Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 810: Cảm ơn món quà của ngươi

Vương Hải và Chung Lôi quyết định đến Tanzania, Chu Hà thì phụ trách xưởng sản xuất vũ khí trong nước, Hắc Ưng trở thành vệ sĩ bên cạnh Trần Mặc, Lạc Vũ đi theo Triệu Mẫn, A Nam quản lý bộ phận an ninh của công ty, Bạch Trân Châu và Thái Sơn đảm nhiệm dẫn dắt một đội ngũ bảo vệ an toàn Tiểu Ngư và Tiểu Vô Song, còn đám người Vũ Cường phụ trách sự an toàn cho người nhà của hắn.
"Anh Hải vừa báo tin, hắn ta đã đến Tanzania và đang chuẩn bị xây dựng công xưởng, Chung Lôi sẽ tuyển dụng một nhóm nhân viên và đào tạo họ thành đội ngũ an ninh có vũ trang.”
Hắc Ưng nói.
“Ừ, cứ để bọn họ làm theo ý mình, nếu thiếu tiền thì nói với tổng giám đốc.”
Trần Mặc gật đầu.
Giờ đây, công tác xây dựng xưởng vũ khí trong nước đã đi vào quỹ đạo, kế hoạch ở Tanzania cũng sẽ được tiến hành trong nay mai. Tuy nhiên, môi trường ở đó không quá ổn định, bọn họ bắt buộc phải đào tạo một nhóm nhân viên bảo vệ có vũ trang để công tác xây dựng nhà máy để có thể đi đúng hướng như sớm nhất có thể.


Tới cửa tòa nhà số một, Triệu Mẫn xuống xe, nhìn xung quanh rồi đi theo sau chiếc xe của Trần Mặc để ngênh đón hắn. Vẫn trong trang phục chuyên nghiệp chỉn chu, làn da trắng mướt, ngoại hình xinh đẹp cùng năng lực xuất chúng, Triệu Mẫn đúng là một bạch phú mỹ chân chính, tâm trạng của cô lúc này cũng có vẻ rất tốt.
“Tìm ta?”
Triệu Mẫn hỏi.
Trên đường đến công ty vừa rồi, Trần Mặc đã gọi cô đến tòa nhà số một. Cô cũng không hỏi gì thêm mà liền có mặt tại đây.
“Tặng ngươi một món quà.”
Trần Mặc dẫn Triệu Mẫn vào tòa nhà số một.
"Người máy mà lần trước ngươi nhắc đến?"
"Ừm."
Trần Mặc khẽ gật đầu rồi đi vào phòng thí nghiệm cơ khí.
Trong phòng thí nghiệm, bảy người máy đang lặng lẽ đứng thành một hàng, ba nam bốn nữ, hai mắt đều nhắm chặt. Người máy nam tương đối cao, khoảng một mét 85, nữ người máy chỉ khoảng một mét 7.
Đây là lô người máy chiến tranh đầu tiên được sản xuất, bề ngoài vẫn được bao phủ bởi lớp da nhân tạo, khó có thể nhận ra đây là người máy nếu không lại gần nhìn kỹ. Điều này thuận tiện che giấu tai mắt của người khác, dù sao đi nữa, một con robot đi đến cứ đâu cũng sẽ bị người ta chú ý.
“Ngươi chọn một đi.”
Trần Mặc nói.
"Người máy này.”
Triệu Mẫn chỉ vào người máy ở phía góc ngoài.
Nữ người máy có vẻ ngoài hoàn mỹ, tuy không quyến rũ như Mặc Nữ nhưng vẫn xinh đẹp hút hồn, trên cánh tay của cô ấy còn có những bông hoa nhỏ màu xanh, hình như là một loại ấn ký đặc biệt.
Những người máy còn lại có hình dạng cơ thể giống nhau, nhưng ngoại hình của mỗi người đều độc nhất vô nhị, rất dễ nhận biết.
“Nhấn giữ ở đây để khởi động, sau đó nhấn giữ để tắt.”
Trần Mặc chỉ vào công tắc của nữ người máy.
Triệu Mẫn đưa tay sờ cái nút hơi lồi lên trong rãnh ngực, cô không khỏi nhìn Trần Mặc bằng ánh mắt giễu cợt:
"Ngươi thật là có sở thích ngược đời, sao lại thiết kế nút công tắc ở đây?”
"Ta còn phải cân nhắc đến tính thực tế, nếu nút nguồn quá lộ liễu, người khác có thể dễ dàng lợi dụng.”
Trần Mặc buông lỏng tay, nói.
Mười giây sau, nữ người máy mở mắt ra nhìn Trần Mặc.
“Thưa ngài.”
Nữ người máy nói với Trần Mặc.
Trần Mặc khẽ gật đầu và bật chức năng nhập thông tin nhận dạng của người máy.
"Khi tất cả người máy được kích hoạt thì chúng đều sẽ mặc định ta là chủ sở hữu có quyền hạn tối cao nhất. Bây giờ ngươi hãy tiến hành nhập thông tin danh tính của mình đi, sau khi xong xuôi, ngươi có toàn quyền chỉ đạo cô ấy. Nếu không có mệnh lệnh sửa đổi thông tin từ ta, thì cô ấy sẽ không thể bị người khác cướp đi. Có điều, trí tuệ của cô ấy không được cao bằng Mặc Nữ, dù sao thì Mặc Nữ cũng có chút đặc biệt.”
"Đôi mắt cô ấy là máy ảnh, đúng không? Ngươi có nhìn trộm ta đang thay quần áo hay đang tắm thông qua người máy này không vậy?"
Triệu Mẫn vừa nhập thông tin vừa hỏi.
Trần Mặc nhìn Triệu Mẫn như nhìn thấy ma, người phụ nữ này, lời nào cũng dám nói.
"Nếu sợ ta sẽ nhìn trộm thì đừng nhận nữa.”
"Nằm mơ đi, đã tặng cho ta còn muốn lấy lại? Ta đâu có nói là sẽ để bụng.”
Trần Mặc lập tức chào thua, không để ý đến nụ cười đùa cợt của Triệu Mẫn nữa: "Mau nhanh chóng nhập thông tin đi, cỗ máy này trị giá hàng trăm triệu, một linh kiện phía trong còn đắt hơn cả cái ô tô. Súng laser của cô ấy thì đặt ở vùng rốn, còn có vũ khí ở phần tay, đạn đạo và bom thông minh thì tạm thời chưa có.”
Sau khi nhập thông tin xong, Triệu Mẫn mới cười nói: "Sau này, cô ấy sẽ có tên là Tiểu Thất.”
“Ngươi họn cho cô ấy hai bộ quần áo đi.”
Trần Mặc chỉ vào mấy bộ quần áo trong tủ kính bên cạnh, đó là quần áo được thiết kế riêng cho người máy.
"Ta đưa Tiểu Thất trở về làm việc, có chuyện gì thì gọi ta.”
Triệu Mẫn nhìn thấy Tiểu Thất mặc xong quần áo, cô mỉm cười với Trần Mặc rồi nghiêm túc nói: "Cảm ơn món quà của ngươi, ta rất thích."
Nói xong, Triệu Mẫn và Tiểu Thất rời khỏi phòng thí nghiệm người máy mà không quay đầu nhìn lại.
"Mặc Nữ, mau trình chiếu bản thiết kế của máy in 3D."
Trần Mặc mặc áo choàng thí nghiệm và đeo kính bảo hộ vào, đồng thời bắt đầu tiến hành nghiên cứu máy in laser 3D kích thước nano.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi