Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 1690: Bản thể luận của vũ trụ và định luật không bảo toàn tính chẵn lẻ

(*) Chương này rất nhiều nội dung khó hiểu, các đh đọc chậm rãi nhé~
Một nhóm chiến giáp sư lơ lửng trong không trung, có chút choáng ngợp bởi cảnh tượng trước mắt.
Vô số văn bia cao chót vót, được làm từ một loại chất liệu không xác định, và hiện giờ vẫn còn nguyên vẹn cho dù đã trải qua hơn 100 triệu năm mưa gió.
Mỗi một văn bia đều có lít nha lít nhít văn tự có kích thước bằng ngón tay, cũng như rất nhiều công thức và hình họa được điêu khắc tỉ mỉ ở trên bề mặt.
Đây chính là rừng bia Thiên Tinh, bao gồm những tấm bia lưu trữ các kiến thức khoa học mà Mộ Thị Thiên Tinh đã để lại cho tất cả sinh mệnh trong vũ trụ.
Trần Mặc có thể nhìn thấy rất nhiều sinh mệnh đang chăm chú quan sát, thậm chí hí hoáy ghi chép ở trước mỗi tấm văn bia. Hầu hết bọn họ đều là những sinh mệnh cấp lục trở lên, cũng như một số sinh mệnh cấp chàm.
Khi nhìn thấy một rừng bia trải dài hơn hai mươi vạn km2 này, ngay cả Trần Mặc cũng không khỏi đem lòng ngưỡng mộ Mộ Thị Thiên Tinh – nhân vật đã có những đóng góp rất lớn của đối với toàn bộ văn minh vũ trụ.
Ông ta đã cống hiến khắc ghi toàn bộ thành quả nghiên cứu cả đời lên những tấm bia đá mà không cần nhận lại bất kỳ điều gì, để cho các sinh mệnh tùy ý sao chép, học hỏi và sử dụng những kiến thức này để phát triển công nghệ, thúc đẩy sự tiến bộ của văn minh vũ trụ, thậm chí còn dẫn dắt sinh mệnh thức tỉnh siêu năng lực.
Với tấm lòng dũng cảm và tràn đầy vị tha này, Mộ Thị Thiên Tinh hoàn toàn xứng đáng với danh hiệu sinh mệnh tiên phong vĩ đại nhất trong vũ trụ.
Trong mắt Trần Mặc, rừng bia cao chót vót trước mặt càng trở nên cao hơn gấp bội.
Trần Mặc không có hứng thú lắm với các văn bia về những nghiên cứu toán học hay vật lý, dù sao thì hắn cũng đã nắm vững những lĩnh vực này từ lâu, thậm chí còn phát triển các loại công nghệ ứng dụng hoàn thiện hơn nhiều so với những kỹ thuật của Mộ Thị Thiên Tinh.
Mục tiêu của hắn rất rõ ràng, đó là 20 văn bia liên quan đến những nghiên cứu của Mộ Thị Thiên Tinh về chiều không gian thứ tư, bao gồm ý thức triết học liên quan đến chiều không gian thứ tư, bản thể luận của vũ trụ, cũng như mô hình toán học về sự tồn tại của các chiều cao hơn.
(*) bản thể luận là một khái niệm cơ bản của triết học, đó là thuật ngữ chỉ rõ quan điểm của con người nhìn nhận thế giới
Mặc dù Trần Mặc đã xem qua tất cả nghiên cứu về ý thức của chiều không gian thứ tư trong Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật, nhưng khi đến trước một hòn đá từ ngọn núi khác, hắn tuyệt đối không muốn bỏ lỡ chút nào.
Vị trí đặt những tấm văn bia này khá trống vắng so với các khu vực khác, vậy nên khi đám người Trần Mặc đến đây, bọn họ vẫn có đủ không gian để quan sát xem xét.
Hai mươi văn bia cao chót vót, dày đặc văn tự to bằng ngón tay cái, bao hàm rất nhiều nội dung.
Chương đầu tiên của bản thể luận vũ trụ chính là định luật không bảo toàn tính chẵn lẻ.
Các hạt cơ bản của vũ trụ vốn dĩ có ba dạng đối xứng, đó là đối xứng điện tích, đối xứng phản xạ không gian và đối xứng đảo ngược thời gian.
Tuy nhiên, các thí nghiệm hạt cơ bản vi mô lại chứng minh rằng ba dạng đối xứng này không hề tồn tại.
Bởi lẽ, hạt cơ bản và phản hạt vốn dĩ không hoạt động theo cùng một chiều, cộng thêm một số sự khác biệt không đáng kể trong các định luật vật lý, cho nên chúng không có cách nào đối xứng điện tích.
Ngoài ra, vào thời điểm bắt đầu vụ nổ lớn (big bang), khối lượng vật chất dương nhiều hơn so với phản vật chất, vậy nên khi vật chất dương và phản vật chất đồng thời bị triệt tiêu, thì số vật chất dương còn lại đã hình thành nên vũ trụ mà chúng ta đang quan sát thấy.
Nếu như vật chất đối xứng một cách nghiêm ngặt, vũ trụ căn bản sẽ không thể tồn tại sau vụ nổ lớn. Chính là bởi vì sự sai biệt giữa các hạt cơ bản, cộng thêm sự tương tác của chúng, mà vũ trụ ẩn chứa vô vàn điều bí ẩn đặc sắc như ngày nay mới có cơ hội được thành hình.
Nhưng cũng bắt nguồn từ hiện tượng bất đối xứng điện tích này, Mộ Thị Thiên Tinh đã đưa ra giả thuyết về sự tồn tại của một vũ trụ phản vật chất.
Tại một khoảng thời gian không xác định sau vụ nổ lớn, lượng phản vật chất còn lại nhiều hơn vật chất dương, từ đó tạo thành một vũ trụ hoàn toàn có quy luật khác biệt hoàn toàn so với vũ trụ hiện tại của bọn họ.
Bên cạnh đó, Mộ Thị Thiên Tinh cũng phát hiện ra thời gian cần thiết để hai loại hạt cơ bản chuyển hóa qua lại không trùng khớp với nhau, vậy nên ông đã nêu ra quy luật bất đối xứng đảo ngược thời gian, tương tự như định luật không bảo toàn tính chẵn lẻ trên Trái Đất, cũng đều chỉ ra rằng thời gian không được bảo toàn và có tính định hướng.
Sau cùng, Mộ Thị Thiên Tinh còn suy đoán mức độ khả thi của việc du hành thời gian, đồng thời còn đưa ra giả thuyết rằng: bất kỳ người nào tiến hành du hành thời gian, thì dù muốn hay không, sẽ vô tình tạo ra một vũ trụ có thời gian và không gian song song với vũ trụ ban đầu.
Bởi vì ngay khi người đó trở về quá khứ và hít một ngụm không khí, thì đã là can thiệp vào các hạt cơ bản của vũ trụ ban đầu, khiến cho các hạt cơ bản không còn ở trạng thái như trước, sau đó dần dần phát sinh hiệu ứng cánh bướm và hình thành nên một vũ trụ mới toanh.
Mà sinh mệnh có thể thay đổi trạng thái của vũ trụ song song này, chính là sinh mệnh của chiều thứ tư – một sự tồn tại có thể kiểm soát tất cả vật chất trong vũ trụ, từ đó có thể làm xoắn trục thời gian và dòng hạt cơ bản của hai vũ trụ, đồng thời vặn vẹo trục thời gian và dòng hạt cơ bản trở lại quỹ đạo ban đầu.
Quả là phỏng đoán rất bí ẩn và huyền diệu.
—-
Đọc xong là nhức nhức cái đầu liền :((
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi