Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 345: Bên trong tầng hầm

Trên các băng ghế ngồi, những cô nàng ăn mặc hở hang, đám doanh nhân âu phục giày da, bọn phú nhị đại ăn mặc phô trương, các cô gái văn phòng với bộ dạng lạnh lùng cao quý, những quý cô trong trang phục đẹp đẽ, toàn bộ bọn họ đều đang điên cuồng hò hét về phía lồng sắt ở giữa sân.
Ngày thường có bao nhiêu đứng đắn thì bây giờ có bấy nhiêu điên cuồng. Trong ánh mắt mỗi người đều hiện lên sự hưng phấn, giống như đang phát tiết những cảm xúc trong lòng.
Ngay cả các cô gái cũng không thèm giữ nét đoan trang vốn có, bọn họ đã hoàn toàn đắm chìm trong bầu không khí hỗn loạn nơi đây.
Thái Lượng có chút líu lưỡi, nơi này có rất nhiều người mà hắn quen biết. Bọn họ ngoài đời đều là những người đứng đắn, không ngờ lại còn một mặt trái như vậy.
Bên trong lồng sắt ở giữa sân, có hai người đàn ông lực lưỡng đang đánh nhau, mỗi một chiêu đều chuẩn xác và tàn nhẫn. Đây chính xác là một trận đấu thật sự, bọn họ đang cố gắng hết sức để chế phục đối phương.
Đấu võ phi pháp?
Thái Lượng âm thầm kinh ngạc, không ngờ một câu lạc bộ cao cấp với bề ngoài hào nhoáng như thế, lại có thể chứa chấp hành vi đấu võ phi pháp dưới lòng đất.
Tên tóc vàng và Thái Lượng được đưa vào một căn phòng nhỏ, hai người có thể quan sát sân thi đấu thông qua cửa kính của căn phòng.
"Các ngươi chờ một chút, lát nữa sẽ có người thông báo cho các ngươi lên sân khấu, đây là số điện thoại."
Nữ quản lý đưa cho tên tóc vàng một dãy số, cô ta nở nụ cười quyến rũ rồi rời khỏi phòng.
"Cảm thấy rất mới mẻ đúng không?"
Tên tóc vàng hỏi.
Thái Lượng trực tiếp trợn trắng mắt.
"Ta vẫn rất ít khi tới những nơi này, ta ngược lại vẫn thích đi quán bar."
"Đoạn thời gian trước đây, ta thường đua xe hoặc đi lặn, nhưng lúc đến nơi này thì ta phát hiện một vài thứ mới lạ, cho nên mới dẫn ngươi tới chơi luôn."
Tóc vàng nhếch miệng cười.
Mười phút sau, một người đàn ông bị đánh hộc máu rồi ngã xuống đất. Lúc này, từng tiếng than thở trào phúng phát ra từ những hàng ghế ngồi.
Lồng sắt nhanh chóng được dọn dẹp sạch sẽ, một người dẫn chương trình đi vào bên trong, tất cả mọi người đều yên lặng trở lại.
"Tiếp theo là chủ đề của đêm nay: Robot chiến đấu."
….
….
Trần Mặc ngồi trong thư phòng ở biệt thự, nhìn hai con robot đang đánh nhau kịch liệt trên màn hình, hắn không nhịn được mà bật cười, xem ra, suy đoán của mình đã chính xác.
Những kẻ này thực sự rất biết cách chơi!
Robot thông minh vừa mới được tung ra thị trường chưa được bao lâu, thế mà bọn họ lại có thể đem chúng ra làm trò tiêu khiển man rợ nhanh như vậy.
Đối với dòng robot Yêu Cơ do Trần Mặc thiết kế, hệ thống điều khiển đã được cài đặt bốn điều luật của robot, nhằm hạn chế robot tấn công và gây thương tổn cho con người. Nhưng thật không ngờ, nhóm người này lại có thể tìm ra lỗ hổng trong những điều luật đó, sau đó lợi dụng rồi tổ chức cuộc chiến robot.
Chỉ cần chủ nhân ra lệnh, nếu mệnh lệnh đó không vi phạm điều luật thứ 0 và định luật thứ nhất, thì robot bắt buộc phải tuân theo. Dù chủ nhân của những con robot này yêu cầu chúng phải chiến đấu với nhau, chúng vẫn phải chấp hành.
Mà điều luật thứ ba quy định robot phải tự bảo vệ mình, theo quy cách tấn công và phòng thủ, các con robot này càng đánh nhau kịch liệt hơn nữa.
Bây giờ Trần Mặc đã hiểu tại sao dữ liệu của robot lại bị xóa, có lẽ mấy kẻ này lo sợ công ty Kiến Hành Quân sẽ phát hiện ra những bí mật này trong quá trình sửa chữa. Nói cách khác, sau mỗi trận thi đấu, các con robot sẽ nhận lệnh xoá bỏ dữ liệu của ngày hôm đó từ chủ nhân của chúng.
Trần Mặc gõ bàn, trong đầu hắn nhanh chóng hiện lên nhiều cách đối phó khác nhau. Chỉ với manh mối này, hắn cũng không thể ngăn được chuyện robot đánh nhau, trừ khi hệ thống điều khiển được điều chỉnh lại. Đám người này đúng là ăn no rửng mỡ, nghĩ ra lắm trò biến thái.
“Mau lưu video lại.”
Đây là đoạn video trích xuất từ hệ thống camera của câu lạc bộ Tự Do, mà chỉ có chủ sở hữu và các thành viên cốt cán của câu lạc bộ mới biết. Hệ thống này được thiết lập để giám sát những gì diễn ra trong tầng hầm của câu lạc bộ. Thông thường, video sẽ được xóa sau khi kết thúc một ngày làm việc. Chỉ là không ngờ, lại có kẻ bất tri bất giác xâm nhập vào máy tính của bọn họ.
Trí tuệ nhân tạo có thể len lỏi khắp mọi nơi có kết nối mạng, đây là tính năng đáng sợ nhất của nó. Vì vậy, đối với thế giới Internet, Mặc Nữ chính là Chúa. Đây cũng là lý do mà Trần Mặc không dám để lộ Mặc Nữ ra bên ngoài.
“Được, có muốn công khai video không?”
“Không công khai.”
Trần Mặc nói: “Công khai cũng không thể ngăn chặn loại chuyện này xảy ra, có khi càng ngày càng nhiều hơn. Đợi sau khi xong việc, ngươi gửi ẩn danh đoạn video đến cục công an thành phố Đông Hải, còn có công khai hay không là do bọn họ quyết định. Đây không phải là chuyện chúng ta có thể quản.”
“Ta cũng tìm thấy một tệp tin được mã hóa trong máy tính của ông chủ câu lạc bộ Tự Do, bên trong còn có nhiều video khác.”
Mặc Nữ nói.
“Mở nó đi ta xem một chút.”
Trần Mặc nói.
“A ~ Thoải mái quá ~ Đừng mà…đừng mà ~ Dừng.”
Âm thanh mất hồn vang lên trong thư phòng, Trần Mặc cảm thấy bầu không khí trở nên cô đặc lại. Bởi vì Tiểu Ngư đang bưng một cốc nước đứng trước cửa phòng, không dám nhìn thẳng vào mắt hắn. Cô muốn vào thì không được, rời đi cũng không xong, chỉ có thể ngượng ngùng đứng ở đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi