Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 358: Lắng đọng

Không bao lâu sau, không gian bên trên thư viện xuất hiện một quầng sáng lấp lánh, sau đó hóa thành quyển sách rơi vào đầu Trần Mặc.
Các cuốn sách ở cấp độ [Thực Tập Sinh] trong Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật nhiều không đếm xuể. Nhân lúc có thời gian, hắn chuẩn bị trước một ít kỹ thuật liên quan đến những nghiên cứu của hắn. Một nền tảng tốt sẽ sẽ có mang lại nhiều lợi ích sau này.
Trước tiên lắng đọng lại, chuẩn bị cho sự bùng nổ về sau.
Sách vở ở bên trong thư viện nhiều vô tận, Trần Mặc không có khả năng đọc từng cuốn một được, cho nên chỉ chọn những loại kỹ thuật có ích cho việc nghiên cứu trước mắt. Còn về các công nghệ ở cấp độ [Học Viên], hắn chỉ mới hoàn thành vật liệu siêu dẫn nhiệt độ phòng, siêu máy tính thì vẫn chưa đâu vào đâu. Ngoài ra, sáu hướng của Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật vẫn còn sáu quyển sách khác đang trôi nổi trong không khí.
Hiện tại, hắn không còn tinh lực để đưa những công nghệ khác ra thị trường. Hơn nữa, các loại công nghệ ở giai đoạn [Thực Tập Sinh], ngoại trừ sinh học, hắn cũng đã sở hữu rất nhiều kỹ thuật ở các mảng công nghệ khoa học khác nhau rồi. Các kỹ thuật này chỉ có tác dụng phụ trợ, còn việc quan trọng trước mắt của hắn chính là hoàn thành các nhiệm vụ ở giai đoạn [Học Viên].
Không biết đã qua bao lâu, Trần Mặc đã tìm được loại kỹ thuật mình cần, sau đó mới rời khỏi Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật. Hắn vừa mới mở mắt ra, lập tức nhìn thấy Tiểu Ngư đang ngồi bên cạnh nhìn mình với vẻ mặt lo lắng.
"Ngươi tới đây từ lúc nào? Sao lại không gọi ta dậy?"
Trần Mặc day day huyệt thái dương, mỗi lần hắn ở trong Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật đều tốn rất nhiều thời gian, tuy lần này không khủng bố như lần trước, nhưng hắn vẫn có chút mệt mỏi.
"Mười lăm phút trước rồi, nhìn ngươi ngủ ngon như vậy nên ta không muốn làm phiền ngươi. Nhưng mà lúc ngủ thì sắc mặt của ngươi không tốt lắm, có phải mệt mỏi lắm hay không?"
Tiểu Ngư đến bên giường, đưa ly nước ấm cho Trần Mặc. Văn phòng của Trần Mặc có phòng nghỉ ngơi riêng, nhưng cả công ty cũng chỉ có Tiểu Ngư mới có thể đi vào được.
"Không có chuyện gì đâu, có thể do vừa mới tỉnh ngủ."
Trần Mặc nhận lấy ly nước của Tiểu Ngư rồi uống một hơi cạn sạch.
"Phải nôn đến mức rối tinh rối mù như lần trước thì mới gọi là có việc đúng không?"
Tiểu Ngư oán trách.
"Thật sự không có gì mà."
Trần Mặc cảm nhận được sự quan tâm của Tiểu Ngư, trong lòng cảm thấy ấm áp. Hắn cười một cái rồi đẩy Tiểu Ngư ra khỏi phòng: "Cùng lắm thì mấy ngày tới ta sẽ nghỉ ngơi thật tốt, ngươi làm thật nhiều đồ ăn ngon cho ta tẩm bổ. Tìm ta có việc gì?"
"Đây là bản đồ bán đấu giá của khu vực Lâm Hải ở thành phố Tân Hải lần sau."
Tiểu Ngư đi theo Trần Mặc trở lại khu vực văn phòng, sau đó cô mở bản đồ trong ổ cứng ra. Trần Mặc đã dặn Triệu Mẫn tìm một mảnh đất ven biển, nhưng cô ấy lại đang bận việc công ty, ngày hôm qua đã rời khỏi thành phố Tân Hải để đi tham dự một buổi hội nghị quan trọng, cho nên nhiệm vụ này đương nhiên rơi vào tay Tiểu Ngư.
"Đây là ba mảnh đất tương đối thích hợp với yêu cầu của ngươi. Mảnh 70 mẫu của khu Hương Giang có diện tích lớn nhất; nhỏ nhất ở Cầm Hải, 28 mẫu; còn mảnh đất ở bãi Lư Hương thì 56 mẫu."
"Ngươi thích mảnh nào?"
Trần Mặc hỏi.
"Ta thích bãi biển Lư Hương, môi trường ở đây rất tốt, ít người, khoảng cách đến trung tâm thành phố cũng không quá xa, đây còn là khu vực đang phát triển. Chị Triệu nói ngươi dùng nó để xây nhà, nên ta cảm thấy nơi này hơi lớn, ngươi vẫn nên chọn theo ý tưởng của ngươi đi."
Tiểu Ngư nói: "Ta đã nhờ người chụp bản đồ thông tin bằng máy bay không người lái."
Tiểu Ngư mở bản đồ thông tin ra, quả nhiên có thể nhìn thấy toàn cảnh ba mảnh đất và cảnh sắc xung quanh không sót một cái gì, tất cả đều là hình ảnh full HD.
"Mặc Nữ, ngươi hãy chỉnh sửa lại dữ liệu địa lý của ba mảnh đất này đi."
Trần Mặc nói.
"Được, anh Mặc."
Không bao lâu sau, màn hình trong văn phòng phát ra một vài mô hình toán học, là mô hình địa lý sơ bộ được trích xuất dựa theo dữ liệu của bản đồ thông tin trên không.
Tiểu Ngư hơi kinh ngạc, cô đã biết sự tồn tại của Mặc Nữ từ trước. Nhưng tới bây giờ, Trần Mặc vẫn chưa từng nói với cô về tác dụng của Mặc Nữ.
Cô biết công nghệ trí tuệ nhân tạo bên trong Mặc Nữ rất tiên tiến. Khi Trần Mặc gặp chuyện không may, Mặc Nữ đã chủ động gọi điện thông báo cho cô. Nhưng đây là lần đầu tiên Tiểu Ngư nhìn thấy Mặc Nữ tự động thiết kế mô hình, tốc độ còn nhanh hơn rất nhiều so với thao tác của một nhân viên lành nghề.
"Có phải là rất kinh ngạc hay không?"
"Vâng, không ngờ Mặc Nữ lại lợi hại như thế."
Tiểu Ngư nói lòng.
Trước kia, cô chỉ biết Mặc Nữ là con AI có trí tuệ cao nhất trong công ty. Xem ra, khả năng của Mặc Nữ đã vượt quá sức tưởng tượng của cô rất nhiều.
Tiểu Ngư cũng không biết Trần Mặc còn có bao nhiêu chuyện giấu mình, nhưng cô cũng không có hứng thú, vì dù biết những bí mật này, cô cũng không giúp được gì cho hắn. Vậy nên, lâu nay cô vẫn không hỏi bất cứ điều gì, Trần Mặc muốn cho cô biết, thì hắn tự nhiên sẽ nói thôi.
"Anh Mặc, đã có kết quả rồi."
Mặc Nữ ngắt lời hai người: "Sau khi so sánh, môi trường địa lý của bãi Lư Hương tốt hơn, nhiệt độ trung bình giữa mùa đông và mùa hè chênh lệch không nhiều, và độ che phủ của thảm thực vật tương đối cao. Ngoài ra, không có bất kỳ công trình ô nhiễm công nghiệp nào ở xung quanh, mật độ dân số vừa phải, giao thông thuận tiện, tỷ lệ tội phạm cũng rất thấp."
Mặc Nữ liệt kê sơ đồ của dữ liệu và số liệu của ba mảnh đất trước mặt Trần Mặc. Số liệu chỉ mang tính chất tham khảo, còn quyết định cuối cùng vẫn là của hắn.
"Xem ra Tiểu Ngư nhà ta nói đúng."
Trần Mặc cười nói: "Vậy thì chọn mảnh đất bãi Lư Hương này đi.
"Buổi đấu giá sẽ bắt đầu vào mười ngày sau, ta sẽ cử người đi đấu giá. Ngươi có muốn ủy thác cho một nhà thiết kế để thiết kế một ngôi nhà không?"
"Không cần, bọn họ làm quá chậm."
Trần Mặc cười nói: "Ta tự mình làm."
"Ngươi có thể tự thiết kế ư?"
Tiểu Ngư kinh ngạc hỏi.
"Học một chút là được, nhưng mà Mặc Nữ biết thiết kế, ta cũng không cần hao phí đầu óc để đi học."
Trần Mặc chỉ vào máy tính và nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi