Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 173: Ý đồ

Tiểu Ngư vừa ngồi xuống thì lập tức trở nên nhút nhát. Nơi này không thể so với chỗ vừa rồi, những người trước mặt cô đều là tổng giám đốc của các doanh nghiệp hàng đầu trong nước, họ không phải là người mà những kẻ bình thường có thể gặp được.
“Giám đốc Đổng, mấy người này là?”
Mấy người khác đều nhìn về phía Đổng Châu, sắc mặt nghi hoặc.
“Để ta giới thiệu, vị này chính là bí thư Diêu Dật của thành phố Tân Hải.”
Một người đàn ông đầu trọc trông rất có tinh thần lập tức đứng dậy, hắn ta vừa cười vừa giới thiệu thân phận của mình với Diêu Dật: “Bí thư Diêu nhớ ta chứ? Tổng giám đốc Tôn Hoa của công ty Năng lượng mới Ảnh Long.”
“Đương nhiên là nhớ.”
Diêu Dật cười sang sảng, lịch sự bắt tay với hắn.
Tôn Hoa đột nhiên nhìn về phía Trần Mặc và Tiểu Ngư: “Hai vị này có chút lạ mặt, giám đốc Đổng không giới thiệu sao?”
Diêu Dật lên tiếng nói thay: “Đây chính là chủ tịch công ty Kiến Hành Quân, Trần Mặc.”
“Chào mọi người.”
Trần Mặc chào hỏi đơn giản.
Không khí trên bàn tiệc nhất thời rơi vào im lặng, ai nấy đều đưa mắt nhìn nhau, dù trên khuôn mặt của bọn họ không có biểu cảm gì quá lớn, nhưng trong lòng lại đang tràn ngập chấn động.
Chủ tịch thần bí của công ty Kiến Hành Quân thần bí lại là một người trẻ tuổi như vậy sao?
Bọn họ quả thực có chút nghi ngờ, nhưng người đứng đầu thành phố Tân Hải đã lên tiếng giới thiệu, cho dù không tin cũng phải tin. Tất cả ánh mắt đều đổ dồn lên người Trần Mặc, nhưng bọn họ vẫn nhìn không ra tên tiểu tử này có chỗ nào đặc biệt.
“Chủ tịch Trần, công ty Năng lượng mới Ảnh Long đang hoạt động trong lĩnh vực năng lượng mới, mà công ty của ngươi đang sở hữu công nghệ liên quan đến nguyên liệu mới là tinh thể carbon, cho nên hai nhà chúng ta có thể hợp tác, cùng nhau phát minh loại pin ô tô kiểu mới. Ta còn nghe nói quý công ty đang khai phát (khai phá và phát triển) thị trường xe hơi, về phương diện này, chúng ta cũng có thể bàn luận với nhau.”
Tôn Hoa lên tiếng trước tiên, phá vỡ bầu không khí trầm mặc của bàn tiệc, hắn đột nhiên hiểu ra mục đích của Đổng Châu khi dẫn Trần Mặc tới đây là gì. Bà ta đang là cổ đông của Ảnh Long, nếu như hắn có thể ký kết hợp tác với công ty Kiến Hành Quân thành công, vậy lợi ích mà bà ta sẽ thu được chắc chắn không nhỏ. Hiện tại, nguồn tài chính dồi dào của công ty Kiến Hành Quân rất có ích cho sự phát triển của công ty Ảnh Long.
“Hầu hết những sự vụ của công ty đều do Triệu Mẫn phụ trách, ngươi có thể bàn bạc với cô ấy về chuyện hợp tác này. Hiện tại thì công ty chúng ta cũng đang tìm kiếm một vài đối tác, nếu điều kiện đôi bên phù hợp, chắc hẳn cũng không có vấn đề gì quá lớn.”
Trần Mặc đáp.
“Chủ tịch Trần, kẻ hèn này là Lưu Vương, trên tay ta có một hạng mục bất động sản, ngươi có hứng thú tham gia hay không? Đó là công viên hải đảo ở Cầm Hải, mức đầu tư chỉ có 7 tỷ. Khu đô thị Cầm Hải trong hai năm này phát triển rất tốt, rất có tiềm năng trong tương lai. Hạng mục này chỉ còn thiếu một đối tác nữa thôi.”
Một người đàn ông đầu trọc, bụng bia cũng hồ hởi lên tiếng.
“Xin lỗi, ta tạm thời chưa nghĩ đến việc đầu tư bất động sản.”
Trần Mặc đáp lại. Thị trường bất động sản hiện tại giống như bọt biển, vả lại còn bị chính phủ chèn ép khắp nơi, cho nên hắn không cần tham gia vào làm gì, dù sao trong tay hắn còn có không ít kỹ thuật vẫn chưa đụng tới. Nếu Trần Mặc có ý định lấn sân sang lĩnh vực khác, chi bằng thành lập một công ty y dược còn hơn, lợi nhuận của kem bôi tăng kích thước vòng một và thuốc tráng dương cũng đủ để hắn nằm không đếm tiền.
“Vậy thật tiếc quá, lần sau có cơ hội, chúng ta lại bàn chuyện tiếp nhé.”
Lưu Cương cười ha ha, cầm ly rượu chạm với ly của Trần Mặc.
“Chủ tịch Trần, khi nào thì công ty các ngươi niêm yết chứng khoán.”
Tôn Hoa hỏi.
“Kiến Hành Quân chỉ mới khởi sắc không lâu, chúng ta vẫn chưa biết chính xác thời điểm cụ thể để công ty có thể gia nhập thị trường chứng khoán.”
Trần Mặc đáp lại.
Hắn hoàn toàn không có dự định để công ty Kiến Hành Quân niêm yết chứng khoán, đó chỉ là một phương pháp kêu gọi vốn đầu tư, tạo cơ sở để công ty phát triển càng thêm lớn mạnh. Tuy nhiên, công ty của hắn vốn không thiếu tiền, cũng không thiếu công nghệ mới, cho nên không cần phải lên sàn chứng khoán.
Tôn Hoa cười nói hoan hỉ: “Trước khi niêm yết chứng khoán, ngươi nhất định phải báo trước với chúng ta đó.”
Sự chú ý của tất cả mọi người trong bàn đều đổ dồn vào Trần Mặc.
Công ty Kiến Hành Quân giống như cục nam châm khổng lồ, không ngừng thu hút dòng tiền mặt cuồn cuộn, đi đến đâu cũng thu mua điên cuồng đến đó, hoàn toàn không sợ thiếu tiền. Nếu như được chia một miếng thịt từ công ty Kiến Hành Quân, như vậy cũng đủ để bọn họ ăn no rồi.
Cả một công ty lớn như vậy, nghe đồn toàn bộ cổ phần đều nằm trong tay một người, nếu nói không động tâm thì chính là gạt người. Hiện tại, đám người bọn họ nhìn thấy chủ tịch của công ty Kiến Hành Quân chỉ là một tên tiểu tử chưa rõ sự đời, ý đồ này càng trở nên thôi thúc hơn nữa. Chỉ cần nghĩ cách chiếm được một ít cổ phần từ trong tay Trần Mặc thôi, như vậy cũng đủ khiến bọn họ vui vẻ rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi