Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 990: Vật thể bay không xác định

Đùng đùng…
Ngay sau đó, âm thanh vù vù khiến cửa sổ pha lê hơi chấn động.
Động đất? Nổ bom?
Nghĩ đến đây, con ngươi của Oneha khẽ co rụt lại, hắn bước nhanh ra khỏi nhà, ngẩng đầu lên nhìn chung quanh và bầu trời, song không thấy bất cứ dị thường nào, chỉ là âm thanh vù vù kia vẫn cứ vang mãi không ngừng.
Không chỉ Oneha nghe được.
Một âm thanh thật lớn truyền khắp bầu trời Los Angeles, bao phủ toàn bộ thành phố này. m lượng khủng bố khiến cửa sổ pha lê rung chuyển cả lên, không ít người cảm thấy màng nhĩ mình cũng chấn động theo.
Tình huống dị thường này làm toàn bộ người dân Los Angeles đều bừng tỉnh.
Căn cứ không quân Edwards nằm ở bang California, cách Los Angeles chừng 150 km, đây từng là một trong những trung tâm huấn luyện không quân của quân đội Hoa Kỳ trong chiến tranh thế giới lần thứ hai.
Nơi này hiện đang là khu vực thử nghiệm và đào tạo không quân trọng yếu của Hoa Kỳ, hàng loạt máy bay bao gồm cả “X” – phát minh quân sự mới nhất của bọn họ đều được chế tạo tại đây. Bên cạnh đó, trung tâm nghiên cứu hàng không Dryden của NASA và cánh trinh sát số 9 trực thuộc Sư đoàn 2 của bộ tư lệnh tác chiến không trung, chuyên phụ trách biệt đội máy bay trinh sát Blackbird (SR-71) cũng đang trú đóng tại đây.
Hai máy bay trinh sát Blackbird duy nhất trên thế giới đang bay lượn trong trong vùng trời của trung tâm nghiên cứu bay hàng không Dryden.
“Trưởng quan, một tiếng nổ kì quái xuất hiện ở thành phố Los Angeles và các thành phố chung quanh, chúng ta nghi ngờ đây là tiếng nổ âm thanh. Hiện tại, thống đốc đã gọi điện đến hỏi có phải chúng ta đang thử nghiệm chế độ bay siêu thanh của máy bay tuần tra hay không.”
Một tên sĩ quan bước nhanh vào văn phòng của bộ tư lệnh, vội vàng hỏi.
“Thử nghiệm? Chúng ta không có chuyến bay thử nào cả.”
John Young bỗng nhiên sửng sốt đứng dậy.
Hắn biết hết tất cả các chuyến bay thử nghiệm căn cứ của căn cứ, những máy bay tới từ trụ sở khác cũng sẽ gửi báo cáo trước, cho nên hắn không thể nào không biết được.
“Lập tức phái người tiến về hướng phát ra tiếng nổ âm thanh để xem xét, đồng hỏi bộ phận phòng không xem radar có phát hiện máy bay xâm lấn hay không.”
Tiếng nổ âm thanh kì quái xuất hiện khiến căn cứ không quân Edwards trở nên bận rộn.
Không bao lâu sau, một sĩ quan lại lo lắng đi vào.
“Tướng quân, bộ phận phòng không không phát hiện bất cứ vật thể bay không xác định nào, phi công cũng không đuổi kịp đối phương. Hơn nữa, tiếng nổ âm thanh xuất hiện ở Los Angeles, nhưng không ai trông thấy bất cứ vật bay và máy bay không rõ nguồn gốc nào.”
Biểu cảm của tên sĩ quan kia vô cùng nghiêm túc.
Hắn từng là phi công, cũng tiếp xúc với máy bay mỗi ngày, cho nên không thể nào nhầm lẫn tiếng nổ âm thanh được.
Căn cứ này vốn là bộ tư lệnh trang bị không quân, thuộc bộ tư lệnh cấp một, ngoại trừ các loại máy bay tối tân nhất thế giới, bọn họ còn sở hữu hệ thống radar phòng không quốc gia (HDR) cỡ lớn mới nhất .
Nhưng những radar phòng không này lại không dò ra được bất cứ vật bay dị thường nào.
Có thể nói, vật xâm lấn vào vùng trời của bọn họ còn có thể là máy bay tàng hình có tốc độ siêu thanh.
“Lập tức liên lạc với Lầu Năm Góc… Đừng, để ta tự liên hệ.”
John có chút lo lắng, nhấc điện thoại khẩn cấp trên bàn làm việc.
Rốt cuộc là thứ gì đã tiến vào vùng trời của bọn họ? Hơn nữa còn trắng trợn không kiêng kị gì như thế?
Trần Mặc đi thẳng từ phía Đông đến phía Tây nước Mỹ mất không đến nửa giờ, gần như không cho bọn họ quá nhiều thời gian phản ứng.
Những thành phố nằm trên đường đi từ Los Angeles đến Washington cũng nghe được tiếng nổ âm thanh đó. Ngay khi các nhân vật cấp cao của Lầu Năm Góc cấp tốc điều động máy bay chiến đấu dọc đường đi tìm kiếm vật bay khả nghi trên không trung, Trần Mặc đã sớm đến nơi hắn cần đến — bầu trời phía Nam của Washington.
“Mặc Nữ, dò xét vị trí hiện tại của bọn họ.”
Trần Mặc quan sát mảnh đất xa lạ phía dưới từ vị trí cách mặt đất hơn mười ngàn mét, hắn đang di chuyển với tốc độ cận âm, cho nên cũng không phát ra tiếng động đến xung quanh.
“Được.”
Trong chiến giáp, một bản đồ giả lập hiện ra trước mắt Trần Mặc, hắn có thể nhìn thấy rõ ràng kí hiệu máy bay trên bản đồ. Điều đó có nghĩa, hắn đang dần tiếp cận vị trí của máy bay mục tiêu.
…..
…..
“A…”
Mallon bừng tỉnh khỏi giấc mộng, thân thể hắn đột nhiên chấn động, khiến người trợ lý bên cạnh cũng giật nảy mình.
Mallon ngẩng đầu lên, lập tức trông thấy tất cả mọi người trên máy bay đang nhìn vào mình. Khi biết đó chỉ là giấc mơ, ông ta mới cười khổ rồi âm thầm lau mồ hôi lạnh.
Khi mới lên máy bay không đến mười lăm phút, ông ta chợp mắt nghỉ ngơi liền gặp phải ác mộng.
“Bởi vì chuyện của Trần Mặc, cho nên ta đã không nghỉ ngơi điều độ suốt mấy ngày nay. Khi nãy mơ thấy ác mộng, ta thấy Trần Mặc phái người tới giết ta.”
Giọng nói nửa tự giễu nửa trêu đùa của Mallon khiến người trên máy bay đều cười rộ lên.
“Giấc mơ thường trái ngược với hiện thực. Nói không chừng, sau chuyến đi đến Washington lần này, kế hoạch của ngươi có thể thuận lợi thành công.”
Linna ngồi cách hắn không xa cũng mỉm cười trêu chọc.
“Ta nghĩ lời nói của ngươi đáng tin hơn giấc mơ nhiều.” Mallon nhún vai rồi không nói gì thêm, chỉ quay đầu nhìn về phía cửa sổ máy bay.
“Người ngoài đều nói Trần Mặc là Người Sắt của Trung Quốc, bàn về địa vị tài phú và khoa học kĩ thuật, hắn thật đúng là có phần giống thế.” Linna nói: “Đáng tiếc chúng ta lại không thể sử dụng loại người này.”
“Cho nên, chúng ta chỉ có thể hủy diệt hắn.” Mallon tiếp lời bà ta.
Mallon lại không hề hay biết rằng ác mộng của mình sắp trở thành sự thật.
Tuy nhiên, Trần Mặc không phái người tới giết ông, mà là hắn tự mình ra tay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi