Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 62: Đào góc tường? (1)

Hắn vốn tưởng mình được làm ở một công ty tốt, nhưng chưa được bao lâu thì lại gặp phải chuyện như thế này. Một số nhân viên mới còn đang cân nhắc xem có nên tìm đường lui hay không. Xét cho cùng, nếu công ty bị thu mua và tái cơ cấu, bọn họ chắc chắn sẽ bị cho nghỉ việc, đến lúc đó sẽ rất khó để tìm được công việc mới.
Trương Hưng cũng đang suy nghĩ về điều này. Hắn mới đến đây được một tháng, đương nhiên chưa có đủ trải nghiệm để có thể trung thành tuyệt đối với công ty. Cho nên bây giờ hắn cũng có chút lo lắng về những lời đồn đại đó, không có lửa làm sao có khói.
Khi Trương Hưng còn đang đắn đo có nên từ chức hay không thì điện thoại hắn rung lên.
"Lão Chu, có chuyện gì vậy?"
"Ta vừa đến công ty mới, vẫn còn thiếu người ở đây, ngươi có muốn tới làm không? Nhân viên kinh doanh, lương thấp hơn bên kia một chút, hơn 4000, nếu làm tốt thì sẽ được tăng lương, còn có nhiều cơ hội thăng tiến trong tương lai."
“Vậy sao?”
Trương Hưng do dự một chút, sau đó ánh mắt lóe lên: “Vậy mười giờ sáng mai ta sẽ liên lạc với ngươi.”
"Được rồi, ngày mai gặp lại."
Cúp điện thoại, Trương Hưng từ trên sô pha ngồi dậy, lục tìm một cái phong bì và tờ giấy trong tủ, suy nghĩ một hồi rồi hạ hút.
Ngày hôm sau, mây mù u ám, bầu không khí u ám tràn ngập bên trong công ty Kiến Hành Quân. Nhiều người tỏ vẻ buồn ra mặt khi nhìn thấy những người xung quanh họ đều đã đưa đơn từ chức và rời khỏi công ty.
“Trương ca, ngươi thực sự muốn từ chức sao?”
Lô Hoành Dịch nhìn Trương Hưng đang thu dọn đồ đạc, trong mắt hiện lên vẻ do dự.
"Công ty hiện tại đang bị các công ty lớn nhòm ngó, không bao lâu nữa sẽ bị thu mua rồi tái cơ cấu. Là người từng trải, ta khuyên các ngươi sớm tìm đường lui, đừng chờ đến lúc đó lại không tìm được việc làm."
Trương Hưng kề vào tai Lô Hoàng Dịch nói rất nhỏ, sau đó tiếp tục thu dọn đồ đạc. Chuẩn bị xong xuôi, hắn cầm đơn từ chức và bước ra khỏi văn phòng. Nhìn thấy bóng lưng của Trương Hưng, Lô Hoành Dịch do dự, cuối cùng lắc đầu và tiếp tục làm việc.
Sắc mặt Lý Lăng Phong cực kỳ khó coi, trong hai ngày qua, hắn đã nhận được mười lá đơn từ chức. Những người này đều gia nhập công ty không lâu, không ngờ chỉ sau hai ngày công ty bị công kích, nhân viên lại lũ lượt xin nghỉ việc. Nếu tiếp tục như vậy, những người còn ở lại chắc chắn sẽ lâm vào khủng hoảng.
Điều khiến hắn tức giận hơn cả chính là, hai người quản lý cấp trung do hắn đích thân đưa vào công ty cũng từ chức và chuyển công tác. Đây là một sự phản bội đối với hắn.
Chắc chắn là có ai đó đang cố ý đào góc tường của công ty.
Suy nghĩ một hồi, Lý Lăng Phong cầm lá đơn từ chức của nhóm người Trương Hưng, đi về phía phòng làm việc của Triệu Mẫn.
"Triệu tổng, ta và bạn trai sắp kết hôn, cho nên chúng ta cần một công việc ổn định để mua nhà mua xe, vì vậy đó là lý do ..."
Trong văn phòng của Triệu Mẫn, cô thư ký Tiểu Lệ đang nói với vẻ mặt hối lỗi.
“Vậy ngươi đã tìm được việc chưa?”
Vẻ mặt Triệu Mẫn rất bình tĩnh.
"Rồi ạ, một người bạn đã giới thiệu cho ta làm trợ lý giám đốc trong một công ty đã niêm yết."
“Ta hiểu rồi, ngươi đi đi.”
Triệu Mẫn xoa xoa thái dương, nói với cô thư ký đang đứng trước mặt mình.
“Ta thực sự xin lỗi Triệu tổng, ta thực sự xin lỗi trưởng phòng Lý.”
Được sự cho phép của Triệu Mẫn, Tiểu Lệ nói lời xin lỗi rồi rời khỏi văn phòng.
“Triệu tổng, đây là mười lá đơn từ chức ta vừa mới nhận được trong hôm nay.”
Lý Lăng Phong đặt mấy lá đơn từ chức xuống bàn, sắc mặt không tốt lắm.
"Julie cũng vừa đến đây, phòng thị trường cũng có năm người vừa xin nghỉ việc, tất cả đều là quản lý cấp trung của những vị trí trọng yếu trong công ty. Bộ phận kỹ thuật bên lão La cũng có không ít kỹ thuật viên xin nghỉ việc. Bộ phận Tài chính bên Trương Hưng cũng có hai nhân viên kế toán vừa xin từ chức."
Giọng Triệu Mẫn vẫn rất bình tĩnh, cô quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ: "Vài người chưa tới, vài người lại đi, chắc hẳn cũng có người đã tìm đến ngươi rồi? "
“Có, sau khi tan sở tối hôm qua, một người bạn cũ đã rủ ta đến công ty của hắn với mức lương gấp đôi ở đây.”
Lý Lăng Phong nói.
"Sau đó thì sao? Ngươi cũng đồng ý rồi?"
"Không, ta từ chối."
“Tại sao lại không đi?”
Triệu Mẫn hỏi.
"Ta vốn được Triệu tổng đề bạt và đào tạo để có được ngày hôm nay. Hơn nữa, ta thấy công ty chúng ta đang phát triển tốt, tiền đồ cũng ổn định. Ta tin Triệu tổng có thể đưa chúng ta ra khỏi tình trạng khó khăn này."
"Đây không phải là tình trạng khó khăn. Công ty chưa bao giờ lâm vào tình trạng khó khăn. Công ty không thiếu tiền hay nợ nần. Đây chỉ là một thử thách, nhưng một số người không thể vượt qua được."
Triệu Mẫn quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, sắc mặt vô cùng bình tĩnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi