Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 540: Kim cương

Bỗng nhiên, âm thanh thông báo từ trợ lý di động thông minh làm gián đoạn dòng suy nghĩ của Alexander.
“Trần?”
Nghe thấy cái tên này, tâm tình của Alexander trở nên rạng rỡ, hắn vội vàng cầm điện thoại lên.
Tín hiệu vừa được kết nối, hình chiếu ba chiều nửa thân người của Trần Mặc hiện lên từ mặt sau của điện thoại di động. Dù kích thước chỉ lớn bằng bàn tay, nhưng chất lượng hình ảnh lại vô cùng chân thực, khiến hắn có cảm giác bản thân đang trao đổi trực tiếp với Trần Mặc.
“Trần, lâu lắm rồi không gặp.”
Alexander lên tiếng trước.
“Đã lâu không gặp, Alexander.”
Trợ lý di động thông minh trong điện thoại ba chiều có tích hợp chức năng phiên dịch tức thời, nên dù hai người nói hai loại ngôn ngữ khác nhau thì vẫn có thể giao tiếp trôi chảy bình thường.
“Ta vừa được biết ngươi và Tiểu Ngư tiểu thư sắp kết hôn, xin chúc mừng ngươi. Ta vốn định gọi điện cho ngươi, nhưng nhận ra Trung Quốc lúc này đã là buổi tối rồi, ta sợ mình sẽ quấy rầy đến thời gian nghỉ ngơi của ngươi. Ngươi gọi điện cho ta để mời ta đến tham dự lễ cưới hay sao?”
Alexander cười lớn.
“Ngày tổ chức đám cưới vẫn chưa được ấn định cụ thể, nhưng có lẽ là sẽ sớm thôi, tới lúc đó ta chắc chắn sẽ thông báo cho ngươi. Hôm nay ta gọi cho ngươi là vì có chuyện cần ngươi giúp.”
Trần Mặc nói.
“Ồ? Chúng ta là bạn bè, cho nên ngươi không cần khách sáo đâu. Chỉ cần là chuyện trong khả năng, thì ta nhất định sẽ giúp đỡ ngươi.”
Alexander nói.
“Ta cần tìm mua một bộ trang sức dành cho Tiểu Ngư trong ngày cưới. Ta nghĩ ngươi có thể làm việc này giúp ta.”
Trần Mặc nói.
trong lĩnh vực trang sức
De Beers là tập đoàn trang sức hàng đầu thế giới, bọn họ nắm trong tay các mỏ kim cương ở Nam Phi từ rất lâu trước đó. Mặc dù tình hình kinh doanh hiện tại không còn hoành tráng như trước, nhưng địa vị của De Beers vẫn có sức ảnh hưởng lớn trong lĩnh vực trang sức châu báu. Gia tộc Rothschild hiện đang là là một trong những cổ đông của De Beers, ngoài ra, bản thân gia tộc Rothschild cũng có rất nhiều mối quan hệ sâu rộng trong các lĩnh vực khác nhau.
Nếu muốn tìm mua trang sức, người trong gia tộc Rothschild chắc chắn là sự lựa chọn tốt nhất.
“Thì ra là vậy, ta cũng biết một số người trong lĩnh vực này, ngươi cần loại trang sức nào?”
“Dây chuyền, vòng tay, khuyên tai, nhẫn. Nếu không có loại phù hợp, thì chỉ cần có những viên kim cương rời cũng được, tiền không thành vấn đề.”
“Trần, coi như ngươi tìm đúng người rồi.”
Alexander nói: “Ta biết có hai nhà sưu tập có trong tay những thứ ngươi cần. Thế giới ngoài kia có khi còn không biết đến sự tồn tại của chúng.”
“Cái gì vậy?”
Trần Mặc lập tức quan tâm.
“Hai viên kim cương có tên “Đôi mắt Thiên sứ”, mỗi viên nặng 8.62 carat. Ta nghe nói, kết cấu ban đầu của hai viên đá này gắn kết với nhau, hình dạng của chúng vô cùng đặc biệt, nhưng sau đó đã được gia công thành hình ô-liu giống hệt nhau. Hơn nữa, hai viên kim cương này có màu huyết sắc cực kỳ hiếm gặp, cho nên giá trị của chúng không thể đong đếm bằng tiền, chúng chắc chắn chính là nguyên liệu hoàn hảo để chế tác khuyên tai. Ta là bạn của người sở hữu chúng, nhưng cũng chỉ được nhìn thấy một lần duy nhất.
Ngoài ra, ta còn biết một viên kim cương rất đặc biệt đang nằm trong tay một gã khác, đó là một viên kim cương xanh có trọng lượng 38.85 carat, kết cấu giọt nước. Bởi vì có màu xanh nước biển thuần khiết, nên viên kim cương này thường được gọi là “Nước mắt nàng tiên cá”. Cả ba viên kim cương này chưa từng được công bố với thế giới, cho nên rất ít người biết tới chúng và người sở hữu chúng. Ngay cả De Beers từng ngỏ lời mua ba viên kim cương này nhưng cũng bị từ chối thẳng thừng.”
“Vậy ngươi có cách nào khiến họ bán chúng không?”
Trần Mặc nói.
“Nếu là ngày trước thì khả năng không cao, bởi vì họ vốn không phải là người thiếu tiền, nhưng hiện tại thì có thể đấy. Tình hình kinh doanh dạo này của bọn họ không được khấm khá cho lắm, dạo gần đây còn phải bán đấu giá một vài đồ sưu tầm để giảm bớt khó khăn tài chính của công ty. Để ta trao đổi với bọn họ xem, nếu giá cả phù hợp thì chắc bọn họ có lẽ cũng sẽ nể mặt ta thôi. Có điều, giá trị của ba viên kim cương không thấp đâu.”
“Đối với ta, tiền bạc không cần lo lắng. Tuy nhiên, ta tạm thời không thể xuất đầu lộ diện ở nước ngoài. Nếu cần thiết, ta có thể mời họ sang Trung Quốc để trao đổi cụ thể hơn, hoặc ta sẽ cử người sang đó.”
“Trần, ngươi tin tưởng ta chứ?”
“Đương nhiên, chúng ta cũng là bạn bè, sao lại hỏi như vậy?”
Trần Mặc hỏi với vẻ kinh ngạc.
“Vì chúng ta là bạn bè nên ta đương nhiên muốn giúp đỡ đến cùng. Nếu ngươi tin tưởng, ta có thể mua giúp ngươi, sau đó nhượng lại cho ngươi với giá bọn họ đưa ra.”
“Cũng được.”
Trần Mặc suy nghĩ một lúc rồi gật đầu, Alexander sẽ không lừa gạt hắn, dù sao thì hai người còn là đối tác chiến lược của nhau.
“Được rồi, ta sẽ liên hệ với bọn họ ngay lập tức. Còn về vòng tay và nhẫn, ngươi có thể mua riêng viên kim cương rời, sau đó tìm thợ chế tác lành nghề để tạo ra một món trang sức độc nhất vô nhị. Ta sẽ nhờ người đi tìm những viên kim cương như vậy giúp ngươi.”
“Được, cảm ơn.”
Sau khi giải thích rõ ràng về những món đồ trang sức mình cần cho Alexander, Trần Mặc mới cúp điện thoại. Khi vừa trở về phòng, hắn nhìn thấy Tiểu Ngư đã tắm xong và nằm trên giường nghịch điện thoại.
“Xong rồi sao?”
Tiểu Ngư hỏi
“Chúng ta phải chờ câu trả lời từ phía bên kia, nhưng chắc sẽ suôn sẻ thôi, ngươi cứ chuẩn bị tinh thần đón nhận bất ngờ đi.”
Trần Mặc đánh nhẹ mũi Tiểu Ngư mà cười nói.
“Mọi việc nếu đã xong xuôi rồi thì đi ngủ thôi, hôm nay mệt mỏi cả ngày rồi.”
“Ta đã chuẩn bị rất nhiều thứ cho ngươi rồi, có phải ngươi nên thưởng cho ta một cái gì đó thực tế không?”
Trần Mặc tiến sát lại trước mặt Tiểu Ngư, sau đó nhìn cô với ánh mắt xấu xa.
“Đồ khốn, không có phần thưởng cho ngươi đâu.”
Nhìn thấy ánh mắt rực lửa của Trần Mặc, Tiểu Ngư lập tức hiểu ra hắn đang nghĩ gì, cô trở nên giận dữ vì xấu hổ.
“Sao ta lại biến thành đồ khốn rồi? Đây, để ta khốn nạn một chút cho ngươi xem.”
“Này, không được, ngươi mới xuất viện hôm nay thôi, lại ở ngoài đường cả ngày rồi, hai ngày nữa u u...”
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi