Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 363: Lời đề nghị của Từ Gia Lân

Từ Gia Lân là ông trùm bất động sản trong nước, cũng là một nhân vật có tiếng trong giới doanh nhân Trung Quốc.
“Trần tổng, nghe danh đã lâu, nghe danh đã lâu.”
Từ Gia Lân vui mừng chào hỏi: “Ngươi có thể nể mặt ta mà đến đây như vậy, thật là vinh dự cho ta quá.”
“Xin chào Từ tổng.”
Trần Mặc cười đáp.
“Chúng ta qua bên kia ngồi chậm rãi nói chuyện.”
Từ Gia Lân kéo tay Trần Mặc đi về một nơi khác cách đó không xa.
Hiện giờ, sự chú ý của toàn bộ hội trường đều đã đổ dồn vào Trần Mặc. Mỗi một người đều mang những biểu cảm khác nhau, hâm mộ, ghen tị, căm thù, ngạc nhiên và vui mừng, thậm chí có kẻ còn hận mình không thể trở thành Trần Mặc, hoặc không thể trở thành người đi bên cạnh Trần Mặc.
Nhiều người đã bắt đầu suy nghĩ cách tiếp cận Trần Mặc sau khi hắn nói chuyện xong với Từ Gia Lân. Buổi tiệc chiêu đãi này đã mang lại cơ hội tốt như vậy rồi, bọn họ đương nhiên không thể bỏ lỡ được.
Đặc biệt là đám diễn viên nổi tiếng và tiểu thư nhà giàu, trong mắt bọn họ, Trần Mặc là người đàn ông mà họ luôn tha thiết mơ ước. Nếu có được Trần Mặc, họ sẽ có được những thứ mà vô số phụ nữ luôn mơ ước.
Chỉ có điều, Trần Mặc đều làm ngơ những ánh mắt của đám người đó.
Sau khi cả hai ngồi xuống ghế sofa, Từ Gia Lân mở lời: “Trần tổng, ta nghe tên ngươi mà tai muốn đóng thành kén luôn rồi. Thành thật mà nói, ta vẫn luôn muốn gặp ngươi một lần, nhưng mãi vẫn chưa có cơ hội. Không ngờ hôm nay ta lại được gặp ngươi ở đây, chúng ta phải uống một ly để chúc mừng mới được.”
“Từ tổng quá khen rồi. Chúng ta ở trong hai lĩnh vực khác nhau, ta thuộc lĩnh vực công nghệ, còn ngươi lại trong lĩnh vực bất động sản, không gặp nhau nhiều cũng là chuyện bình thường.”
Trần Mặc bình tĩnh nói.
“Buổi nói chuyện này sẽ tốt lắm đây.”
Từ Gia Lân đưa một ly vang đỏ cho Trần Mặc, ở trong nước, người có thể được ông ta mời rượu chỉ có thể đếm trên một bàn tay.
“Ý của ngươi là?”
Trần Mặc nhận lấy ly rượu rồi cụng với Từ Gia Lân.
Từ Gia Lân lắc đầu rồi cười nói: “Thành phố thông minh là xu hướng phát triển trong tương lai. Nếu chúng ta kết hợp khoa học kỹ thuật và bất động sản, xây dựng các tòa nhà thông minh tích hợp công nghệ cao, nâng cao nhận thức bảo vệ môi trường, chắc chắn sẽ thúc đẩy nền công nghệ trí tuệ nhân tạo và thành phố thông minh ngày một phát triển. Sự kết hợp giữa khoa học kỹ thuật và bất động sản là viễn cảnh tương lai của thế giới.”
“Tầm nhìn của Từ tổng thật độc đáo.”
Trần Mặc không bình luận gì thêm về vấn đề này.
Từ Gia Lân có thể đạt đến được vị trí như ngày hôm nay, chắc chắn không phải là do may mắn. Ngoài sự quyết đoán sẵn có, ông ta còn có tầm nhìn bao quát về tình hình và phương hướng phát triển của thế giới.
“Ha ha, đây chỉ là ý kiến cá nhân của ta. Công ty của ngươi hiện đang dẫn đầu trong ngành khoa học kỹ thuật, công ty chúng ta cũng có chút thành tựu trong lĩnh vực bất động sản. Ta đề nghị như thế này nhé, nếu chúng ta hợp tác với nhau, hầu như sẽ không có người nào có thể cạnh tranh với chúng ta ở thị trường trong nước.”
Từ Gia Lân nhiệt tình đề xuất. Ông rất có lòng tin vào ý tưởng tòa nhà thông minh, nhưng vẫn đang thiếu một đối tác phù hợp.
Các công ty bình thường không thể đáp ứng yêu cầu của ông. Dù là về tài chính hay tiềm năng công nghệ, công ty Kiến Hành Quân chắc chắn là sự lựa chọn tốt nhất. Chỉ cần Trần Mặc đồng ý hợp tác, ông tin mình có thể tiếp tục dẫn đầu thị trường bất động sản.
“Trần tổng có hứng thú không?”
Từ Gia Lân hỏi.
“Ý tưởng của Từ tổng rất hay. Ta tin rằng, nếu dự án tòa nhà thông minh này được công bố ra bên ngoài, chắc chắn sẽ có vô số người muốn hợp tác với ngươi.”
Trần Mặc không trực tiếp trả lời Từ Gia Lân, nhưng người thông minh đều có thể nghe ra ý của hắn.
“Trần tổng không suy nghĩ một chút sao?”
Từ Gia Lân hơi nhíu mày rồi giãn ra, sau đó lại nhìn về phía Trần Mặc.
“Nói thật với ngươi, công ty chúng ta không có kế hoạch tiến vào thị trường bất động sản trong khoảng thời gian này.”
Trần Mặc đi thẳng vào vấn đề.
Thị trường bất động sản là một miếng thịt béo bở, Từ Gia Lân lại là một doanh nhân lão luyện. Một nhân vật đã thành tinh như ông ta, chắc chắn không có khả năng sẽ chia một nửa miếng thịt này cho hắn, chắc chắn còn có những điều kiện ràng buộc khác khi đôi bên hợp tác với nhau.
Hắn không có hứng thú tham gia vào lĩnh vực bất động sản, cho dù có muốn thì cũng phải thận trọng khi hợp tác với Từ Gia Lân.
Bầu không khí giữa hai người đột nhiên trở nên kỳ lạ, ánh mắt của Từ Gia Lân lấp loé không yên, trong đầu đang lo nghĩ đối sách. Ông ta cảm thấy vô cùng ngạc nhiên khi Trần Mặc trực tiếp từ chối như vậy. Trong mắt của Từ Gia Lân, cho dù Trần Mặc có thành tựu vĩ đại như thế nào đi hắn, thì hắn vẫn là một tên nhóc chưa trải sự đời.
Rốt cuộc, tiền tài vật chất là thứ sức hấp dẫn không cách nào cưỡng lại được. Dù đối phương có thành tựu lớn cỡ nào, hay quyền lực đến đâu đi nữa, thì hắn cũng không là ngoại lệ.
Ở thời đại hiện nay, hầu như chẳng có ai có thể xem tiền tài như rác rưởi. Những kẻ tự xưng có thể xem tiền tài như rác rưởi, chẳng qua là vì không có tiền mà thôi.
Nhưng Trần Mặc lại cứ thế mà từ chối không do dự.
Miếng bánh bất động sản này, có thể nói là không ai không muốn. Vô số đại gia trong nước đều vô cùng mong muốn được cạp một miếng trong chiếc bánh khổng lồ này. Tuy rất nhiều người muốn vào sân, nhưng bọn họ lại không tìm ra cửa.
Lời đề nghị của Từ Gia Lân rõ ràng là đang rộng mở cánh cửa đó cho Trần Mặc, nhưng tên nhóc này thậm chí còn chẳng thèm nhìn một cái mà lập tức từ chối ông ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi