Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 671: Hôn lễ trong mơ (1)

Sau khi xem xét tỉ mỉ, tất cả mọi người không hẹn cùng một suy nghĩ: Thiết bị mà bọn họ vừa thảo luận vừa rồi đích thực là một chiếc máy chiếu ảnh ba chiều.
Một số quan khách nhìn thấy những cánh hoa rực rỡ rơi xuống trước mặt mình, bọn họ vô thức đưa tay ra, vốn nghĩ những cánh hoa sẽ xuyên thấu qua tay mình, nhưng không ngờ, cánh hoa lại nằm lơ lửng trong lòng bàn tay, những đường vân trên cánh hoa vô cùng sống động.
Ba giây sau, những cánh hoa rực rỡ này chợt biến thành những chấm sáng nhỏ và tan biến theo chiều gió.
“Chúng ta không thể xem thường sức mạnh của nền khoa học kỹ thuật.”
Khi những người đứng đầu của các công ty công nghệ nhìn thấy những cánh hoa biến mất khỏi bàn tay họ, bọn họ không nhịn được mà thán phục một phen. Lúc này, cả đám người mới ý thức được, công ty của bọn họ và Kiến Hành Quân hoàn toàn thuộc về hai thời đại khác nhau.
"Lãng mạn quá, thật là đẹp."
"Tôi cảm thấy như mình đã chuyển kiếp vậy, đẹp quá."
"Đây là thế giới hoa cỏ, sao mà làm được như vậy nhỉ."
Nhiều cô gái không ngừng hò hét để thể hiện sự bàng hoàng trong lòng.
"Kìa, trung tâm bãi cỏ, mau nhìn xem."
Một tiếng hét vang lên, kéo những người còn đang trong cơn bàng hoàng về lại với thực tế. Đám người nhìn về phía trung tâm sảnh đường, sau đó bắt gặp những nụ hồng đỏ đã kết thành một hàng, kéo dài tới lễ đài.
Hoa hồng đỏ diễm lệ như trong mộng ảo, tươi đẹp mê người, các quan khách thậm chí còn có thể nhìn giọt sương mai óng ánh đọng trên mỗi cánh hoa. Ai nấy đều vô cùng rung động vì khung cảnh lãng mạn trước mặt, cảnh tượng này vốn chỉ xuất hiện trong giấc mợ, nay lại hoá thành sự thật.
"Các vị khách mời và bạn bè thân mến, chào mừng mọi người đến với hội trường buổi hôn lễ của Trần Mặc tiên sinh và Tiểu Ngư tiểu thư, một giấc mộng ảo và thế giới lãng mạn."
Trên lễ đài, hai nam nữ dẫn chương trình nổi tiếng của Trung Quốc đang phát biểu cùng nhau. Hai người bọn họ đã diễn tập không ít lần, ngoại trừ lần đầu tiên bị chấn động vì cảnh tượng trước mắt, về sau thì cũng kịp thích nghi, nhưng cả hai vẫn không khỏi kinh ngạc.
Sau một bài diễn văn dài, hai người dẫn chương trình nói tiếp: "Tiếp theo, chúng ta xin mời nhân vật chính của chúng ta vào tối nay, cô dâu và chú rể."
Khi nữ dẫn chương trình cất cao giọng, tất cả mọi người đều hướng mắt nhìn về phía cuối của con đường hoa hồng kia.
Tiểu Ngư nhìn cảnh tượng mộng ảo trước mặt mình, viền mắt của cô bắt đầu nóng lên. Cô đương nhiên có thể cảm nhận Trần Mặc đã tiêu tốn bao nhiêu tâm sức cho đám cưới này. Hắn ta đã đưa thế giới ảo mộng này ra ngoài đời thực vì cô. Nếu không phải đang ở hội trường lễ cưới, cô sẽ ôm hôn thắm thiết người đàn ông này để bày tỏ sự phấn khích và vui mừng của mình.
"Ngươi đừng khóc, chúng ta đang ở trong hội trường đấy. Nếu cảm thấy cảm động, thì hãy bày tỏ với ta lúc động phòng vào tối nay.”
"Đồ bại hoại này."
Cảm xúc bị dồn nén bỗng tan biến thành mây khói trong phút chốc, cô nhìn Trần Mặc với ánh mắt dịu dàng như nước.
“Chúng ta lễ đường thôi.”
Trần Mặc nhắc nhở cô khi nghe thấy giọng nói của người dẫn chương trình.
“Ừ.”
Tiểu Ngư cầm bó hoa bằng một tay, còn tay kia khoác cánh tay Trần Mặc, hai người cùng bước lên con đường hoa hồng đẹp như mơ và tiến về phía trước.
Lúc này, bản nhạc hành khúc đám cưới cũng khẽ khàng vang lên.
Vào thời điểm cánh hoa hồng chạm vào giày cao gót, từng nụ hoa bất chợt hóa thành những chú chim tước rực rỡ như mây ngũ sắc rồi bay lên không trung, sau đó đậu trên vai Tiểu Ngư, các con chim ngậm những mảnh hoa đỏ rực, vô cùng sống động.
Ai nấy đều bị cuốn hút trong thế giới huyền ảo tươi đẹp và lãng mạn này. Đây đích thị là đám cưới khiến bao người mơ ước, vốn chỉ có trong tưởng tượng này nay lại có thể trở thành hiện thực.
"Cô dâu, váy cưới!"
Ngay sau khi hai nhân vật chính xuất hiện trên con đường hoa hồng, sự chú ý của mọi người bắt đầu đều đổ dồn về phía Tiểu Ngư.
Ồ!
Các câu từ cảm thán kinh ngạc và tiếng hò hét ầm trời cũng bắt đầu nổ ra.
Mùa trắng ngà trên váy cưới trên người Tiểu Ngư từ từ chuyển biến thành bảy màu sắc sặc sỡ ngay trước mắt của mọi người. Lúc này,, Tiểu Ngư giống như một nàng tiên nữ giữa khu vườn trăm hoa đua nhau khoe sắc, khí chất không vương khói bụi hồng trần.
Ngay cả chiếc váy cưới cũng có thể thay đổi màu sắc như tiên nữ trong phim huyền ảo, đây là điều mà tất cả khách mời đều không thể ngờ đến.
Sao có thể làm được như vậy?
Không ít người có mặt cũng có cùng một suy nghĩ.
"Ta cũng muốn làm cô dâu."
Những cô gái ở hội trường chắp tay trước ngực, nhìn cảnh tượng trước mắt với ánh mắt đầy ghen tị. Trong thâm tâm mỗi người, ai nấy cũng đều muốn trở thành tiên nữ giống như cô dâu Tiểu Ngư.
Không lâu sau, những tiếng cảm thán lại nổ ra một lần nữa.
Biển hoa đầy màu sắc đột nhiêu tràn ngập màu xanh lam mê hồn, óng ánh, long lanh như mặt biển tinh khiết, sóng sánh rực rỡ. Tiểu Ngư trong chiếc váy cưới màu xanh nước biển giống như một nàng tiên cá của đại dương, thuần khiết mà tao nhã.
"Thật đẹp.”
"Rất đẹp."
Những câu từ khen ngợi vang lên nối tiếp nhau, mọi người đều dõi theo Tiểu Ngư với ánh mắt hâm mộ. Kiểu dáng của chiếc váy cưới vốn đã rất hoàn mỹ rồi, nay lại có thể thay đổi màu sắc tùy theo hoàn cảnh, bọn họ chỉ có thể dùng hai từ “thần tiên” để miêu tả bộ váy này. Nhờ vào y phục làm nền tô điểm, Tiểu Ngư lúc này tựa như một nàng tiên nữ lạc xuống trần gian, vốn không hề thuộc về nơi này.
Tâm điểm của buổi hôn lễ chính là cô dâu Tiểu Ngư, sự có mặt của những người khác đều chỉ làm nền mà thôi.
Đột nhiên, rất nhiều người bắt đầu vỡ lẽ tại sao Trần Mặc lại chọn cô gái xuất thân từ một gia đình bình thường này.
P.s: cố gắng lên chương nhanh để bù lại những ngày qua ~
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi