Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 1403: Một người sáng tạo ra một thế giới

Toushan nhàn nhã đi tới, vẻ mặt vui mừng: “Mặc tiên sinh, rất nhiều cô gái trong bộ tộc Manshan muốn kết duyên với ngươi, ngươi muốn chọn ai nào?”
Trần Mặc giật giật khóe miệng, cảm giác như bị bà mối đẩy một vài cô gái vào người mình.
“Ta có vợ rồi, không thể chọn ai.”
Toushan đã hiểu.
“Mặc tiên sinh, khi nào ngươi sẽ rời khỏi đây?”
“Hả? Ý của ngươi là gì?” Trần Mặc sửng sốt.
“Mặc tiên sinh, ta không có ý đuổi ngươi đi. Ta chỉ muốn nói rằng, nếu Mặc tiên sinh không thể đi trong thời gian ngắn, thậm chí là cả đời, vậy tại sao ngươi không lưu lại hậu duệ ở đây như tổ tiên bọn ta?” Toushan vội vàng giải thích.
Ông ta không thể không nghi ngờ rằng Trần Mặc cũng giống như tổ tiên mình, tình cờ bị cuốn vào nơi này và không thể rời đi được nữa. Nếu như vậy, Trần Mặc có lẽ sẽ vĩnh viễn sống ở chỗ này.
Bên cạnh đó, Trần Mặc sở hữu sức mạnh đánh gục con thú đen chỉ với một chiêu, hơn nữa còn nắm giữ kỹ năng máy móc mạnh mẽ, cho nên nếu hắn lựa chọn tiếp tục ở đây, thì chắc chắn sẽ giúp ích rất nhiều cho bộ tộc Manshan.
“Ta đương nhiên có thể rời đi, cũng không bao lâu nữa đâu.” Trần Mặc dở khóc dở cười.
“Nếu Mặc tiên sinh muốn, thì có thể dẫn bọn họ đi theo. Với bản lĩnh của Mặc tiên sinh, việc nuôi vài cô gái chắc cũng không thành vấn đề. Chẳng lẽ bọn họ không đủ đẹp ư? Bọn họ vốn là những cô gái ưu tú nhất trong bộ tộc, hầu hết các thanh niên ở đây đều rất hâm mộ ngươi!”
Toushan chỉ vào những ánh mắt hâm mộ ở xung quanh.
Bởi vì điều kiện môi trường khắc nghiệt, bộ tộc Manshan có nhiều phụ nữ hơn nam giới, vậy nên bọn họ rất ủng hộ chế độ đa thê. Vì lẽ đó, các thanh niên trong tộc đều hy vọng mình sẽ kết duyên với một vài cô gái ưu tú, nhưng bây giờ những cô gái này đều chọn Trần Mặc.
“Không phải vì chuyện này.” Lúc này, Trần Mặc không thể giải thích ngọn ngành, bởi vì quan niệm của hai bên thực sự quá khác biệt.
Trần Mặc đã nhìn thấy rất nhiều chủng loài ngoài hành tinh, cho nên thẩm mỹ quan cũng không chỉ giới hạn ở Trái Đất, nhưng hắn không thể kết hôn với một người mà mình không hề quen biết. Trong số những người trẻ tuổi ở bộ tộc Manshan, rất nhiều cặp đôi kết duyên với nhau vì tình cảm, nhưng phần lớn bọn họ đều muốn sinh sản và lưu lại hậu duệ. Nhưng Trần Mặc vốn là người đặt nặng về vấn đề tình cảm, hơn nữa hắn cũng đã có gia đình của riêng mình, dù cho hắn cũng không biết khi nào mình mới có thể quay trở lại.
“Vậy thì tiếc quá!”
Toushan hơi tiếc nuối.
Khi nhìn thấy Trần Mặc vứt bỏ tất cả các bông hoa, các cô gái chọn hắn đều cảm thấy thất vọng, nhưng rốt cuộc cũng chỉ mất mát một chút mà thôi, bởi vì trường hợp này năm nào cũng xảy ra. Ngoại trừ những người đã có ước hẹn từ trước, nếu không thì những cô gái này đều muốn kết duyên với kẻ mạnh, và Trần Mặc là một ví dụ điển hình.
Thời gian tuyển chọn đã trôi qua, tiếp theo là thời gian lên võ đài, những cô gái xuất sắc trong tộc sẽ trở thành đối tượng tranh giành của rất nhiều thanh niên. Còn những cô gái đã trao đi hai bông hoa và đồng thời được tiếp nhận, thì hai thanh niên đó sẽ đánh nhau một trận.
Giai đoạn đầu tiên chấm dứt, tiếp theo là 60 trận đấu để tranh giành 60 cô gái.
Vì Trần Mặc đã chủ động từ chối hơn 20 đóa hoa, khiến cho số lượng trận đấu năm nay ít hơn trước rất nhiều.
Hắn cũng đứng bên dưới, tập trung quan sát các cuộc chiến đấu như những người khác của bộ tộc Manshan.
Bởi vì môi trường sống quá khắc nghiệt, bọn họ buộc phải dùng phương thức duy trì huyết thống này để tăng cường năng lực sinh tồn của thế hệ đời sau, có thể nói, đây cũng là một biện pháp thỏa hiệp bất đắc dĩ với mẹ thiên nhiên.
Tuy nhiên, Trần Mặc không thể không công nhận kỹ năng chiến đấu của bộ tộc Manshan.
Cũng bởi vì sống trong môi trường rừng rậm hoang dã, mỗi chiến binh của bộ tộc Manshan đều phải dùng cách thức nhanh để nhất giết con mồi, cho nên tất cả những đòn tấn công đều sạch sẽ gọn gàng, thường tập trung vào điểm yếu của đối phương, cũng không dư thừa mánh khoé.
Đây chính là hệ thống kỹ năng chiến đấu được tích lũy qua hàng trăm năm sống ở rừng, bao gồm các động tác đơn giản nhất, nhưng lại có uy lực lớn nhất.
Tuy nhiên, những trận chiến giữa những thanh niên bộ tộc Manshan đều được kiểm soát kỹ lưỡng, không dẫn đến cái chết. Một giờ sau, khi trận đấu cuối cùng phân ra thắng bại, tiết mục chọn chồng của ngày giỗ tổ cũng kết thúc.


Sau ngày giỗ tổ của bộ tộc Man Sơn, Trần Mặc trở lại với công việc của mình.
Hiện tại, hắn đang cải tạo thiết bị phiên dịch ý thức thần kinh thành một cỗ máy có thể nhập liệu kiến thức lý thuyết một cách tự động, như vậy thì hắn có thể hiện thực hóa công nghệ trong tâm trí của mình với tốc độ nhanh nhất. Nếu không, thì cho dù hắn có bỏ ra vài tháng, thậm chí nửa năm cũng, cũng không thể nhập liệu thủ công toàn bộ công nghệ.
Hắn không có thời gian để lãng phí, vì vậy phải mài đao trước.
Hiện tại, hắn đã xác nhận bản thân đang mắc kẹt trong một tiểu vũ trụ, vậy nên nhiệm vụ chủ yếu tiếp theo chính là tìm cách rời khỏi tiểu vũ trụ.
Công nghệ kết nối không gian chính là chìa khóa mở ra lối vào không gian tiểu vũ trụ, nhưng để tìm được điểm kết nối không gian này, thì cần phải có máy móc siêu lớn và năng lượng cực cao.
Nhưng bây giờ, Trần Mặc đang mắc kẹt trong mảnh không gian này, nền tảng công nghiệp trong tay gần như bằng không, cho nên hắn phải tạo ra một nền văn minh công nghệ hoàn toàn mới.
Nhưng Trần Mặc có một điểm may mắn vì vẫn mang theo người máy nano mà mình đã từng chế tạo khi còn ở học viện Thanh Thủy, hơn nữa phi thuyền vận tốc ánh sáng của nền văn minh Tam Nhãn cũng có máy in kích thước nano.
Những công nghệ này đủ để hắn cải tạo hành tinh trong thời gian ngắn nhất có thể.
Một người sáng tạo ra một thế giới.
Trước đây, việc này có thể sẽ có chút khó khăn, nhưng đối với Trần Mặc bây giờ mà nó, nó cũng không còn là vấn đề quá lớn.
Công nghệ và kiến thức tích trữ trong đầu đủ để hắn làm ra bất cứ điều gì, chỉ cần hắn phải hiện thực hoá những công nghệ này càng sớm càng tốt, nếu không thì hắn sẽ không thể rời khỏi tiểu vũ trụ và quay về Trái Đất trước hết khi tuổi thọ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi