Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 742: Phát biểu

Hơn một ngàn cặp mắt đang đổ dồn về phía hắn, tất cả các phương tiện truyền thông có mặt tại hiện trường cũng tập trung ống kính vào sân khấu.
Ánh mắt mỗi người đều có những cảm xúc khác nhau, tò mò xen lẫn ghen tị, ngạc nhiên.
Buổi lễ này là nơi hội tụ của rất nhiều cá nhân xuất sắp ở mọi lĩnh vực và tầng lớp khác nhau, nhưng trong số, Trần Mặc chính là người nổi bật, đồng thời cũng là nhân vật chính. Chưa có một ai có quốc tịch Trung Quốc, lại trẻ tuổi như hắn, có thể đứng trên bục nói này.
Trẻ trung, vững vàng và hào phóng, hầu như ai đều biết đến chàng thanh niên này với danh hiệu ‘người khổng lồ của thời đại mới’.
Lúc này, nội tâm của Trần Mặc vô cùng bình tĩnh, hắn đã được thường xuyên cảm giác bị nhìn chằm chằm.
"Thưa nữ hoàng, bệ hạ, hoàng thân quốc thích và các vị đã đạt giải Nobel, các quý ông, quý bà thân mến, ta cảm thấy rất vinh dự khi được đứng trên sân khấu này."
Sau khi Trần Mặc lên tiếng, hội trường lập tức náo loạn. Vì hắn phát biểu bằng tiếng Trung, hầu hết những người ở đây đều không hiểu, khiến bọn họ vô cùng bối rối. Xét cho cùng, theo lẽ thường, hầu hết mọi người đều sử dụng tiếng Anh để phát biểu trong các sự kiện quốc tế, số lần tiếng Trung xuất hiện trên sân khấu tầm cỡ như thế này chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Tuy nhiên, sau một hồi huyên náo, phiên dịch viên bắt đầu truyền đạt lời nói, mọi người cũng ổn định trở lại.
"Khi biết mình là người chiến thắng giải thưởng năm nay, ta vẫn đang làm thí nghiệm trong phòng thí nghiệm, cho nên có chút bất ngờ khi biết tin. Ta không ngờ rằng khi bài luận văn của mình sẽ có tần ảnh hưởng lớn đến như vậy. Thật ra, ta đã đắn đo suy nghĩ rất nhiều trước khi công khai bài luận văn này. Ban đầu, bản thảo của ta đã bị rất nhiều tạp chí khoa học từ chối, thậm chí còn bị cư dân mạng chửi rủa và chế giễu, trở ngại đến từ truyền thông lớn hơn ta tưởng tượng rất nhiều.
Dù đã trải qua những cơn bão dữ dội, nhưng bông hoa của sự thật vẫn có thể nở dưới cầu vồng. Nhưng dù sao đi nữa, ta cũng vẫn cảm thấy mình khá may máy khi các thành quả của mình bị che lấp bởi những vết bùn nhơ.
Bây giờ là thế kỷ 21, thế giới vẫn chưa quá bao dung với các nhà khoa học, cho nên ý nghĩa của khoa học kỹ thuật vẫn chưa được tôn vinh đúng cách.
Trong vũ trụ vật chất, con người vẫn đang trong giai đoạn tìm hiểu, còn quá nhiều ẩn số đang chờ chúng ta khám phá. Ta hy vọng rằng, xã hội sẽ khoan dung hơn đối với các lý luận khoa học thuộc mọi lĩnh vực.
Nếu mọi người chưa nắm được lý luận khoa học cơ bản, mọi người có thể được đặt câu hỏi, chứ không nên chế giễu và phủ quyết khi chưa có bằng chứng thực nghiệm. Nếu mọi người bác bỏ một lý thuyết lhi chưa có bằng chứng thực nghiệm rõ ràng, điều này không giúp ích gì cho việc nghiên cứu khoa học, mà ngược lại, nó còn là một thu đoạn bức hại ... "
Sau khi tiệc tối kết thúc, bài diễn văn của Trần Mặc đã được lan truyền khắp toàn cầu thông qua nhiều nền tảng tin tức khác nhau, khơi mào những cuộc thảo luận sôi nổi giữa các cư dân mạng trên toàn thế giới.
Lúc trước, Trần Mặc từ xuất bản một bài luận văn về tính khả thi của việc cảnh báo động đất sớm, không ít nhiều chuyên gia vật lý học trong và ngoài nước đã chế nhạo hắn. Và hôm nay, đoạn video và các bài viết chế giễu của bọn họ đột nhiên bị một đào lên lần nữa.
Trong lúc nhất thời, vô số người bắt đầu tranh luận với nhau/
Nhiều người biết rằng, bài luận văn viết về các lý luận của cơ chế dự đoán động đất là bài luận văn đầu tiên và duy nhất mà Trần Mặc công khai với dân chúng. Thậm chí, đây cũng là một bài luận văn bị chế giễu nhiều nhất mọi thời đại
Đến khi máy đo địa chấn chứng minh được công năng của nó, tất cả mọi người mới ngừng chế nhạo hắn.
Cho đến bây giờ đây, bài luận văn “ngông cuồng” trong mắt của bọn họ đã đưa Trần Mặc lên bục nhận giải Nobel, không thể không nói rằng, câu chuyện này quá mức kịch tính, thậm chí cũng có chút trào phúng.
Những người từng chửi rủa Trần Mặc lúc đầu đều bị vả mặt một cách tàn nhẫn. Tuy nhiên, không một ai dám lên tiếng thanh minh, hay đưa ra ý kiến nào khác. Còn những kẻ trốn trong góc tối, chuyên điều hướng cư dân mạng thì vẫn giữ im lặng với hi vọng rằng mọi người sẽ tự động quên đi những chuyện mà bọn họ đã làm.
Ngược lại, những người ủng hộ Trần Mặc đều vô cùng vui mừng và hãnh diện. Khoảng khắc mà Trần Mặc bước lên bục nhận thưởng chính là này giây phút vinh quang tột đỉnh trong lịch sử Trung Quốc thời hiện đại.
Nhiều nhân viên nghiên cứu cảm thấy đáng tiếc vì không còn được xem các luận văn nghiên cứu tiếp theo của Trần Mặc. Kể từ khi bài luận văn nhận vô số chỉ trích từ các chuyên gia, cộng đồng mạng và truyền thông, Trần Mặc đã không còn công khai bất kỳ bài viết khoa học nào nữa, cho dù hắn vẫn liên tục tạo ra rất nhiều thành phẩm khoa học xuất sắc.
Người ta không khỏi nghi ngờ rằng, Trần Mặc vẫn còn bị ảnh hưởng nặng nề bởi sức ép của công chúng.
...
...
"Muốn mua thành quả nghiên cứu của ta với số tiền đó sao? Không có khả năng đâu."
"Các người là ăn cướp sao."
"Hợp tác? Điều kiện gì?"
"Cút."
Dolivice đập nát chiếc điện thoại trên tay, sắc mặt đỏ bừng, rõ ràng là đang rất tức giận tột đỉnh.
Sau khi suy nghĩ một lúc lâu và kiểm tra các gian phòng, Dolivice mới tháo chiếc vòng cổ đang mang trên người, lấy ra một chiếc thẻ nhớ cỡ móng tay từ lỗ khảm ngọc của mặt dây chuyền và cắm vào trong ổ cứng.
Nhìn thấy thông tin đầy đủ hiện lên trên màn hình laptop, Dolivice hít một hơi thật sâu, sau đó cất thẻ nhớ đi.
Đây là tâm huyết cả đời của hắn, công trình nghiên cứu đã gần đi đến đích, nhưng bọn côn đồ lưu manh muốn đánh đổi thành quả của hắn bằng cái giá thấp nhất, thật là không thể dung thứ được.
Sau khi cất chiếc máy tính và vòng cổ đi, Dolivice nguôi giận, đi đến trước gương để chỉnh trang lại một chút rồi rời khỏi phòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi