Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 563: Xe không người lái

“Khoảng mười phút nữa.”
Người thanh niên lắm mồm nhìn bản đồ dẫn đường rồi nói.
“Tăng tốc đi, ta cứ cảm thấy có gì đó không ổn.”
Rose cau mày nói. Bây giờ Trần Mặc đang ở trong xe của bọn họ, nhưng cô ta vẫn rất lo lắng.
Rừm rừm rừm…
Rose vừa dứt lời, tiếng gầm rú của động cơ lọt vào tai bọn họ, âm thanh đó càng lúc càng tiến lại gần.
Hai người hơi sửng sốt, vội vàng nhìn về phía sau. Một chiếc siêu xe màu đỏ đang tiến về phía bọn họ với tốc độ chóng mặt.
"Không lẽ bọn hắn đã đuổi theo đến đây rồi?”
Khuôn mặt thanh niên lắm mồm đột nhiên trở nên cảnh giác, hắn ta lập tức chú ý đến động tĩnh của chiếc siêu xe từ gương chiếu hậu.
“Chắc không phải đâu, có thể chỉ là đám đua xe đường phố, bọn họ không thể biết đường đi của chúng ta được.”
Rose lắc đầu, khẳng định chắc nịch.
"Nó sắp vượt chúng ta rồi, làm sao bây giờ?"
“Để nó vượt đi, trước tiên cứ quan sát.”
Rose siết chặt khẩu súng trong tay.
Thanh niên lắm mồm cũng cầm lấy khẩu súng lục, sự tập trung đổ dồn vào chiếc siêu xe.
Lúc này, hai người đều như chim sợ cành cong, nếu vệ sĩ của Trần Mặc lại đuổi theo thì bọn họ sẽ vào tình thế nguy hiểm. Vì đối phương biết vị trí của bọn họ, đồng nghĩa với việc cảnh sát thành phố Tân Hải đã biết vị trí của bọn họ.
Nhìn thấy chiếc siêu xe lướt qua mà không hề có ý định tấn công, hai người cùng thở phào nhẹ nhõm.
“Tại sao ta lại cảm thấy có gì đó không ổn?”
Người thanh niên lắm mồm kỳ quái nói. Hắn ta cảm thấy, chiếc xe vừa rồi hình như thiếu thứ gì đó.
"Ở đâu?"
Người thanh niên lắm mồm nhìn chiếc siêu xe trước mặt suy tư một hồi.
Hắn ta đột nhiên biến sắc, không kịp nghĩ thêm gì nhiều mà vội phanh gấp, khiến tất cả những người trên xe đều chúi đầu lao về phía trước.
“Chuyện gì đang xảy ra vậy?”
Sự cố đột ngột khiến Rose lo lắng căng thẳng.
“Bên kia phanh gấp, là đến cứu viện đó.”
Thanh niên lắm mồm nắm chặt tay lái, chiếc siêu xe phía trước đột nhiên hắn ta suýt chút nữa đã tông trúng.
Rose liếc nhìn Trần Mặc bên cạnh, phát hiện hắn ta không có biểu lộ gì khác thường, vì vậy, mọi sự tập trung của cô ta đặt vào chiếc siêu xe trước mặt.
"Tông vào..."
Rầm!
Rose chưa kịp nói hết lời thì một tiếng va chạm cực lớn và tiếng phanh xe từ phía sau truyền đến, mấy người trong xe lại va mạnh vào lưng ghế.
"Phía sau còn có xe."
Thanh niên lắm mồm liếc nhìn gương chiếu hậu, sắc mặt vô cùng khó coi, trước sau đánh gọng kìm, xe của bọn họ đã bị khóa chặn.
“Trên người ngươi vẫn còn thiết bị định vị à?”
Rose trừng mắt nhìn Trần Mặc.
Xe đuổi theo được đến đây đồng nghĩa với việc vị trí của bọn họ đã bị lộ. Khả năng duy nhất chính là Trần Mặc có gắn thiết bị định vị trên người.
“Có cần ta cởi ra cho ngươi xem không?”
Trần Mặc liếc nhìn chiếc siêu xe trước mặt, giọng nói vẫn bình thản như cũ. Hắn biết chiếc xe do Mặc Nữ điều khiển đã đến nơi rồi!
"Nếu ta phát hiện trên người ngươi còn có thiết bị định vị, thì ngươi nhất định sống không bằng chết, đừng tưởng bọn ta không dám động...”
Rose đưa tay ra chạm vào người Trần Mặc.
Rầm!
Rose vô cùng tức giận, chưa kịp nói hết lời thì chiếc xe phía sau lại tông thẳng vào khiến những người trong xe chấn động dữ dội.
Thanh niên lắm mồm luôn theo dõi nhất cử nhất động của hai chiếc xe. Hắn ta thấy hai chiếc xe này giống như có thần giao cách cảm, một tiến một lùi, phối hợp một cách rất hoàn hảo, tốc độ cũng giống nhau, kẹp hắn ta ở giữa.
Hắn ta muốn tăng tốc tông vào xe phía trước thì hai xe đồng thời gia tăng tốc độ, xe phía sau lại tông lên, buộc hắn ta phải giảm tốc độ để khống chế xe. Ngay khi hắn ta giảm tốc độ để tông chiếc xe phía sau thì hai xe đều cùng giảm tốc độ làm hắn ta hoàn toàn không thể chạm đến được nên tức tối đến muốn nôn ra máu. Thế nhưng tốc độ xe của hắn ta không nhanh được như siêu xe. Hai chiếc xe cứ như hai con sói, thỉnh thoảng tới cắn một phát sau đó lại nhanh chóng lùi ra khiến hắn ta vô cùng khó chịu.
"Lái vững chút đi, để ta giết chết tên phía sau.”
Rose bị va chạm đến mức cảm thấy khó chịu, cô ta nắm lấy khẩu súng trường bên cạnh, nhắm chuẩn vào cabin của chiếc xe phía sau.
Khi nhìn thấy ghế lái trống không, Rose liền biến sắc, dường như nhận ra điều gì đó.
"Cái này là xe không người lái."
Két két két ... rầm ... rầm!
Rose la lên, nhưng giọng nói của cô đã bị âm thanh ma sát liên tục giữa lốp xe và mặt đất lấn át. Kèm theo tiếng va chạm, người ngã ngựa đổ trong xe. Thanh niên lắm mồm cũng va mạnh vào vô lăng trước mặt, hắn ta không ngờ chiếc siêu xe phía trước sẽ đột ngột phanh gấp, khiến hắn ta mất cảnh giác tông vào, còn chiếc xe phía sau cũng tông vào xe của bọn họ cùng lúc đó.
Rose vừa mới ló đầu ra thì suýt chút nữa đã ngất xỉu trong lúc va chạm, cánh tay cô ta đập vào cửa kính ô tô, súng trường trong tay cũng bị văng ra.
Người đàn ông da trắng vốn đã yếu ớt, bị va chạm như vậy khiến đầu hắn ta chúi vào ghế ngồi phía trước, chạm vào vết thương trên người mà ngất đi. Trần Mặc cũng không ngờ rằng chiếc siêu xe phía trước lại phanh gấp, khiến bọn họ ở phía sau suýt chút nữa thì lao từ ghế ngồi lên phía đầu xe. May mà hắn phản ứng nhanh nên cơ thể chỉ va chạm với mặt sau ghế ngồi.
Ngồi vững lại rồi, Trần Mặc lắc đầu choáng váng, nhìn thấy hai người kia cũng đang rơi vào trạng thái mê man, hắn vươn tay rút dao từ trên eo người đàn ông da trắng xuống rồi đâm thẳng vào tim người phụ nữ bên cạnh.
Những động tác của Trần Mặc được thực hiện nhanh đến chóng mặt, khiến Rose vừa thoát khỏi cơn choáng váng phải biến sắc. Cô ta vô thức mở cửa xe, ngả người về phía sau để tránh đòn tấn công của Trần Mặc.
Một nhát không trúng, Trần Mặc lại đổi tay đâm vào đùi Rose.
Rose không ngờ rằng động tác của Trần Mặc lại nhanh như vậy, hoàn toàn ngoài sức tưởng tượng của cô ta. Thấy được tình hình không ổn, cô ta vội vàng thả lỏng hai chân đang chống đỡ cơ thể và lăn ra khỏi cửa xe.
Thanh niên lắm mồm ngồi trên ghế lái như bừng tỉnh, túm lấy khẩu súng rơi bên cạnh.
Trần Mặc không dám ở lại, dẫm hai chân bật người lao thẳng về phía cánh cửa mà Rose mở ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi