Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 740: Trần Mặc trâu bò

Cuối cùng cũng đi ra rồi.
Trước màn hình tivi, máy tính trong phòng ký túc xá cra các trường đại học.
Lúc này đã hơn 12 giờ đêm, nhưng vẫn có không ít người vẫn canh chừng trước máy tính, khi thấy Trần Mặc bước vào hiện trường trao giải, tất cả bọn họ đều kêu gào kích động.
Trần Mặc là nhà khoa học đầu tiên của Trung Quốc đạt được giải Nobel vật lý, lĩnh vực có ý nghĩa và quan trọng nhất trong số các ngành khoa học. Quả thật, hắn đã bù đắp tiếc nuối của rất nhiều người đi trước, một nỗi niềm tự hào không kìm được mà lan tràn khắp đất nước.
Mười mấy năm nay, Trung Quốc đã phải trải qua quá nhiều khó khăn gian khổ, cuối cùng cũng đợi được đến lúc trời quang mây tạnh. Mặc dù đây chỉ là một giải thưởng mang nặng giá trị tinh thần, nhưng sức ảnh hưởng của ngành vật lý học Trung Quốc trong giới khoa học thế giới đã sớm không thể khinh thường.
Khi người dẫn chương trình giới thiệu xong lịch sử và ý nghĩa của giải thưởng xong, chủ tịch hiệp hội vật lý Epth của Viện Hàn lâm Khoa học Hoàng gia Thụy Điển, chính là người phụ trách trao giải Nobel vật lý đi lên sân khấu.
“Thưa nữ hoàng, bệ hạ, hoàng thân quốc thích và các vị đã đạt giải Nobel, các quý ông, quý bà thân mến, ta rất vinh hạnh khi có thể đứng tại đây, vinh danh người đạt được giải thưởng vật lý năm nay và csac thành tựu của hắn.
Từ thời cổ đại, nhân loại đã chiến thắng cái lạnh của tự nhiên bằng da lông động vật và ngọn lửa. Sau đó, chúng ta đã sử dụng những công cụ bằng đá và sắt để tạo ra một môi trường sống lý tưởng trong điều kện thiên nhiên tàn khốc. Những công trình thủy lợi giúp chúng ta chiến thắng những cơn hồng thủy khủng khiếp, các vệ tinh khí tượng giúp chúng ta dự báo trước được những cơn bão tố cấp độ mạnh…
Từ ba định luật của Newton, đến thuyết tương đối của Einstein, đến cơ học lượng tử. Nhìn chung, lịch sử phát triển của nền văn minh nhân loại đi đôi với sự phát triển của ngành vật lý học, nhân loại lợi dụng những lý luận vật lý để chiến đấu với tự nhiên. Nhờ vào các quy luật vật lý, chúng ta mới có thể vượt qua những thảm họa thiên nhiên.”
Epth lưu loát bắt đầu giới thiệu ý nghĩa thành quả nghiên cứu của Trần Mặc: “Nhưng trước mắt, chúng ta vẫn còn nhiều thử thách cần phải giải quyết, trong số đó là thảm họa động đất sóng thần. Mà hôm nay, chủ nhân của giải Nobel, hắn đã sử dụng những thành tựu lý luận của mình, phát minh ra máy đo địa chấn để quan sát sự biến đổi dị thường của địa từ, sau đó cảnh báo động đất. Tính năng của máy đo địa chấn đã kiểm chứng bằng việc dự đoán chính xác các trận động đất trước khi chúng xảy ra. Đây là một bước tiến lớn của con người chúng ta trong hành trình tìm hiểu và chinh phục thiên nhiên trái đất.
Ngoài ra, các lý luận quan trắc sự biến đổi dị thường của địa từ đã mang lại nhiều góc nhìn mới cho địa từ học và địa chấn học, những phân bộ thuộc ngành vật lý học thế giới. Sự ra đời của máy đo địa chấn đã cứu số vô số người và tài sản trong hai năm qua. Nó chính là một phát minh vô cùng vĩ đại trong sự phát triển của nền khoa học kỹ thuật. Hơn nữa, khi so với các hạng mục phát minh trước đó, tính năng của thiết bị này càng thêm thiết yếu hơn nữa, đây chính một cột mốc quan trọng trong việc vật lý học khắc phục những thảm họa tự nhiên.”
Các khán giả tại hội trường đều dồn ánh mắt lên trên người Trần Mặc. Hắn vẫn bình tĩnh như cũ, chăm chú lắng nghe bài diễn thuyết. Tuy nhiên, nhà khoa học ở bên cạnh hắn lại không ổn cho lắm, ông ta đã ngủ quên trong lúc nghe diễn văn dài dằng dặc hòa cùng với âm nhạc du dương.
Bài giới thiệu liên quan đến Trần Mặc đã kết thúc rất nhanh sau đó.
“Giáo sư Trần Mạc.”
Epth xoay người, hướng về phía Trần Mặc
Trần Mặc đồng thời đứng dậy.
“Chúng ta trao giải Nobel Vật lý năm nay cho ngài Trần Mặc vì những đóng góp phi thường trong việc phát hiện các dị thường địa từ và vi vật lý không gian. Hôm nay, ta thay mặt Viện Hàn lâm Khoa học Hoàng gia Thụy Điển, vô cùng vinh hạnh khi trao giải thưởng này cho ngài Trần Mặc. Mong ngài tiến lên phía trước, huy chương sẽ do đích thân quốc vương ban phát.”
Thông qua các chương trình phát sóng trực tiếp, lúc Trần Mặc nhận huy chương từ tay quốc vương Thụy Điển, toàn bộ dân chúng Trung Quốc đều sôi trào.
“Trần Mặc uy vũ.”
“Thời khắc này, Trần Mặc cuối cùng đã phá vỡ lịch sử.”
“Không còn gì hối tiếc nữa, ai đám nói Trung Quốc lạc hậu? Trần Mặc chính là niềm kiêu ngạo của chúng ta.”
“Trần Mặc thật trâu bò.”
“Trần Mặc nb.”
“Trần Mặc nb.”

“Trần Mặc trâu bò…”
Vô số kí túc xá của các trường đại học, không sợ đêm khuya, trong ký túc xá đều là tiếng gào thét tràn đầy kích động.
“Bảo bảo, đó là cha của con, sâu này con phải xuất sắc giống cha của con vậy.”
Trong biệt thự, Tiểu Ngư ngồi trước tivi, vuốt ve cái bụng hơi nhô ra, trong lời nói mang theo vô vàng vui vẻ và tự hào.
Bên cạnh cô là cha mẹ Trần, còn có dì Trân và vài người khác, sắc mặt ai nấy đều vô cùng hưng phấn.
“Giờ khắc này, Trung Quốc tự hào vì hắn..”
Triệu Mẫn mặc váy ngủ đang ngồi trên sô pha, cô cầm ly rượu đỏ, khi nhìn Trần Mặc tiến vào hiện trường lễ trao giải, khóe miệng khẽ nở nụ cười tự hào.
Toàn bộ nhân viên của Kiến Hành Quân, người dân thành phố Tân Hải và quê hương Hoa Thành của Trần Mặc đều tự hào về một người thanh nhiên tuổi trẻ tài cao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi