Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 382: Tình cờ gặp may

Đó cũng là điều khiến cô cảm thấy bị chấn động, một loại thuốc có tầm ảnh hưởng như vậy, lại là sáng chế của công ty Kiến Hành Quân? Từ công nghệ trí tuệ nhân tạo, máy đo địa chấn, robot thông minh, giờ còn có thêm loại thuốc phát triển tiềm năng, rốt cuộc công ty Kiến Hành Quân này có bao nhiêu nhân tài?
Ngay cả khi các viện nghiên cứu quốc gia hợp tác cùng với nhau, bọn họ cũng không thể đạt được tốc độ nghiên cứu khủng bố như thế này.
"Lý tiên sinh, Ngũ nữ sỉ, mời hai người đi theo ta."
Tiểu Ngư tiến vào phòng tiếp khách, sau đó dẫn hai người đi lên tầng trên.
"Bây giờ chúng ta sẽ đi gặp người phát minh sao?"
Ngũ Băng nhìn về phía Lý Thành Chi.
"Đúng vậy."
Lý Thành Chi gật đầu nói.
"Phiền hai người chờ một chút, chủ tịch vừa mới xong việc ở trong phòng thí nghiệm, hắn sẽ có mặt sớm thôi."
Tiểu Ngư dẫn hai người vào phòng làm việc của Trần Mặc, mời bọn họ ngồi trên ghế sô pha.
Không lâu sau, Trần Mặc bước vào phòng làm việc.
Sự xuất hiện của Trần Mặc khiến Ngũ Băng vô cùng kinh ngạc, đây chính là người đàn ông mà chú Ngũ Hạ Quyền muốn giới thiệu cho cô trong buổi dạ tiệc lần trước. Khi đó, đối phương hay tỏ ra rất thân thiết với đám nghệ sĩ nổi tiếng, khiến cô nghĩ hắn là một tên công tử nhà giàu, cho nên ấn tượng không tốt cho lắm.
"Là ngươi."
Ngũ Băng kinh ngạc nhìn Trần Mặc.
"Đúng là ta."
Trần Mặc vừa cười vừa nói: "Lâu rồi không gặp, Ngũ nữ sỉ."
"Ngươi tên là Trần Mặc? Không lẽ ngươi chính là ông chủ của công ty Kiến Hành Quân?"
Ngũ Băng đột nhiên nhận ra được vấn đề. Kể từ khi về nước, cô ta rất ít khi quan tâm tin tức thời sự mà chỉ chuyên tâm đọc sách nghiên cứu, thỉnh thoảng mới nghe thoáng qua nên cũng không chú ý đến ảnh chụp Trần Mặc ở trên Internet.
Tuy công ty Kiến Hành Quân là doanh nghiệp nổi tiếng trong nước, nhưng cô vẫn chưa từng thấy qua dáng dấp ông chủ của bọn họ, cho nên hôm nay với rối rắm như vậy.
Đối với việc hai người quen biết nhau từ trước cũng không ngoài ý muốn của Lý Thành Chi. Điều khiến hắn không ngờ chính là Ngũ Băng lại không biết Trần Mặc là ông chủ của Kiến Hành Quân. Hai người đã từng gặp và nói chuyện với nhau, cho nên Ngũ Băng không thể không biết thân phận của Trần Mặc, hoá ra lại không biết thật.
"Người ngươi nói chính là ta."
Trần Mặc ngồi xuống phía đối diện ghế sô pha: "Tầm này rồi mà các ngươi còn tới tìm ta sao? Rốt cuộc là có chuyện gì?"
" Ngũ Băng là một trong những người phụ trách chính của hạng mục liên quan đến thuốc phát triển tiềm năng cơ thể con người. Cô ấy muốn gặp người phát minh ra loại thuốc đó."
Lý Thành Chi cũng đi thẳng vào vấn đề: "Người mà ngươi muốn gặp chính là Trần Mặc."
"Hắn là người phát minh ra loại thuốc kia?"
Ngũ Băng càng thêm kinh ngạc, cô mới chỉ nghe nói qua việc Trần Mặc là người phát minh ra máy dự báo động đất nên hắn phải là nhà vật lý học mới đúng. Đối phươngcòn am hiểu cả sinh vật học và y học?
"Ta đúng là người phát minh, thật trăm phần trăm."
Trần Mặc gật đầu.
"Trần Mặc? Hợp chất Trầm Mặc?"
Ngũ Băng thì thào: "Ta sớm nên nghĩ ra mới phải, không ngờ ngươi lại dùng tên chính mình để đặt cho hợp chất mới."
Ngũ Băng vô cùng kinh ngạc, sau đó quan sát Trần Mặc tựa như muốn nhìn thấu hắn. Ngũ Băng phát hiện mình không hề biết rõ người đàn ông mà mình đã gặp từ trước, cô còn tưởng rằng hắn chỉ là một công tử nhà giàu, cho nên đã từ chối thẳng thừng ngay từ đầu, hiện tại không biết có nên cảm thấy hối hận hay không đây.
"Có vấn đề gì sao?"
Trần Mặc bị Ngũ Băng nhìn chằm chằm như vậy, trong lòng hắn có chút sợ hãi.
"Không có vấn đề gì cả."
Ngũ Băng vội gạt bỏ suy nghĩ viển vông: "Ta chỉ tò mò, làm cách nào mà người phát hiện ra hợp chất Trầm Mặc? Nếu như ngươi cảm thấy không tiện nói thì cũng không sao."
Ngũ Băng biết cô hỏi vấn đề này là không phải phép, dễ khiến người khác cảm thấy cô ta đang tò mò công nghệ, nhưng cô vấn không kiềm chế được.
Trần Mặc nhún nhún vai, cười nói: "Tình cờ gặp may thôi."
"Được rồi."
Ngũ Băng không tiếp tục hỏi thêm gì nữa: "Chúng ta đã thử nghiệm thuốc trên chuột và khỉ, cho đến nay, các động vật thí nghiệm này không phát sinh bất kỳ phản ứng ngược hay các triệu chứng đặc biệt nào khác. Trên lý thuyết, quá trình nghiên cứu một loại thuốc thì sẽ không thể có việc một phát ăn ngay, không xuất hiện vấn đề gì như thế. Chắc là Trần tiên sinh cũng đã làm rất nhiều thí nghiệm rồi?"
"Điều kiện còn hạn hẹp nên ta chỉ có thể thí nghiệm trên chuột bạch và thỏ trắng, nhờ đó mà ta phát hiện ra hợp chất Trầm Mặc. Bởi loại thuốc này có ý nghĩa vô cùng quan trọng, nên ta không thể công khai thực hiện thí nghiệm trên cơ thể người, do đó mới phải hợp tác cùng với các ngươi, hy vọng có thể tiến hành thí nghiệm chuyên sâu nữa."
Trần Mặc cười nhạt.
Ngũ Băng không nghi ngờ gì nữa: "Thí nghiệm trên khỉ của chúng ta cũng không có vấn đề gì. Nếu như kết quả quan sát sau cùng cũng tốt đẹp như vậy, thì ta tin rằng, không bao lâu sau, loại thuốc này sẽ được cấp phép thí nghiệm lâm sàng trên cơ thể người. Đến lúc đó, ta mong Trần tiên sinh có thể đích thân tham dự cùng."
Trần Mặc là người phát minh ra thuốc, hắn còn tìm đến bọn họ để hợp tác, nên cô cũng thẳng thắn nói ra mấy vấn đề này, không cần phải che giấu. Nếu khi thí nghiệm loại thuốc này trên cơ thể linh trưởng mà không có tác dụng phụ hoặc bất kỳ vấn đề nào khác thì bước tiếp theo bọn họ cần làm là thực hiện thí nghiệm lâm sàng trên cơ thể người. Bất kỳ một loại thuốc nào, trước khi được công bố thì đều không tránh khỏi quá trình này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi