Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 1052: Sự quyết đoán của Trần Mặc

“Ngay kia kìa!”
Mặc Nữ chỉ vào một điểm đen giữa trời xanh mây trắng.
Điểm đen này có kích thước bằng hạt mè, nếu không nhìn kĩ sẽ không nhận ra.
Trương Kiếm Phong có chút căng thẳng.
Thị lực của ông ta không tốt cho, nhưng vẫn cố chấp nhìn chằm chằm lên bầu trời, hy vọng có thể nhìn thấy Nguyệt Thần 1.
Sau một phút, bóng dáng của Nguyệt Thần 1 dần dần được phóng to trong mắt mọi người. Kích thước của con tàu đổ bộ này lớn hơn bồn nước một chút, động cơ ion dưới đáy vẫn đang phun trào ngọn lửa màu xanh theo chiều thẳng đứng.
“Đã trở về!”
Trương Kiếm Phong rốt cuộc cũng đã nhìn thấy Nguyệt Thần 1 rồi, ông ta không khỏi kích động trước khoảnh kahwsc này.
Đây là lần đầu tiên mà loài người có thể mang mẫu vật thổ nhưỡng ở mặt sau của Mặt Trăng trở về Trái Đất.
Vì mặt sau của Mặt Trăng có tính chất đặc thù, nên những mẫu vật này có giá trị nghiên cứu cao hơn so với những mảnh đất đá Mặt Trăng của Hoa Kỳ.
Nguyệt Thần 1 lơ lửng trên nền sân bay rồi bắt đầu khởi động thiết bị hạ cánh, động cơ ion ngừng hoạt động.
Két!
Nguyệt Thần 1 vững vàng đáp xuống mặt đất, người máy thông minh và nhân viên hậu cần dưới mặt đất lập tức chạy về phía Nguyệt Thần 1, vận chuyển nó lên xe tải rồi đi về viện nghiên cứu của Trung Tâm Hàng Không Phi Kiến.
“Chúng ta qua đó xem!”
Trần Mặc gật đầu, sau đó đi đến viện nghiên cứu.
Thông qua ô cửa thủy tinh của phòng thử nghiệm, bọn họ quan sát quá trình người máy lấy đất và tham thạch trong bình kín ra rồi tiến hành khử độc và làm sạch.
Nhân viên bình thường không thể tới gần, bởi vì Nguyệt Thần 1 vừa trở về từ Mặt Trăng, bọn họ không thể xác định nó có mang theo bất kỳ vi khuẩn biến dị nào trong vũ trụ hay không.
Sau mười phút, quá trình khử độc và vệ sinh đã xong xuôi, từng chiếc bình đậy kín được đưa vào phòng thử nghiệm vô khuẩn.
“Ta rốt cuộc cũng được nhìn thấy đá mặt trăng rồi!”
Trương Kiếm Phong cực kỳ kích động, sau khi mặc đồ phòng hộ và tiến hành khử khuẩn, ông ta vội vã bước vào phòng thử nghiệm. Thứ nằm trong bình trưng bày bằng thủy tinh đã được hút chân không kia chính là những mảnh đất đá Mặt Trăng mà đội ngũ bọn họ tha thiết ước mơ bấy lâu nay, đã vậy còn là mẫu vật được lấy từ mặt sau của Mặt Trăng.
Trước kia, chỉ duy nhất Hoa Kỳ có khả năng thu hoạch mẫu vật trên Mặt Trăng. Ngày nay, một doanh nghiệp tư nhân của Trung Quốc bọn họ cũng có thể làm được điều đó
Tuy bọn họ không phải là người đích thân tạo nên thành tựu này về đây, nhưng đây vẫn là một điều đáng để vui mừng, bởi vì nó đã chứng minh nền khoa học kỹ thuật của Trung Quốc đã trở nên hùng mạnh hơn rất nhiều rồi.
“Viện sĩ Trần, kế hoạch thăm dò vũ trụ tiếp theo của ngươi là gì? Có tiện nói cho ta nghe không?” Trương Kiếm Phong hỏi.
“Trung Tâm Hàng Không Phi Kiến chúng ta đang chuẩn bị mở rộng phạm vi, sau đó xây một trạm không gian nhằm tạo dựng địa điểm cho hạng mục du lịch vũ trụ và các dự án nghiên cứu trong tương lai.”
Trần Mặc không hề e dè mà nói ra tất cả.
“Tiếp theo đó, chúng ta sẽ tìm một nơi phù hợp ở Mặt Trăng để xây dựng căn cứ. Cùng lúc đó, ta cũng sẽ chế tạo một chiếc máy bay vũ trụ có kích thước lớn hơn nữa để chuẩn bị cho hạng mục du lịch vũ trụ và khai thác tài nguyên ở Mặt Trăng sau này. Nhưng trước đó, ta cần phải nghiên cứu đất và đá Mặt Trăng để tìm ra vật liệu xây dựng phù hợp.”
Trần Mặc chỉ vào viên đá Mặt Trăng nằm trong bình chân không.
Để xây dựng căn cứ trên Mặt Trăng, hắn cần phải tìm cách sử dụng đất nền của Mặt Trăng để tạo nên vật liệu xây dựng để in 3D, bởi vì nếu vận chuyển vật liệu từ Trái Đất, thì ngay cả các siêu cường quốc cũng không thể chịu nổi mức tiêu hao này.
Hắn đã có nền tảng kỹ thuật từ Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật, cho nên quá trình biến đất Mặt Trăng trở thành vật liệu in 3D cũng không quá khó khăn.
Chà!
Trương Kiếm Phong bị sự quyết đoán của Trần Mặc dọa cho phát sợ.
Kế hoạch này quá lớn, ngay cả các cường quốc trên thế giới cũng chỉ đang ở trong giai đoạn hình thành khái niệm. Trần Mặc chỉ là ông chủ một doanh nghiệp tư nhân đã dám quyết đoán như thế, hắn thậm chí còn dám tuyên bố sẽ xây dựng căn cứ ở Mặt Trăng.
Nếu có vấn đề, cho dù tập đoàn Kiến Hành Quân mạnh mẽ đến đây đi chăng nữa thì cũng có nguy cơ phá sản.
Nhưng nghĩ tới helium-3, những khoáng sản hiếm khác trên Mặt Trăng cũng như tầm quan trọng của chúng, cộng với thực lực kỹ thuật Trần Mặc, kế hoạch kể trên hình như cũng không có gì không ổn.
Nếu Trần Mặc thực sự có thể xây dựng căn cứ và khai phá tài nguyên trên Mặt Trăng, tài sản cá nhân của hắn sẽ đạt tới một con số kinh người.
“Thời gian sắp tới, ta sẽ tiếp tục đưa càng nhiều người máy thăm dò lên Mặt Trăng để tìm vị trí thích hợp để xây căn cứ. Đội ngũ các ngươi cần hỗ trợ thì cứ báo ta!”
“Sắp tới đây, đội ngũ dự án Hằng Ngia của bọn ta chuẩn bị phóng tàu đổ bộ lên Mặt Trăng, nhiệm vụ lần này cũng là thu thập mẫu đất và đá. Đến lúc đó, chúng ta có thể sẽ cần ngươi tư vấn một vài kỹ thuật hữu ích!”
Trương Kiếm Phong nói.
Trần Mặc có thể lấy được mẫu đá và đất Mặt Trăng, không có nghĩa là bọn họ cũng thành công.
Đây là kế hoạch mà đội ngũ thăm dò Mặt Trăng đã định ra từ trước, bọn họ không thể từ bỏ kế hoạch này chỉ vì thành công của Trần Mặc được.
“Không thành vấn đề.” Trần Mặc nói.
Sau khi đưa 10 ký đất và đá Mặt Trăng cho Trương Kiếm Phong, Trần Mặc đưa ông ta rời khỏi Trung Tâm Hàng Không Phi Kiến. Rồi ngay sau đó, Trần Mặc và Tiểu Ngư cũng rời đi.
“Chúng ta đi đâu nghỉ phép nào? Ta hay là ngươi quyết định?” Trần Mặc hỏi.
Bây giờ hắn vừa về từ vũ trụ, bác sĩ dặn dò hắn phải nghỉ ngơi để loại bỏ sự mệt mỏi khi ở trên vũ trụ. Tuy là hắn quyết định chuyện lớn nhưng Tiểu Ngư sẽ không bao giờ thỏa hiệp với hắn trong mấy vấn đề liên quan tới sức khỏe và cuộc sống, Trần Mặc chỉ có thể nghe theo nóc nhà.
“Ngươi quyết định đi, đi đâu cũng được, chỉ cần ngươi nghỉ ngơi tốt là được.” Tiểu Ngư nói.
“Ta dẫn ngươi và Vô Song về quê vài ngày, sau đó chúng ta cùng đi ra ngoài nghỉ mát nhé.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi