Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 346: Hiểu lầm

Trần Mặc nhìn thấy thái độ của Tiểu Ngư, hắn thật sự muốn tìm một cái lỗ trên mặt đất để chui vào.
“Cái này…”
Trần Mặc cười khan, hắn không biết nên giải thích như thế nào. Vì sự thật đang ở ngay trước mắt, mọi lời giải thích đều trở nên vô nghĩa. Còn lý do sâu xa hơn thì hắn không thể nói ra được.
“Ngươi uống chút nước đi, đừng ... làm việc vất vả quá, ta ... ta đi tắm đây.”
Tiểu Ngư đỏ mặt, ấp a ấp úng một lúc rồi đặt cốc nước xuống, sau đó xoay người chạy trốn.
“Ta nghi ngờ ngươi đang ở chế độ xấu xa, ngươi toàn đào hố cho ta nhảy vào.”
Trần Mặc nhìn chằm chằm vào chiếc máy tính, sắc mặt trở nên phiền muộn, hắn đang suy nghĩ cách giải thích với Tiểu Ngư.
“Anh Mặc, Mặc Nữ hiện tại đang ở chế độ ngoan ngoãn.”
Nghe thấy giọng nói non nớt của Mặc Nữ, Trần Mặc có chút bất lực: “Ngoan ngoãn mà còn chơi ta kiểu đó, nếu ngươi ở chế độ xấu xa, có khi còn muốn dồn ta vào chỗ chết.”
Trần Mặc ngồi trở lại chỗ của mình: “Tắt âm thanh của video đi, ta sẽ xem qua nhân vật chính của những video này.”
“Nhân vật chính của những video này, bao gồm các doanh nhân giàu có, đám công tử ăn chơi, người nổi tiếng trong giới giải trí hoặc trong các lĩnh vực khác nhau, nhưng tất cả bọn họ đều là những người có danh tiếng rất tốt ở ngoài đời.”
Mỗi lần Mặc Nữ phát một video, cô ấy đều gắn thẻ từng nhân vật và hiển thị thông tin nhận dạng của đối phương. Những đoạn video này chính là lịch sử đen tối của từng nhân vật, đây chắc chắn là bảy tấc của rắn, được dùng để tống tiền những người có máu mặt.
(*) Bảy tấc của rắn: phần tim rắn - được coi là điểm yếu chí tử của loài vật này.
“Ngoài ra, ta còn tìm thấy một số bản ghi âm của những giao dịch đặc biệt.”
Kéo củ cải ra khỏi bùn lầy!
Tuy nhiên, Trần Mặc không có hứng thú với những kẻ rảnh rỗi thích làm chuyện vô bổ như thế này. Trên thế giới này có rất nhiều chuyện xấu xa, chỉ là người bình thường không tiếp xúc đến mà thôi.
Chỉ cần nơi nào có loài người sinh sống, thì nơi đó sẽ diễn ra những chuyện xấu xa hắc ámm, Trần Mặc chứng kiến cũng không phải lần một lần hai, hắn muốn quản những việc này cũng quản không hết.
“Nén các tệp ghi âm và video của những giao dịch không sạch sẽ này lại rồi gửi cho Cục công an thành phố Đông Hải đi, nhớ là gửi ẩn danh.”
Sau khi giải quyết xong chuyện này, Trần Mặc mới đi về phòng ngủ.
Tiểu Ngư bước ra từ phòng tắm với mái tóc ướt đẫm, cô đang mặc trên người một chiếc váy ngủ mỏng nhẹ. Sau khi nhìn thấy Trần Mặc, hai má của Tiểu Ngư chợt ửng hồng, cô không dám nhìn thẳng vào mắt hắn mà đi đến ghế sô pha, mở TV rồi ngồi xuống.
Trần Mặc thuần thục tìm máy sấy tóc, sau đó bước về phía Tiểu Ngư. Hắn đã suy nghĩ một lúc lâu, nhưng vẫn không tìm được lý do thích hợp để giải thích sự việc vừa rồi.
“Tiểu Ngư.”
Trần Mặc chăm chú sấy tóc Tiểu Ngư cho đến khi khô hẳn, sau đó hắn mới lên tiếng.
“Ừm?”
“Chuyện ban nãy…… chỉ là hiểu lầm, ta cũng không biết nội dung của đoạn video đó, nên ta mới kêu Mặc Nữ mở nó lên.”
Trần Mặc nhẹ nhàng ôm Tiểu Ngư vào lòng.
Tiểu Ngư cười lắc đầu: “Loại chuyện nhỏ nhặt này ngươi không cần giải thích với ta, ta không dễ giận dỗi như vậy đâu, chỉ là vừa nãy có chút đột ngột.”
Trần Mặc dở khóc dở cười: “ Không giải thích không được, sợ ngươi hiểu lầm.”
“Ta không có hiểu lầm mà. Ngươi cũng không phải chưa từng xem qua, chỉ là lại xem nhiều thêm một lần thôi mà.”
Tiểu Ngư tựa vào lòng ngực Trần Mặc, sắc mặt có chút ửng hồng.
Trần Mặc che mặt, hắn không biết nói gì cho phải: “ Ta cảm thấy hình tượng của mình sụp đổ rồi.”
Tiểu Ngư ngẩng đầu nhìn Trần Mặc một cái, cô dịu dàng cười: “Không hề, ngươi vẫn luôn là kỵ sĩ che chở mưa gió cho ta.”
“Được, nàng công chúa mà ta yêu nhất.”
Trần Mặc nói.
(Ủa gì sến rện zậy….)
……
……
Về vấn đề chất lượng robot thông minh của công ty Kiến Hành Quân, đã có không ít bài viết lời hay ý đẹp mô tả về điều này. Tuy thỉnh thoảng vẫn có vài người nhảy ra, lên án công ty Kiến Hành Quân vì chất lượng của robot. Thậm chí đã xuất hiện tình trạng robot thông minh bị nổ pin trong quá trình sử dụng!
Con robot vừa ngã một cái thì lập tức bị trục trặc!
Những lời nhận xét tương tự như trên liên tục xuất hiện hết đợt này lại đến đợt khác. Còn công ty Kiến Hành Quân vẫn giữ tác phong trước sau như một, luôn bảo trì im lặng trước những chuyện này.
“Chị Triệu, hôm qua lại có hai robot bị trả về để sửa chữa.”
Tiểu Ngư đưa tài liệu cho Triệu Mẫn.
“Lại nữa sao?”
Triệu Mẫn chau mày.
Trong khoảng thời gian này, trung bình mỗi ngày sẽ có hai con bị trả về công ty, sự cố về chất lượng robot khiến cho bọn họ gặp nhiều phiền phức: “Hắn nói như thế nào?”
“Hắn nói nguyên nhân hư hỏng không phải do chất lượng của robot, cho nên không cần phải bận tâm, nếu bị trả về thì cứ sửa chữa thôi. Những robot trả lại đều là những con bị hư hỏng bất thường, sửa chữa cũng được, nhưng không miễn phí.”
Tiểu Ngư báo cáo với Triệu Mẫn.
“Hư hỏng bất bình thường? Hắn không nói nguyên nhân hư hại sao?”
Triệu Mẫn hỏi.
Trong khoảng thời gian này, những tranh luận về chất lượng của robot liên tục xuất hiện trên mạng, gây ra nhiều lùm xùm không cần thiết. Đội ngũ tiêu thụ robot thông minh cũng gặp rất nhiều rắc rối.
“Không có, hắn nói chất lượng không có vấn đề, hắn muốn tra xét những người nói robot có vấn đề rồi liệt họ vào danh sách đen của công ty, còn robot của bọn họ thì chúng ta sẽ hoàn trả lại toàn bộ tiền.”
“Vậy sao?”
Triệu Mẫn suy nghĩ một chút rồi gật đầu. Trần Mặc đã nói như vậy, cô chỉ có thể tin tưởng hắn.
Ở trong mắt Triệu Mẫn, Trần Mặc giống như một nhà tiên tri, cô chưa từng thấy bộ dạng khẩn trương của hắn, dường như kết quả đã sớm nằm trong lòng bàn tay của chàng trai này.
Đã lâu như vậy, cô chưa từng thấy Trần Mặc phạm sai lầm, đáng sợ đến mức không giống người thường, cho nên Trần Mặc cũng là chỗ dựa cuối cùng của cô.
“Julie, hoàn trả lại toàn bộ tiền cho những người đó đi, sẵn tiện liệt bọn họ vào danh sách đen.”
Triệu Mẫn nhấc máy và nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi