Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 1299: Làm mẹ không dễ dàng

Oẹ…
Tiểu Ngư nôn khan vào chậu rửa mặt, bên trong dạ dày có cảm giác như đang dời sông lấp biển. Bây giờ mỗi khi nhìn thấy đồ ăn, cô liền có cảm giác vô cùng muốn nôn mửa.
Một lúc lâu sau, Tiểu Ngư mới ngồi thẳng dậy, sắc mặt tái nhợt, bộ dáng mỏi mệt.
Bởi vì cứ ăn một miếng lại nôn hai lần, cô quả thực đã không ăn được gì trong hai ngày nay.
Điều này khiến cho Trần Mặc vô cùng lo lắng, cơn nôn nghén này quá mãnh liệt, nếu cứ tiếp tục như vậy, hắn cũng không chắc chắn liệu Tiểu Ngư có chống đỡ được hay không.
“Có khá hơn chút nào không?”
Trần Mặc vỗ về phần lưng của Tiểu Ngư, ôn nhu nói.
“Ừ, tốt hơn một chút rồi.”
Tiểu Ngư khẽ thở dài, sắc mặt tái nhợt như cũ.
“Ngươi đừng vội ăn, cứ nghỉ ngơi một chút, tí nữa rồi lại ăn.”
Trần Mặc vuốt tóc giúp Tiểu Ngư, sau đó đỡ cô ngồi lên trên sô pha thay vì bàn cơm.
Sau khi nôn khan quá lâu như vậy, Tiểu Ngư cũng coi như chưa ăn được bất cứ thứ gì, cho nên cô cũng cảm thấy có chút quá sức.
Ánh mắt của Trần Mặc tràn ngập đau đớn.
Sau khi kiểm tra sức khoẻ, bác sĩ xác định Tiểu Ngư mới mang thai chưa được ba tuần, nhưng không hiểu vì sao lại nôn nghén khủng khiếp như vậy, chuyện này chưa từng xảy ra trước đây.
Chỉ trong vẻn vẹn hai ngày, cô liền bị dày vò đến mức không chịu nổi. Nếu tình hình như thế này vẫn tiếp diễn, hoặc mạnh mẽ hơn nữa, thì sợ rằng sẽ rất phiền phức.
Trong hai ngày qua, Trần Mặc cũng không có tâm tư nghiên cứu, một mực ở bên cạnh Tiểu Ngư, hy vọng mình có thể giúp tâm trạng của cô tốt lên, hoặc dỗ dành cô ăn thêm một chút gì đó.
Sau khi nghỉ ngơi trên ghế sô pha chừng mười phút, Tiểu Ngư mới lấy lại một chút tinh thần, nhưng sắc mặt vẫn tái nhợt như cũ.
“Ông xã, ta đột nhiên muốn ăn nho, muốn uống nước đá.” Tiểu Ngư nói.
“Được.” Trần Mặc đồng ý mà không cần nghĩ ngợi, liền yêu cầu người máy lấy nho từ trong tủ lạnh.
Hiện tại, Trần Mặc cũng không để ý đến mức độ nóng lạnh của thức ăn, chỉ cần Tiểu Ngư có thể nuốt trôi, thì hắn sẽ không để ý đến vấn đề khác.
Sau khi người máy lấy nho đến chỗ sô pha, Trần Mặc lập tức mang nho đến trước mặt Tiểu Ngư.
Nhìn thấy bộ dáng lo lắng của Trần mặc, Tiểu Ngư vô cùng xúc động trong lòng.
“Cảm ơn ông xã.”
“Ăn một chút, chậm một chút, cảm giác không ổn thì liền nhổ ra.”
Trần Mặc đem một quả nho đến bên miệng cô.
Tiểu Ngư chậm rãi nếm hai quả, không còn nôn khan nữa, Trần Mặc thấy vậy thì cảm thấy vui mừng khôn xiết, lập tức cầm lên quả thứ ba thứ tư để cho cô ăn dần.
Sau khi ăn xong một chùm nho thì Tiểu Ngư mới dừng lại.
“Muốn uống sữa chua.”
“Được.”
Trần Mặc lập tức kêu người máy lấy sữa chua đến đây, vào lúc này, bất cứ chuyện gì cũng không quan trọng bằng việc Tiểu Ngư có thể ăn uống ngôn miệng.
Sau mười lăm phút, Tiểu Ngư uống liên tiếp bốn bình sữa chua rồi mới dừng lại, khí sắc cũng được khôi phục không ít.
“Ngươi cảm thấy thế nào?”
“Ừ, tốt hơn rất nhiều rồi, xem ra nhóc con ở trong bụng ta rất kén ăn.”
Tiểu Ngư sờ sờ lên bụng một cái, sắc mặt tràn đầy bất đắc dĩ, nhưng lại vô cùng hạnh phúc, phảng phất một chút ôn nhu.
“Từ nay về sau, ngươi muốn ăn cái gì thì cứ nói với ta.”
“Bây giờ ta không muốn ăn nữa, ta muốn đi ra ngoài một chút.” Tiểu Ngư nói.
“…Được.”
Trần Mặc nhìn trạng thái hiện tại của Tiểu Ngư, khẽ mím môi rồi đồng ý.
Nếu hắn mang cô ra ngoài đi dạo ngay bây giờ, nói không chừng tâm tình của cô có thể tốt hơn một chút, cảm giác khó chịu cũng sẽ không còn mãnh liệt như trước nữa.
Sau khi thu dọn một vài thứ cần thiết, Tiểu Ngư mặc một bộ quần áo rộng thùng thình, chân đi một đôi giày đế bằng, sau đó mới cùng Trần Mặc rời nhà.
Các trung tâm mua sắm ở thành phố Tân Hải vẫn đông đúc như mọi khi.
Trần Mặc và Tiểu Ngư đều đeo khẩu trang, Tiểu Ngư trong quần áo rộng thùng thình đang ung dung nắm tay Trần Mặc, bộ dáng giống như những người vợ mang thai bình thường đi dạo phố cùng ông xã.
Mặc Nữ ở bên còn lại của Tiểu ngư, ra sức che chở cho cô ấy.
Hiện tại, khí sắc của Tiểu Ngư đã khôi phục ít nhiều.
Bọn họ đang dừng chân ở trước siêu thị mẹ và bé trong trung tâm thương mại, phía trước đang có một buổi tọa đàm về việc nuôi dạy con cái.
Buổi tọa đàm nuôi dạy con trẻ thường chủ yếu đề cập về những điều kiêng kỵ khi mang thai, cách tiến hành thai giáo, và những điều cần lưu ý trong quá trình sinh sản.
Không ít phụ nữ có thai đang tụ tập ở xung quanh, có người đi cùng chồng, cũng có người lẻ loi một mình.
Tuy rằng Tiểu Ngư đều đã thuộc lòng nội dung của những buổi tọa đàm như thế này, nhưng cô vẫn lắng nghe say sưa như cũ, đồng thời lấy tay che cái bụng phẳng lì của mình, ánh mắt tràn đầy vẻ hạnh phúc.
Trước khi đứa nhóc này xuất hiện, cô đã bị chơi đùa đến mức suýt mất mạng, sau khi nó xuất hiện, cô cũng bị giày vò đến mức không thể nổi, đúng là làm mẹ không dễ dàng.
“Ông xã đi thôi.”
Tiểu Ngư kéo tay Trần Mặc, quay người rời khỏi khu vực tọa đàm.
Chỉ là chưa kịp đi mấy bước, Tiểu Ngư và Trần Mặc liền bị nhân viên công tác ở tọa đàm ngăn lại, đối phương mỉm cười nhìn hai người.
“Ngươi là phụ nữ có thai sao?”
Nhân viên công tác liếc mắt nhìn quần áo rộng thùng thình của Tiểu Ngư, mỉm cười nói.
“Ngươi có việc gì không?”
Tiểu Ngư không trực tiếp trả lời, nhìn nhân viên công tác bằng ánh mắt cảnh giác.
Nhân viên công tác cũng nhìn ra thái độ phòng bị của Tiểu Ngư, người này cũng không thèm để ý mà mỉm cười nói tiếp: “Là như vậy, chúng ta có hoạt động trải nghiệm phụ sản ngay tại chỗ, ngươi có muốn chồng mình thử trải qua cảm giác đau đớn khi sinh nở của phụ nữ có thai không?”
“Không cần, cảm ơn.”
Tiểu Ngư lắc đầu nói.
“Tại sao ngươi lại không đồng ý?” Lúc này, nhân viên công tác hỏi: “Không phải rất tốt sao? Nếu chồng ngươi trải nghiệm những vất vả khi sinh nở, hắn sẽ cảm thấy biết ơn và yêu thương ngươi hơn.”
“Chồng ta cũng rất khổ cực, hắn đã gánh vác trọng trách của người chủ gia đình trên người, nhưng hắn chưa từng để ta chịu chút khổ cực nào cả.”
Trần Mặc cảm thấy ấm áp, gương mặt phảng phất nét cười hiền hòa từ đầu đến cuối.
Sau khi Tiểu Ngư từ chối lời mời của nhân viên trong buổi tọa đàm nuôi trẻ, cô liền lôi kéo cánh tay của Trần Mặc rời đi chỗ khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi