trong thư viện.
“Tới rồi.”
Thư Lão nhìn Trần Mặc, hơi gật đầu: “Là tới lấy kỹ thuật đúng không? Bây giờ ngươi có thể lựa chọn ngẫu nhiên ba loại kỹ thuật, ngươi có muốn dùng không?”
Trong ba tháng vừa qua, Trần Mặc hoàn toàn không dùng đến quyền lợi lựa chọn ngẫu nhiên, hắn lần này tới nơi này mục đích chính là để chia sẻ kỹ thuật rồi đổi lấy một loại kỹ thuật khác.
Lựa chọn ngẫu nhiên là một cái hố lớn đối với Trần Mặc, hắn đã có ám ảnh tâm lý với những kỹ thuật được chọn ngẫu nhiên trước đó, vì vậy đã rất lâu rồi hắn không lựa chọn ngẫu nhiên. cho nên bây giờ mới có thể sử dụng toàn bộ.
“Dùng.”
Trần Mặc gật đầu.
“Quyển đầu tiên, chúc ngươi may mắn.”
Thư Lão cười một tiếng rồi điểm nhẹ ngón tay, những quyển sách dày đặc xếp thành hàng hiện ra, sau đó bắt đầu quay điên cuồng, sau cùng hóa thành một quầng sáng, một quyển sách rơi vào trong tay ông ta.
Trần Mặc chớp mắt, nhìn chằm chằm vào quyển sách.
[Kem bôi tăng kích thước vòng một]
“Có ý gì?”
Tay của Trần Mặc run rẩy, mặt mày co quắp, vẫn không cam lòng tin đây là sự thật.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi