Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 1382: Không gian không xác định

Trong các chuyến du hành giữa các vì sao, việc động cơ vận tốc ánh sáng phát sinh trục trặc cũng giống như tình huống thuyền bè gặp nạn giữa biển khơi, nếu không được cứu viện thì chỉ có thể nằm chờ chết. Hơn nữa, vũ trụ rộng lớn vô ngần, người cứu viện ít nhất cũng phải có phi thuyền tốc độ ánh sáng, nếu không thì khỏi đi cho đỡ phí mạng.
Trần Mặc rất nhanh đã tìm được chỗ trục trặc của động cơ tốc độ ánh sáng, đó chỉ là một linh kiện bị biến dạng, tình huống cũng không quá mức nghiêm trọng, trong khoang bảo dưỡng của phi thuyền có linh kiện thay thế, nhưng vẫn phải mất một chút thời gian sửa chữa.
Sau khi xác nhận động cơ vận tốc ánh sáng vẫn có thể sửa được, Trần Mặc thở phào nhẹ nhõm, nếu không sửa được thì hắn cũng tiêu đời.
Lang Nguyệt đứng dậy khỏi ghế phi thuyền, chậm rãi cởi bỏ chiến giáp, bộ dáng có vẻ suy yếu.
Cô ta chỉ là sinh mệnh cấp đỏ, tố chất thân thể không quá mạnh mẽ, mà hiện tượng nhiễu loạn lại có sức lan tỏa toàn diện, dễ dàng xuyên thấu lớp đệm của chiến giáp, vậy nên cô ta không thể dễ dàng ứng đối như Trần Mặc được.
Cơn chấn động mạnh và những gợn sóng không gian vừa rồi đã gây ra vô số chấn thương trên người Lang Nguyệt, làn da trơn bóng như cá voi trắng từ phần vai đến cánh tay tràn đầy vết bầm tím và bọng máu, phía sau lưng còn có vết rách không ngừng rỉ máu.
Hơn nữa, vào thời điểm hiện tại, bọn họ cũng không có cách nào xác định tình trạng của những các cơ quan nội tạng bên trong cơ thể cô ấy.
Sao rồi?” Trần Mặc nhìn Lang Nguyệt.
“Ta cảm thấy rất đau đớn, có thể là do các cơ quan nội tạng đã bị tổn thương, ta cần phải tới phòng y tế gấp.” Lang Nguyệt yếu ớt nói.
“Ta dẫn ngươi đi.”
Trần Mặc đỡ Lang Nguyệt vào phòng y tế, khởi động một khoang y tế và đưa cô ta vào bên trong. Phi thuyền này có đầy đủ trang thiết bị chữa trị vết thương trên cơ thể, chỉ cần không phải là trường hợp chết não, thì hầu như là chữa được mọi thứ.
Sau khi sắp xếp cho Lang Nguyệt, Trần Mặc rời đi cùng với con thú nhỏ. Nó đã lập công hai lần, cho nên cũng được coi là một đại công thần, nhưng mà Trần Mặc vẫn không biết bản lĩnh cụ thể của nó.
“Mặc Nữ, trình chiếu tọa độ không gian hiện tại.”
Chức năng tự động vận hành của phi thuyền đã bị tạm dừng, chứng tỏ bọn họ đã đi lệch khỏi quỹ đạo tuyến đường ban đầu, vậy nên cần phải xác nhận vị trí một lần nữa thì mới có thể tiếp tục di chuyển về phía trước. Hơn nữa, động cơ vận tốc ánh sáng của phi thuyền còn đang bị trục trặc, tình hình trở nên rắc rối và mất thời gian hơn một chút.
“Không thể xác định được tọa độ không gian.”
“Không thể xác định? Có phải là do radar gặp trục trặc hay không?”
“Không phải, là do radar không thể phát hiện ra dấu hiệu của sao xung.”
(*) Sao xung là các sao neutron xoay rất nhanh, nó biểu hiện như một nguồn sóng radio, được phát ra đều đặn ở các chu kì ngắn
Con ngươi Trần Mặc co rút thành một điểm, hắn lập tức nhận ra tính nghiêm trọng của vấn đề.
Lộ trình giữa các vì sao trong vũ trụ sử dụng sao xung như là các điểm đánh dấu để xác định vị trí. Miễn là phát hiện vị trí sao xung, thì bọn họ mới xác định được tọa độ cụ thể.
Theo thông tin về phi thuyền, Trần Mặc đã biết tọa độ sao xung trong vũ trụ được lấy từ số liệu thống kê của các nền văn minh vũ trụ trong suốt hàng trăm triệu năm, cuối cùng, bảy nền văn minh cấp thần đã thống nhất các tiêu chuẩn và ghi lại chúng trong bản đồ hành tinh.
Các sao xung được đánh dấu ở hầu hết mọi nơi, ngoại trừ một số khu vực nguy hiểm chưa được khám phá. Bây giờ, bọn họ lại không phát hiện dấu hiệu của sao xung nào, vậy nên cũng không thể xác định được tọa độ không gian.
Chẳng lẽ hiện tượng nhiễu loạn không gian đưa hắn tới một vùng chưa được khám phá của vũ trụ?
Nếu đúng là như vậy thì sẽ rất phiền phức, hắn không biết rõ vị trí của mình, cũng không thể phân biệt phương hướng trong vũ trụ, vậy nên không có cách nào để thoát khỏi nơi này. Ngay cả khi đang nắm giữ phi thuyền vận tốc ánh sáng, thì hắn cũng không biết mình phải mất bao nhiêu năm để rời khỏi khu vực không xác định này.
Suy cho cùng, đối với các sinh mệnh trong vũ trụ, hàng nghìn năm cũng không được tính là dài, nhưng Trần Mặc căn bản không thể hao phí thời gian thêm nữa.
“Ngươi có biết bây giờ chúng ta đang ở đâu không?”
Sau khi lấy lại tinh thần, Trần Mặc đặt con thú nhỏ lên bàn điều khiển.
“Bi bi bi!”
Nó lại bắt đầu huơ tay múa chân, vẽ vòng tròn rồi nhảy vào. sau đó quay sáng nhìn chằm chằm Trần Mặc.
“Chúng ta đang ở trong lỗ đen?”
Trần Mặc không khỏi sửng sốt, tò mò hỏi.
Hắn có thể lý giải những miêu tả của con thú nhỏ, bọn họ có lẽ đã bị đưa tới một mảnh không gian bất định bởi hiện tượng nhiễu loạn không gian.
“Bi!” Con thú gật đầu.
“Làm sao rời khỏi?” Trần Mặc hỏi.
“Bi bi bi!” Con thú lắc đầu.
Hả?
Lần này, Trần Mặc thực sự đau đầu. Xem ra, hắn đành phải dựa vào bản thân để có thể rời khỏi nơi này.
“Mặc Nữ, khởi động radar dò xét tìm để xem có hành tinh sống nào ở gần đây hay không, tốt nhất là một hành tinh giàu tài nguyên.” Trần Mặc nói.
“Vâng.”
Không bao lâu sau, Mặc Nữ thông báo.
“Đã phát hiện ra một hành tinh giàu oxy chưa được biết đến, tọa độ của nó là 5452682, -265235, 685523,.”
“Tới đó thôi!”
Trần Mặc bấm vào hình ảnh, lập tức nhìn thấy một hành tinh màu xanh lam có mật độ đất đai khá dày đặc, đường kính lớn gấp đôi so với Trái Đất, còn các dữ liệu khác thì vẫn chưa thể xác định.
“Động cơ chính đang bị trục trặc, anh Mặc có khởi động động cơ dự phòng hay không?” Mặc Nữ hỏi.
Động cơ dự phòng không thể gia tốc đến tốc độ ánh sáng trong một khoảng thời gian ngắn, càng không thể duy trì cả hành trình với tốc độ ánh sáng. Nó chỉ có thể tăng tốc phi thuyền một chút để làm cho tốc độ của phi thuyền tiếp tục tăng lên, khá chậm nhưng đủ dùng.
“Khởi động.”
“Khởi động động cơ dự phòng, bắt đầu, 14 ngày sau tới nơi cần đến.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi