Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 83: Bất ngờ của Tiểu Ngư?

Giọng nói non nớt của Mặc Nữ tiếp tục vang lên, câu nói này khiến Trần Mặc rét run, những thứ mà Internet có thể kiểm soát thì Mặc Nữ đều có thể kiểm soát, nghĩ thôi đã thấy sợ. Chẳng trách không ít người lo lắng về những nguy cơ do trí tuệ nhân tạo mang lại, nếu AI bị mất kiểm soát thì xác thực là rất nguy hiểm.
“Vậy ngươi nói chuyện trên điện thoại với ta đi.”
Rè rè rè…
Trần Mặc vừa dứt lời, chiếc điện thoại liền đổ chuông, là một cuộc điện thoại không có số của người gọi.
“Anh Mặc.”
Trần Mặc vừa kết nối, giọng nói non nớt của Mặc Nữ truyền tới.
“Ý ta nói là kiểm soát điện thoại của ta rồi nói chuyện, không phải gọi điện thoại.”
“Chỉ lệnh vừa nãy của anh Mặc là nói chuyện trên điện thoại với anh Mặc mà, không phải kiểm soát. Muốn kiểm soát điện thoại, trước tiên Mặc Nữ phải sửa hệ thống điện thoại, anh Mặc có đồng ý cho Mặc Nữ sửa hệ thống trên điện thoại không?”
“Được, ngươi sửa đi.”
“Mặc Nữ đã rõ, sửa hệ thống trên điện thoại cần một phút.”
Giọng nói của Mặc Nữ vừa dứt, điện thoại cũng sụp nguồn, qua một phút sau, điện thoại hiện ra một giao diện âm tần giống với giao diện âm tần trên máy tính.
“Anh Mặc, đã hoàn tất sửa chữa hệ thống trên điện thoại, hiện tại điện thoại đã được khởi động lại.”
“Mở Weixin.” “Mở trình duyệt UC ra.” “ Tắt trình phát nhạc đi.”...
Sau khi khởi động lại điện thoại, Trần Mặc tiếp tục ra chỉ lệnh cho Mặc Nữ, tất cả đều được hoàn thành. Điện thoại của hắn hiện giờ chính là điện thoại thông minh chân chính, cảm giác cũng không tồi.
“Liên lạc với Tiểu Ngư.”
“Gọi điện thoại hay weixin ạ?”
Mặc Nữ hỏi.
“Gọi điện thoại.”
Trần Mặc vừa dứt lời, điện thoại đã xuất hiện giao diện kết nối cuộc gọi với Tiểu Ngư. Không lâu sau, điện thoại đã được kết nối.
“Trần Mặc, ngươi về tới trường chưa?”
Trong điện thoại truyền tới giọng nói của Tiểu Ngư.
“Hôm nay vừa tới.”
“Vậy ngày mai ta sẽ cho ngươi một bất ngờ.’
“Rốt cuộc là bất ngờ gì thế? Thần bí như vậy?”
Trần Mặc nói.
“Tạm thời không thể nói cho ngươi biết.”
Tiểu Ngư cười ha ha.
“Được thôi, vậy đến lúc đó để ta xem rốt cuộc là bất ngờ gì. Khoảng thời gian này ngươi có chuyện thú vị gì không?”
Trần Mặc hỏi.
“Có nha, có một chuyện cực kỳ thú vị, nhưng mà tạm thời không nói với ngươi được, sau này ta sẽ kể cho ngươi.”
Trong điện thoại truyền đến giọng cười êm tai của Tiểu Ngư.
“Chuyện vui như vậy sao?”
Nghe thấy tiếng cười của Tiểu Ngư, tâm trạng của Trần Mặc cũng trở nên tốt hơn.
“Đương nhiên, về sau sẽ nói với ngươi.”
Tiểu Ngư nói: “Ta có chút việc, cúp máy trước nhé, ngày mai nhớ đón chờ bất ngờ của ta ở phòng trọ đấy.”
“Được.”
Sau khi cúp điện thoại, Trần Mặc tiếp tục nhìn về máy tính: “Mặc Nữ, tới giúp ta sắp xếp tài liệu về pin lithium ion làm từ tinh thể cacbon đi. Ta nói, ngươi ghi lại."
“Vâng.”
….
....
Ngày hôm sau, sáng sớm Trần Mặc đã đeo túi đựng máy tính rời khỏi phòng trọ, đi tới công ty.
Mặc dù hắn không tham gia vào việc quản lý, nhưng suy cho cùng công ty cũng là của hắn, cho nên bây giờ hắn vẫn nên qua đó một chuyến. Huống hồ hắn cũng muốn xem tình hình xây dựng phòng thí nghiệm của mình như thế nào rồi.
Bây giờ cần phải có một nơi có trang thiết bị đầy đủ để có thể thí nghiệm hợp thành tinh thể cacbon một cách hoàn chỉnh. Loại tinh thể cacbon này kết quả của một quá trình kết tinh than chì dưới điều kiện cao áp trong một khoảng thời gian nhất định, cho nên bắt buộc phải dùng thiết bị chuyên ngành. Cái cửa hàng ở phố mua sắm của hắn căn bản không có thiết bị gì liên quan tới vật lý và hoá học.
Sau khi tới công ty, Trần Mặc được em gái tiếp tân dẫn tới phòng làm việc của Triệu Mẫn.
“Nghỉ xong rồi sao, chủ tịch?”
Sau khi nhìn thấy Trần Mặc tiến vào, Triệu Mẫn buông tài liệu trong tay, vê vê đầu mày, đi tới bên sofa rồi ngồi xuống.
“Lượng tiêu thụ của Mắt Hồ Điệp trong những ngày đầu năm không tệ. Bây giờ hoạt động của công ty đã dần được ổn định, việc xây dựng trụ sở chính cũng đã được lên kế hoạch và phân ban thiết kế, chắc là không lâu nữa là sẽ có bản vẽ thiết kế hoàn chỉnh.”
“Dẫn ta đi xem phòng thí nghiệm, lần này ta trở lại là muốn bắt đầu việc nghiên cứu pin.”
Trần Mặc nói.
“Được thôi.”
Triệu Mẫn đứng dậy, hai người kề vai sánh bước rời khỏi phòng làm việc.
Sự xuất hiện của hai người lập tức thu hút sự chú ý của tất cả mọi người trong công ty. Triệu Mẫn là tổng giám đốc, ở nơi này e rằng chẳng có mấy người có thể kề vai sánh bước đi cùng với cô, hơn nữa người này lại còn mặc một chiếc quần với áo T-shirts rất bình thường. Trong lòng mọi người đều nổi lên một suy nghĩ, lẽ nào đây là bạn trai của Triệu tổng?
Triệu Mẫn không để ý đến ánh mắt của đám đông, cô đưa Trần Mặc vào thang máy để đi lên tầng trên.
“Khoảng thời gian này bị trì hoãn mất mấy ngày vì Tết, bây giờ việc xây dựng phòng thí nghiệm đã bước vào giai đoạn cuối, chỉ là vẫn còn một số thiết bị còn đang trên đường vận chuyển tới đây.”
Triệu Mẫn dẫn Trần Mặc đi tham quan phòng thí nghiệm. Không lâu sau, lão La vội vội vàng vàng chạy tới.
“Lão La, vị này chính là chủ tịch mà ngươi vẫn luôn muốn gặp. Đây là lão La, người phụ trách nghiên cứu mở rộng hệ điều hành Kiến Hành Quân hiện nay, việc vận hành lắp ráp trang bị cho phòng thí nghiệm cũng là do nhân viên kỹ thuật bọn họ phụ trách."
“Chào chủ tịch.”
Lão La vội vàng chào hỏi Trần Mặc, trong lòng lại tràn đầy kinh ngạc. Trần Mặc rất ít khi xuất hiện ở công ty, cho dù xuất hiện thì cũng là một mình đi tìm Triệu Mẫn. Còn hắn thì bận rộn nghiên cứu, đây vẫn là lần đầu tiên lão La nhìn thấy vị chủ tịch Trần Mặc này.
Lão La có nghe Triệu Mẫn nói, chủ tịch của công ty còn rất rất trẻ, nhưng khi hắn nhìn thấy người thật, đối phương thật sự trẻ tới mức quá đáng. Đây chính là người sáng tạo ra hệ điều hành Kiến Hành Quân ư?
Nếu như không phải do Triệu Mẫn đích thân giới thiệu, lão La tuyệt đối không tin đây chính là vị chủ tịch trong truyền thuyết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi