Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 1053: Người đứng nơi đầu gió

“Đá Mặt Trăng được đưa tới rồi chứ?”
“Vừa được đưa tới!” Lý Nhược Hi gật đầu: “Ông chủ không tham gia họp báo sao ạ?”
“Hắn vừa về từ vũ trụ, cần phải nghỉ ngơi theo lời căn dặn của bác sĩ, Tiểu Ngư cũng đang trông coi hắn kĩ lắm! Ngươi cũng hiểu bà chủ của chúng ta mà, ta cũng không dám cướp người với cô ấy, nếu không ta sẽ tiêu đời!” Triệu Mẫn cười nói.
Trần Mặc đã trải qua một số sự cố, khiến bọn họ sợ hãi hết lần này hết lần khác, nên đối với những vấn đề nào liên quan tới sức khỏe của Trần Mặc, Tiểu Ngư cũng sẽ không bao giờ thỏa hiệp.
Lý Nhược Hi mỉm cười và lập tức thấu hiểu.
Lý Nhược Hi và Tiểu Ngư là chị em tốt, thường xuyên chia sẻ rất nhiều chuyện với nhau. Cô biết Tiểu Ngư vốn dĩ rất ôn hòa dịu dàng, không tranh giành điều gì, nhưng Tiểu Ngư quả thực rất cứng đầu với những chuyện về Trần Mặc.
“Bắt đầu đi.”
Triệu Mẫn xem đồng hồ rồi bước ra khỏi cánh gà, Lý Nhược Hi và đám người Lam Khê theo sát phía sau.
Rất nhiều người hiện đang chen lấn nhốn nháo trong hội trường, các phóng viên nào đều mang theo một sự kỳ vọng to lớn khi đi đến buổi họp báo của tập đoàn Kiến Hành Quân vào ngày hôm qua.
Ngay cả khi Trần Mặc đáp xuống mặt đất an toàn, Kiến Hành Quân cũng không tổ chức một cuộc họp báo long trọng đến như thế, thậm chí còn không mời phóng viên tới hiện trường. Vậy nên, buổi họp báo bất ngờ này chắc chắn sẽ có nhiều tin tức quan trọng hơn cả việc Trần Mặc quay về từ vũ trụ.
Giới truyền thông trong nước vốn dĩ đã biết rõ tác phong của tập đoàn Kiến Hành Quân, bọn họ nhất định sẽ không công bố tin tức quan trọng cho đến những giây phút cuối cùng, nên những phóng viên ở đây cũng không biết tin tức quan trọng mà tập đoàn Kiến Hành Quân chuẩn bị công bố là gì.
Vậy nên, khi nhìn thấy Triệu Mẫn bước lên sân khấu, bọn họ vô cùng phấn khích.
Triệu Mẫn đích thân ra mặt.
Xét theo những kinh nghiệm trong các cuộc họp báo trước đó, bọn họ có thể đoán được một chút manh mối, một khi Triệu Mẫn đích thân xuất hiện ở hội trường, tin tức nhất định sẽ rất bùng nổ.
“Ta mời mọi người tới đây vào ngày hôm nay, là vì có tin quan trọng cần công bố.”
Triệu Mẫn đi tới bục nói, nói thẳng vào chủ đề.
Cô ấy vừa lên tiếng, một nhân viên hậu cần lập tức bê một cái thùng vào giữa sân khấu buổi họp báo một cách cẩn thận.
Bọn họ kéo tấm vải đỏ xuống, lộ diện một tảng đá to bằng nắm tay được bao phủ trong quả cầu thủy tinh, trông nó rất giống một khối hóa thạch đang phân hủy, bề ngoài cũng không có gì đặc biệt.
“Đây là thứ gì?”
“Một tảng đá sắp phong hóa?”
“Không có gì đặc biệt sao? Chẳng lẽ là vật liệu đặc biệt à?”
Những ánh mắt chăm chú đều bị tảng đá kia thu hút, nhưng cũng không phát hiện có gì đặc biệt.
Đương lúc mọi người đang hoang mang, Triệu Mẫn lại nói.
“Ngay vào một tiếng trước, tàu đổ bộ Nguyện Thần 1 của Trung Tâm Hàng Không Phi Kiến trực thuộc tập đoàn chúng ta đã thu hoạch mẫu vật thổ nhưỡng ở mặt sau của Mặt Trăng, sau đó thành công mang chúng về Trái Đất. Cục nham thạch nằm trước mắt mọi người chính là mẫu đá lấy về từ Mặt Trăng, và đây chính là mẫu vật đầu tiên mà loài người lấy được từ mặt sau của Mặt Trăng!”
Ồ!
Mọi người vốn còn đang nghi ngờ, bây giờ lập tức sục sôi.
………
……….
Ở thủ đô.
Hai người lớn tuổi đang ngồi trong một văn phòng cổ kính, bọn họ được người dân xưng tụng là đại thủ trưởng và tổng quản gia. Đại thủ trưởng đương nhiên là người đứng đầu quốc gia, còn tổng quản gia chính là nhân vật quản lý bộ máy nhà nước.
Lúc này, hai người hiếm khi có dịp ngồi cạnh nhau để xem tin tức.
“Ông bạn già, đồng chí Trần Mặc ghê gớm thật!”
Đại thủ trưởng nở nụ cười tươi rói, giống như đang vui mừng trước tiền đồ xán lạn của đứa con trai trong nhà: ‘”Trong một khoảng thời gian ngắn như thế, hắn đã vượt qua cả thành quả cố gắng suốt mấy chục năm của đội dự án Hằng Nga!”
“Đúng là rất giỏi!”
Tổng quản gia đồng ý.
Có thể nói, sự xuất hiện của một thiên tài thời đại như Trần Mặc đích thị là may mắn của Trung Quốc.
Trong lúc hai người say sưa theo dõi tin tức về cuộc họp báo của công ty Kiến Hành Quân, một vị thư ký gõ cửa rồi bước vào văn phòng.
Khi trông thấy vẻ mặt vui sướng của hai người, và nội dung tin tức mà bọn họ đang xem, vị thư ký lập tức hiểu được lý do, bởi vì hắn cũng chuẩn bị nhắc đến việc này.
“Thủ trưởng, viện sĩ Trương Kiếm Phong vừa báo cho chúng ta một vài tin tức.”
“Ừ, nói đi.”
“Viện sĩ Trần đã gửi tặng 10 ký đất và đá Mặt Trăng cho đội dự án Hằng Nga, đồng thời cũng tiết lộ kế hoạch thăm dò không gian trong tương lai của tập đoàn Kiến Hành Quân. Hắn đang chuẩn bị xây dựng trạm không gian và căn cứ trên Mặt Trăng, sau đó tiến hành khai thác tài nguyên ở đó. Hắn còn mở lời với viện sĩ Trương, nếu đội dự án Hằng Nga cần giúp đỡ thì cứ đến tìm hắn.”
Thư ký truyền đạt lại toàn bộ lời nói của Trương Kiếm Phong mà không sót một chữ nào.
Đi theo tổng quản gia đã lâu, nên hắn cũng biết hai người này rất tán thưởng Trần Mặc. Bởi vì thế, tập đoàn Kiến Hành Quân muốn cần đất có đất, muốn người có người, rất nhiều dự án của bọn họ đều được thông qua một cách dễ dàng.
“Xem ra, người này còn quyết đoán hơn chúng ta đã nghĩ.”
Tổng quản gia có hơi cảm thán.
“Trái đất không thể giữ chân hắn ta được nữa.”
Đại thủ trưởng khen ngợi: “Ta muốn xem Trần Mặc sẽ phát triển tới mức nào nữa. Không bao lâu nữa, nhà máy điện hạt nhân sẽ chính thức đi vào hoạt động, sóng to gió lớn chuẩn bị kéo đến, còn hắn chính là người đứng nơi đầu gió!”
Tổng quản gia đẩy kính mắt rồi cười nói: “Hắn cũng không hẳn đang đứng nơi đầu gió, chúng ta cũng phải hứng chịu một nửa. Ngươi đừng quên, một nửa cổ phần của tập đoàn hạt nhân Trung Quốc thuộc sở hữu quốc gia. Tên nhóc đó gian mạnh lắm, hắn vốn dĩ đã biết rõ tầm quan trọng và sức ảnh hưởng của công nghệ phản ứng tổng hợp hạt nhân có kiểm soát, cảm thấy bản thân ăn không trôi nên muốn tìm chỗ dựa, và chúng ta là sự lựa chọn tốt nhất của hắn!”
“Những viện sĩ và nhân viên nghiên cứu ở Học Viện Kỹ Thuật đều đã từng tham gia trong công trình nghiên cứu “Vòng Sao”. Đó vốn dĩ là công nghệ của một mình Trần Mặc, đám người Học Viện Kỹ Thuật cũng không giúp được gì trong nghiên cứu của hắn. Dù vậy, Trần Mặc vẫn đồng ý chia cho chúng ta một nửa, khiến chúng ta cảm thấy kiếm lời to! Nhưng mục đích thực sự của hắn chính là muốn chúng ta phải che chắn một nửa sóng gió cho mình.”
“Tác phong làm việc của tên nhóc này vẫn ranh ma như vậy.”
Đại thủ trưởng cười nói.
Khi Trần Mặc trao đổi với chính phủ, hắn đã thể hiện tác phong của một thương nhân,nhuần nhuyễn áp dụng đạo lý được mất, biết tiến biết lùi để thu lợi về mình, đây cũng là lý do mà bọn họ vẫn luôn nâng đỡ tập đoàn Kiến Hành Quân.
Một doanh nghiệp thì mạnh như thế nào đi nữa cũng chỉ là một doanh nghiệp, Trần Mặc giàu ra sao cũng chỉ là doanh nhân, nước nhà cũng rất cần nhiều người giỏi như hắn.
“Thời đại đang thay đổi, bước ngoặt thời đại sẽ sớm xuất hiện, đây là cơ hội thăng tiến của Trung Quốc chúng ta!” Tổng quản gia nói.
“Đúng thế, chúng ta cũng đã đặt nền móng cả rồi.”
Đại thủ trưởng gật đầu đồng ý, tiếp tục xem thời sự: “Ta vốn dĩ không biết nên đem quà gì trong cuộc họp tiếp theo, vậy sẵn tiện đưa vài gam đá Mặt Trăng cho bọn họ!”
Hai lão già chợt nở nụ cười ăn ý, ai nấy đều hiểu được ý đồ của đối phương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi