Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 1425: Lục Hoà Chogori

Chogori vô cùng lo lắng, hắn ta chỉ mới ra ngoài dạo chơi một chút, nhưng không ngờ lại bị phục kích rồi phải chật vật tháo chạy như thế này. Trong khi đối phương vẫn đang bám riết suốt một quãng đường dài, nhưng nguồn năng lượng trong chiến giáp và vũ khí đều sắp cạn kiệt, nếu như tình hình vẫn diễn biến theo chiều hướng như vậy, thì hắn nhất định sẽ bị bắt giữ, hoặc thậm thí còn bỏ mạng mất xác trong vũ trụ.
Chogori gần như đã muốn bỏ cuộc, nhưng vào thời khắc mấu chốt, radar trên chiến giáp lại phát hiện ra tín hiệu của một chiếc phi thuyền đột nhiên xuất hiện ở khu vực lân cận, hắn ta không chút do dự mà chuyển hướng về nơi đó.
Chiếc phi thuyền này chính là hy vọng cuối cùng của hắn ta.
Lời kêu cứu ban đầu không có tác dụng, hệ thống hỏa lực của chiếc phi thuyền đó vẫn đang chực chờ tấn công bất kỳ kẻ nào dám đến gần.
Trong cơn nguy khốn, Chogori chỉ có thể sử dụng sự cám dỗ của đồng tiền.
Bất kỳ sinh mệnh thuộc nền văn minh nào trong vũ trụ cũng đều có khát vọng tài phú như nhau.
“Ngươi xác định sẽ trả cho ta một tỷ tinh tệ sao?” Trần Mặc nói.
Câu hỏi ngắn gọn từ chiếc phi thuyền kia truyền đến kênh liên lạc công cộng khiến Chogori mừng rỡ như điên, hắn cảm tưởng đó chính là âm thanh của thượng đế: “Đúng, thù lao một tỷ tinh tệ, ta sẽ không lừa ngươi!”
“Anh bạn, ta khuyên ngươi đừng quá bao đồng, nếu không sẽ gặp rắc rối đấy!”
Biết được Trần Mặc đã động lòng trước thù lao một tỷ tinh tệ, những người đuổi theo phía sau lập tức sốt ruột, bèn phát ra thông điệp cảnh báo đến phi thuyền của Trần Mặc trên kênh liên lạc công cộng.
“Mặc Nữ, hủy bỏ mục tiêu hỏa lực nhắm vào chiến giáp sư Thú tộc.” Trần Mặc phớt lờ cảnh báo của những người đang đuổi theo, lập tức ra lệnh.
Sau khi phát hiện radar kiểm soát hoả lực của đối phương không còn nhắm vào mình, Chogori mừng rỡ khôn xiết, lập tức tăng tốc và tiến vào phạm vi hỏa lực của phi thuyền rồi bay vào bên trong.
Bảy kẻ săn đuổi đã dừng lại bên ngoài tầm kiểm soát hỏa lực của phi thuyền, bọn chút có chút không can tâm, nhưng cũng không dám đến gần.
“Anh bạn, nhìn vào phi thuyền của ngươi, chúng ta biết ngươi không phải là sinh mệnh của thiên hà này! Một kẻ ngoại lai như ngươi cũng đừng tự mình rước phiền phức cho mình! Hãy giao Chogori cho chúng ta rồi lặng lẽ rời đi, chúng ta có thể coi như sự việc này chưa từng xảy ra.”
Thủ lĩnh của đám người đuổi theo lại phát ra thông điệp cảnh cáo trên kênh công cộng.
“Ngươi có thể trả thù lao một tỷ tinh tệ cho ta không?” Trần Mặc thản nhiên đáp.
Một tỷ tinh tệ có thể tiết kiệm nhiều công sức của hắn.
“Ngươi vẫn muốn nhúng tay tới cùng à?”
Tên thủ lĩnh vô cùng lo lắng ljo nhìn thấy Chogori sắp đi vào phi thuyền. Một khi Chogori được giải cứu, thì nhiệm vụ hôm nay của bọn họ sẽ thất bại hoàn toàn.
Chỉ là Trần Mặc vẫn không chưa chịu trả lời.
“Vậy thì ngươi đi chết cùng hắn ta đi!”
Tên thủ lĩnh lập tức kích hoạt hệ thống vũ khí chiến giáp.
Đùng!
Trần Mặc trong bộ chiến giáp “Kiến Đen Tự Do” bay vào bên trong phi thuyền, tiện tay ném bảy cái lõi năng lượng phản vật chất cho người máy rồi quay trở lại khoang trung tâm của phi thuyền.
Nhìn thấy Trần Mặc đi ngang qua người mình, Chogori không nhịn được nuốt nước bọt.
Hắn ta vẫn còn nhớ như in cảnh tượng Trần Mặc tàn sát bảy tên vừa truy đuổi mình lúc nãy.
Vào thời điểm cuộc tấn công vừa mới bắt đấu, Trần Mặc lập tức trang bị chiến giáp lên người rồi bay ra ngoài không gian, sau đó đánh bại cả bảy tên kia cùng một lúc, khiến cho bọn hắn không thể ngăn cản, càng không thể đánh trả.
Người có thân thủ như vậy, đương nhiên chính là cao thủ trong cao thủ ở thiên hà Thạch Cam.
“Ta tên là Lục Hòa Chogori.” Chogori lịch sự chào hỏi, sau đó nở nụ cười gượng gạo, trông cũng không dễ nhìn cho lắm.
Lúc này, Chogori đã tháo bỏ mũ giáp, để lộ thân phận Thú tộc của mình, bao gồm làn da xanh lơ như ếch nhái và phần đầu có chút quá khổ so với tỷ lệ phần người. Nói cách khác, hắn ta trông giống như một con búp bê đầu to, miệng rộng mắt lồi, nụ cười có chút kinh dị.
“Trần Mặc.” Trần Mặc nói ngắn gọn.
Jingger vẫn duy trì bộ dáng lạnh lùng xa cách, hoàn toàn phớt lờ Chogori từ đầu đến cuối. Hắn ta chỉ ngồi một góc để vuốt ve con thú nhỏ, Trần Mặc cũng không thèm giới thiệu hắn ta với Chogori.
Chogori liếc nhìn Jingger vài lần, rồi thu hồi tầm mắt.
“Tiên sinh đúng là thân thủ bất phàm, mấy tên cướp đó không thể cản nổi bất kỳ chiêu thức nào của ngài, thật sự rất đáng ngưỡng mộ!” Chogori bắt đầu nịnh nọt, nếu có thể, hắn ta không ngại kết bạn với cao thủ.
Dù sao đi nữa, điều này có lẽ sẽ mang lại ích lợi rất lớn về sau.
Nhìn thấy Trần Mặc và Jingger không để ý đến mình, Chogori nhướng mày không hài lòng, nhưng sự không hài lòng này đã biến mất chỉ trong chốc lát.
“Nhìn qua chiếc phi thuyền này, hai vị tiên sinh chắc có lẽ không phải là sinh mệnh của thiên hà Thạch Cam đúng không? Ta rất thích du hành vũ trụ, cũng đã thăm thú rất nhiều nền văn minh đó, không biết hai người đến từ nền văn minh nào?”
“Mền văn minh Trung Quốc.” Trần Mặc thản nhiên nói.
“Nền văn minh Trung Quốc?”
Chogori khó hiểu, hắn ta chưa bao giờ nghe nói về nền văn minh này, cho nên đó chắc chắn không phải là một nền văn minh hùng mạnh. Nhưng vũ trụ quá rộng lớn quá mênh mông, chứa đựng hàng trăm tỷ nền văn minh lớn nhỏ khác nhau, hắn ta chưa từng nghe nói tới nền văn minh này thì cũng là chuyện bình thường.
“Ngươi phải về đâu? Ta đưa ngươi trở về, sau đó ngươi trả thù lao cho ta.”
Trần Mặc đương nhiên có thể suy đoán nguyên nhân vì sao Chogori lại bị đuổi giết ráo riết như vậy, đối phương chắc hẳn đang vướng vào một âm mưu, hoặc là một phiền phức nào đó. Tuy nhiên, hắn giang tay cứu vớt Chogori là vì tiền, nếu không phải vì tiền, hắn sẽ không bao giờ rước lấy phiền phức không đáng có này.
Vì lẽ đó, Trần Mặc cũng không muốn trò chuyện với Chogori, chỉ muốn nhận thù lao từ hắn, sau đó tìm nơi bổ sung năng lượng phản vật chất rồi lập tức rời khỏi thiên hà Thạch Cam.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi