Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 340: Xe lửa nổ lốp

Kingdom Holding Group do Walid điều hành đã có được quyền đại lý độc quyền của robot Yêu Cơ tại khu vực Trung Đông. Thông tin này đã thu hút rất nhiều sự chú ý của các tập đoàn lớn trong khu vực.
Robot thông minh hiện đang là một thị trường hoàn toàn trống rỗng. Đối với giới kinh doanh mà nói, đây là một miếng bánh mới toanh, ai tham gia thị trường trước tiên, thì người đó sẽ nhận được nhiều lợi ích hơn. Công ty Kiến Hành Quân đã giành được một phần lớn trong chiếc bánh này, nhưng những công ty khác nếu muốn kiếm một chén canh, đương nhiên có thể thu được rất nhiều lợi nhuận.
Có Walid, người được mệnh danh là “Thần chứng khoán Trung Đông” ra trận, đây chắc chắn sẽ là một phi vụ làm ăn có lời. Trong lúc nhất thời, những người muốn hợp tác với công ty Kiến Hành Quân ùn ùn kéo đến.
“Tốc độ lắp ráp robot có đủ đáp ứng thị trường hay không?”
Triệu Mẫn đưa tài liệu cho Trần Mặc, người mới đi ra từ trong phòng thí nghiệm.
Trong khoảng thời gian này, công ty Kiến Hành Quân nhận được khá nhiều lời mời hợp tác. Có không ít công ty ở Đông Nam Á, Châu u, Nam Mỹ và Ấn Độ đều đã liên hệ với bọn họ, mong muốn có được quyền đại lý độc quyền của robot tại khu vực của bọn họ.
Những người trong bộ phận tiếp thị đang đàm phán ngày đêm cùng các công ty lớn đó.
“Một ngày 50 cái, tốc độ sản xuất này có thể đáp ứng được nhu cầu của thị trường không?”
Trần Mặc hỏi.
“Sẽ có một giai đoạn tăng trưởng bùng nổ trong thời gian tới, nên chúng ta cần phải tăng thêm sản lượng. Đối với Walid, nếu không tính đơn của cá nhân hắn, đơn đặt hàng đầu tiên đã là 2000, mà đây mới là lô đầu tiên. Theo ta dự đoán, đơn đặt hàng này rất có thể sẽ được tiêu thụ bởi hoàng gia Ả Rập Xê Út, sau này chắc chắn sẽ còn như vậy nữa.”
“Cái gọi là thổ hào có thâm niên chính là đây.”
Trần Mặc không khỏi chế nhạo: “Người ta thường nói, khắp nơi đều là thổ hào Trung Đông, hôm nay xem như đã cảm nhận được rồi.”
“Ngươi chưa từng thấy xe lửa nổ lốp à.”
(*)Xe lửa nổ lốp: chuyện tưởng như không có thật, nhưng vẫn xảy ra mỗi ngày.
Triệu Mẫn cảm thấy mắc cười khi trông thấy bộ dạng của Trần Mặc.
“Quả thực là chưa thấy bao giờ, xe lửa nổ lốp trông như thế nào?”
Trần Mặc cười nói.
Triệu Mẫn không nói nên lời: “Trở lại chuyện chính đi. Trung Đông, Bắc Mỹ, Châu u và trong nước là những thị trường chính mà chúng ta cần phải đánh vào. Tuy nhiên, Bộ Thương mại Hoa Kỳ không cho phép chúng ta tiến vào thị trường Bắc Mỹ, bọn họ cho rằng robot Yêu Cơ là gián điệp, giới truyền thông Hoa Kỳ cũng tuyên truyền như vậy.”
“Vớ vẩn.”
Trần Mặc trở nên nghiêm túc, chơi thì chơi, nhưng khi đụng phải chính sự, thì hắn vẫn phải cư xử chín chắn.
Chính phủ Hoa Kỳ luôn tỏ ra không thân thiện với các doanh nghiệp của Trung Quốc, chuyện gì cũng lôi yếu tố chính trị vào cuộc, chỉ vì sợ công ty Trung Quốc sẽ chiếm lĩnh thị trường của bọn họ.
“Trước mắt không cần để ý đến thị trường Bắc Mỹ nữa, dù sao sản lượng hiện tại vẫn chưa đủ, cứ tùy tiện để bọn họ phong tỏa chúng ta đi. Ta cũng muốn xem xem, liệu bọn họ có thể phong tỏa tới khi nào, cùng lắm thì công ty Kiến Hành Quân từ bỏ thị trường Bắc Mỹ.”
Trần Mặc kết luận bằng âm thanh lãnh đạm.
“Người dám nói từ bỏ thị trường Bắc Mỹ, cũng chỉ có mình ngươi mà thôi.”
Sau khi Triệu Mẫn rời đi, Trần Mặc quay lại phòng thí nghiệm và tiếp tục thiết kế bo mạch chủ cho laptop.
Trong Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật, Trần Mặc có quyền truy cập tất cả các cuốn sách kỹ thuật trong giai đoạn Thực Tập Sinh. Cho nên, nếu như không có việc gì phải làm, hắn sẽ vào Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật để tìm kiếm một vài cuốn sách kỹ thuật để nghiên cứu chơi chơi. Ngay cả khi không thể phát triển thêm nữa, thì coi như là đang tích lũy kỹ thuật cũng được.
Việc lắp ráp siêu máy tính vốn không cần Trần Mặc nhúng tay vào. Vì hắn không cần phải làm gì, nên Trần Mặc đã thiết kế một chiếc laptop được làm bằng vật liệu siêu dẫn ở nhiệt độ phòng. Hắn muốn sở hữu một chiếc laptop độc nhất vô nhị, có tốc độ xử lý nhanh nhất trên thế giới.
Quá trình lắp ráp siêu máy tính đang được tiến hành sít sao. Toàn bộ con chip loại một đều được sử dụng để lắp ráp trên siêu máy tính. Còn về chuyện kinh doanh, đó không phải là phận sự của hắn, cho nên những ngày này của Trần Mặc tương đối bình yên.
Một khoảng thời gian sau, lô robot đầu tiên đã được giao thành công.
…..
….
Tại một biệt thự sang trọng, Thái Lượng đang ngồi trên ghế sô pha, đột nhiên tiếng chuông điện thoại di động reo lên, khiến tinh thần của hắn chấn động mạnh.
“Xin hỏi có phải là Thái Lượng tiên sinh không? Chúng ta là nhân viên của công ty Kiến Hành Quân, hàng hóa đã của ngài đã được giao đến, làm phiền ra ngoài ký nhận .”
“Được.”
Thái Lượng đặt điện thoại xuống, hắn vội vàng chạy ra mở cửa, quả nhiên thấy hai nhân viên mặc đồng phục của công ty Kiến Hành Quân, ở giữa còn có một chiếc hộp lớn cao khoảng hai mét, trông khá giống một chiếc tủ lạnh lớn, nhưng mà hắn lại biết rõ bên trong là cái gì.
“Làm phiền đặt vào trong nhà giúp ta.”
Thái Lượng nở một nụ cười tươi.
Hai tên nhân viên của công ty Kiến Hành Quân lúc này mới nâng cái hộp lớn lên, sau đó tiến vào biệt thự rồi đặt nó trong phòng khách.
“Thái Lượng tiên sinh, ngài có thể mở hộp ra để kiểm tra, sau đó lại ký xác nhận.”
Một nhân viên của công ty Kiến Hành Quân đưa biên lai trong tay cho Thái Lượng.
“Được.”
Thái Lượng nóng lòng tìm một cái kéo để bắt đầu tháo dỡ cái hộp. Một phút sau, một đồ vật có hình dáng con người được bọc trong lớp bong bóng chống sốc xuất hiện, thoạt nhìn thì giống như xác ướp.
Thái Lượng giật lớp bong bóng kia xuống, một robot Yêu Cơ hoàn toàn mới toanh hiện ra trước mắt. Nó được sơn bằng các đường sọc màu xanh lam được sắp xếp hợp lý, gợi lên phong thái khoa học kỹ thuật, khiến người ta cảm thấy rất bắt mắt và phấn khích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi