Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 1314: Ngôi sao Thanh Thuỷ

Ngôi sao Thanh Thủy là một trong hàng triệu vệ tinh trực thuộc thành phố Nguyên Điểm, nằm trong khu dân cư cách thành phố Nguyên Điểm một ngày ánh sáng.
Đây là một hành tinh trên cạn phổ thông, nơi thử nghiệm và bồi dưỡng sinh vật cấp thấp của nền văn minh Tam Nhãn.
Các sinh vật có nguồn gốc carbon cấp đỏ phải dựa vào oxy và nguồn nước để duy trì sự sống, mà ngôi sao Thanh Thủy là một hành tinh giàu oxy.
Loại hành tinh này xuất hiện ở khắp mọi nơi trong liên minh vũ trụ, cho nên thường được các nền văn minh cao cấp trưng dụng như là một cơ sở thí nghiệm nhỏ, dùng để nuôi dưỡng và nghiên cứu sinh vật cấp thấp.
Nhìn từ bên ngoài không gian, ngôi sao Thanh Thủy là một hành tinh có màu xanh biếc.
Phi thuyền đáp xuống ngôi sao Thanh Thủy, Sanya đi đến phía trước khoang ngủ đông, quan sát toàn bộ.
“Tiếp theo, các ngươi sẽ sống trên một hành tinh mới, chúng ta không giết các ngươi, nhớ là phải tuân thủ các quy tắc của hành tinh, nếu không các ngươi sẽ bị giết bởi những sinh vật khác ở đây!”
Ngôn ngữ lạnh lùng vô cảm truyền từ máy phiên dịch đến tai của mọi sinh vật, khiến mọi sinh vật không rét mà run.
“Sau khi xuống phi thuyền, các ngươi sẽ có sắp xếp riêng, cho nên nhất định phải phục tùng mệnh lệnh!”
Sanya nói chuyện rất lưu loát, giơ tay vẫy vẫy, cửa khoang phi thuyền mở ra, từng khoang ngủ đông lập tức bay ra bên ngoài.
Các chiến binh mặc chiến giáp đi sát theo sau, đồng thời rời khỏi khoang phi thuyền.
Trần Mặc vẫn luôn giữ im lặng từ đầu đến cuối, chỉ cảm thấy không gian trước mặt mình đột nhiên bừng sáng, hắn lập tức nhìn thấy một hành tinh xa lạ.
Nơi này trông có vẻ tiên tiến hơn Trái Đất, bao gồm nhiều tòa nhà cao tầng được xây dựng theo phong cách khoa huyễn và hình chiếu ba chiều xuất hiện ở khắp mọi nơi. Ngoài ra, hắn còn phát hiện rất nhiều cây cổ thụ cao chọc trời với vô số tầng lá xanh tươi mơn mởn, trên bầu trời không có mặt trời, chỉ có một hành tinh cực lớn treo lơ lửng, trông giống như khung cảnh trong phim khoa học viễn tưởng.
Mọi thứ ở đây đều xa lạ, một thế giới bên ngoài vũ trụ sâu thẳm, cách rất xa so với hệ mặt trời.
Trên quảng trường trống trải, hơn bảy mươi nghìn khoang ngủ đông đang trôi lơ lửng trên không trung một cách có trật tự.
Trong số đó, người Trái Đất chiếm đa số, khoảng chừng năm mươi nghìn, còn lại là sinh vật từ hành tinh khác.
Cư dân của nền văn minh Tam Nhãn là nhân tộc, cho nên Torrel chủ yếu sử dụng sinh vật hình người để phục vụ nghiên cứu của mình. Những sinh vật bị bắt giữ khác không có mặt ở đây, bởi vì môi trường của hành tinh này không thích hợp để chúng tồn tại.
Các sinh mệnh trong khoang ngủ đông có hình thể khác nhau, bao gồm cao, ngắn, béo, gầy, dị dạng, số lượng tay chân cũng không đồng nhất.
Nhưng bọn họ đều có những đặc điểm chung trên cơ thể: tứ chi phân biệt rõ ràng, lớn da và cơ trên cơ thể khá mềm mại, không có lông và vảy, khuôn mặt có đầy đủ ngũ quan…. đây được xem là đặc điểm của sinh vật hình người trong vũ trụ.
“Trước khi mở cửa khoang thuyền, ta cảnh cáo các người một lần nữa, đừng cố chạy trốn, nếu không thì hậu quả sẽ rất thê thảm.”
Sanya trong bộ chiến giáp đang trôi lơ lửng giữa không trung, hắn ta nhìn xuống đất, ấn vài cái vào thiết bị đeo tay.
Két!
Cánh cửa của hơn bảy mươi nghìn khoang ngủ đông mở ra.
A a a!
Tiếng kêu thét sợ hãi vang lên, vài người hoảng hốt chạy ra xung quanh như kẻ điên trốn khỏi lồng giam.
Trần Mặc liếc nhìn những người đang chạy trốn, đa số là người Trái Đất, một số ít là người ngoài hành tinh khác, thậm chí còn có hàng nghìn sinh mệnh quỳ rạp trên mặt đất, dường như đã coi nơi này là thiên đường, còn Sanya và những người khác là thiên thần.
Sợ hãi, hoảng hốt, hưng phấn… vô vàn những cảm xúc phức tạp khác nhau, chứng tỏ cho mức độ giác ngộ và sắc thái khác nhau của mỗi sinh mệnh trí tuệ.
Đùng đùng đùng!
Vài tiếng động trầm đục vang lên, những tiếng kêu kinh hoàng đột ngột im bặt.
Đám người chạy loạn như điên đều ngã trong vũng máu, cơ thể không còn nhúc nhích.
Những người ba mắt mặc chiến giáp trên bầu trời chẳng hề rung động, như thể bọn họ chỉ đang nhìn vài con gián bị giết.
Mọi người có mặt đều câm như hến, cố gắng kìm nén sự sợ hãi trong lòng, không dám kêu gào bậy bạ nữa.
“Mỗi người đều có một thiết bị đeo tay, nó sẽ là vật phẩm nhận dạng của các người ở ngôi sao Thanh Thủy sau này!”
Sanya nói xong, người máy lấy ra một đống thiết bị đeo tay, đưa cho người thứ nhất, để bọn họ tiếp tục truyền lại cho người khác.
Trần Mặc lấy ra một thiết bị, sau đó đưa số còn thừa cho người phía sau.
Thiết bị đeo tay này cỡ bằng một ngón tay, trông giống như một chiếc vòng, có khả năng thu vào và kéo dài tuỳ theo kích thước người sử dụng. Khi nhấn vào chính giữa, một chuỗi ký tự kỳ lạ sẽ xuất hiện, đây có là một công cụ điện tử của người ngoài hành tinh.
Sau khi suy nghĩ một chút, Trần Mặc bèn đeo nó vào tay mình.
Ngay khoảnh khắc tiếp theo, dây đeo siết chặt cổ tay hắn, khiến cho toàn bộ thiết bị được cố định chắc chắn. Hắn thử tháo nó ra, nhưng phát hiện ra rằng, một khi đeo thiết bị này, dây đeo cổ tay không thể nới lỏng và hoàn toàn không thể cởi ra được.
Vì lẽ đó, Trần Mặc cũng không làm việc vô ích nữa.
Những người khác cũng phát hiện ra điều kỳ lạ này, nhưng vì bọn họ vẫn đang bị giám sát bởi những chiến binh mặc áo giáp trên bầu trời, cho nên không một ai dám hét lên, chỉ đành chấp nhận sự thật này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi