Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 432: Ta đào góc tường được không?

"Hiệu suất làm việc của Lý Thành Chi nhanh thật, ngươi hãy nói với hắn đến phòng làm việc chờ ta, nhân tiện báo luôn cho mấy người Vương Hải để bọn họ chuẩn bị."
Trần Mặc dặn dò Mặc Nữ xong rồi xoay người rời khỏi tòa nhà số một.
Hắn đã nói với Lý Thành Chi về việc sử dụng thuốc phát triển tiềm năng trên mấy người Vương Hải. Chuyến ghé thăm lần này của hắn, khả năng cao là muốn đưa bọn họ đi tiêm thuốc.
Vừa bước vào phòng làm việc, Trần Mặc lập tức nhìn thấy Lý Thành Chi đang ngồi chờ trên sô pha.
"Để ngươi đợi lâu rồi."
Trần Mặc bước vào văn phòng, mở lời cười.
"Có thể gặp được một người lúc nào cũng bận rộn như ngươi đã là tốt lắm rồi, chờ bao lâu cũng đáng. Người khác cho dù có muốn đợi cũng không có cơ hội."
Lý Thành Chi nói.
"Lý lão ca, ngươi học mấy trò nịnh nọt này làm gì? Không phải điều gì hay ho đâu."
Lý Thành Chi cười ha ha một tiếng, hắn cũng không để bụng lời đùa giỡn của Trần Mặc: "Dạo gần đây, ngươi đang bận nghiên cứu cái gì vậy?"
"Bí mật."
Trần Mặc cười nói: "Khi nào có thành phẩm thì sẽ cho ngươi biết."
Trong lúc hai người đang nói chuyện, bốn người Vương Hải cũng đã tới phòng làm việc của Trần Mặc.
"Bọn họ chính là những người ta lựa chọn để sử dụng thuốc phát triển tiềm năng."
"Ừm."
Không có điều gì phát sinh ngoài ý muốn Lý Thành Chi. Hắn vốn biết rõ những người thân cận của Trần Mặc, cho nên cũng đoán được bốn người này từ trước.
"Các ngươi cũng biết giáo quan Lý rồi. Về việc tiêm thuốc phát triển tiềm năng, các ngươi cứ đi theo quân giáo Lý là được, khi nào xong xuôi thì trở về đây."
Trần Mặc nhìn bốn người nói.
"Đã rõ."
Cả bốn người cùng lên tiếng đáp.
"Việc phát triển tiềm năng của bọn họ, giao cho các người hết."
Trần Mặc quay đầu nhìn về phía Lý Thành Chi.
"Không vấn đề gì. Có điều, quá trình tiêm thuốc cộng với bài kiểm tra toàn thân chắc sẽ phải mất mấy ngày. Vì vậy, xung quanh ngươi sẽ có lỗ hổng an ninh, trong những ngày này. Ta đã đưa bốn người đến đây làm nhân viên an ninh cho ngươi, để tạm thời thay thế công việc của họ, không biết ý ngươi thế nào? "
Lý Thành Chi nói.
Thân phận hiện tại của Trần Mặc rất đặc biệt. Bọn họ không muốn kẻ xấu lợi dụng cơ hội này để hãm hại hắn. Đến lúc đó, Lý Thành Chi hắn cũng sẽ phải chịu trách nhiệm với cấp trên.
"Thế thì còn gì bằng, là mấy người đang ở trong phòng khách đúng không!? Báo cho bọn họ đến đây đi!"
Trần Mặc nhìn về phía người máy đang đứng bên cạnh.
"Vâng, thưa ngài."
Robot trợ lý gật đầu: "Đã thông báo cho robot Tiểu Yêu số 5 đưa bọn họ đến đây."
Không lâu sau, dưới sự hướng dẫn của một con robot thông minh khác, bốn người gồm ba nam một nữ tiến vào phòng làm việc của Trần Mặc. Dáng vẻ người nào người nấy thẳng tắp, bước chân ổn định, toát ra khí thế của quân nhân.
Mặc dù bốn người nhìn không chớp mắt, nhưng vẫn không thể che dấu đi được vẻ hiếu kỳ trên khuôn mặt họ. Có thể nói, công ty Kiến Hành Quân là nơi được trang bị nhiều công nghệ tiên tiến nhất mà họ từng đến. Có khi viện nghiên cứu tại Học Viện Kỹ Thuật cũng không thể sánh nổi với nơi đây.
Trần Mặc lập tức nhận ra bốn người này. Bọn họ chính là bốn đối tượng trong nhóm mười người đầu tiên được tiêm thuốc phát triển tiềm năng.
Người đàn ông da ngăm đen là La Dũng, người được thí nghiệm thuốc đầu tiên. Còn người đàn ông thấp bé và rắn chắc kia thì tên là Trương Siêu Dật. Người phụ nữ duy nhất cắt tóc ngắn, tư thế oai hùng tràn trề năng lượng thì tên là Dương Lan Lan. Còn lại là Dư Ca, người đã bị Thẩm Sùng Tín tráo thuốc khi đó.
Cấp trên cử bốn người đã được tiêm thuốc phát triển tiềm năng đến để bảo vệ mình, điều này đã làm cho Trần Mặc hơi kinh ngạc.
"Lý lão ca, ta có thể đào góc tường người của quân đội sao?"
Trần Mặc hỏi.
"Bọn họ không phải bộ đội xuất ngũ cho nên trước mắt ngươi chưa có cơ hội đâu, chắc phải đợi mấy năm nữa ngươi mới có thể đào góc tường được. Có điều, sau mấy năm nữa thì bọn họ có lẽ đã được thăng lên một cấp rồi."
Lý Thành Chi cười nói rồi lập tức nhìn về phía bốn người kia: "Ta đã nói qua nhiệm vụ của các ngươi rồi, có cần ta lặp lại lần nữa không?"
"Không cần."
Cả bốn người đồng thanh trả lời.
"Vương Hải, ngươi đi giới thiệu cho bọn họ những công việc cần phải làm và những lưu ý đặc biệt đi."
Trần Mặc nhìn về phía Vương Hải.
"Được."
Vương Hải gật đầu rồi đứng lên, bốn người kia cũng làm động tác tương tự rồi rời đi cùng Vương Hải.
Sau khi Vương Hải giao công việc cho bốn người kia xong thì liền dẫn theo Bạch Trân Châu, Hắc Ưng và A Nam đi với Lý Thành Chi. Mấy người La Dũng, Dư Ca cũng rời khỏi phòng làm việc của Trần Mặc, chuẩn bị sẵn sàng để nhận mệnh lệnh bất cứ lúc nào.
Mọi người đều đi hết rồi, Trần Mặc quay lại bàn làm việc, hắn suy nghĩ một chút rồi nói: "Mặc Nữ, ngày hôm nay sau khi tan làm, ngươi hãy lấy ba lọ thuốc phát triển tiềm năng ở phòng thí nghiệm cho ta."
….
….
Chiếc máy chiếu ba chiều cỡ trung đã cơ bản hoàn thành, chờ đến khi sản phẩm mẫu được xuất xưởng, Trần mặc chỉ cần tinh chỉnh tùy theo tình hình là được. Hiện tại, hắn cũng cần chuẩn bị dần việc thiết kế máy chiếu ba chiều cỡ nhỏ.
Kỹ thuật này vô cùng quan trọng vì nó yêu cầu độ chính xác rất cao.
Mặc dù máy chiếu ảnh ba chiều cỡ nhỏ và máy chiếu ảnh ba chiều cỡ trung về cơ bản là giống nhau, nhưng do sự chênh lệch về kích thước nên không thể thiết kế tương tự nhau được. Hơn nữa, kỹ thuật của máy chiếu ba chiều cỡ nhỏ còn phức tạp hơn máy chiếu ba chiều cỡ trung rất nhiều.
Tuy vậy, dù phức tạp đến mấy thì vẫn phải thiết kế, đây là rào cản mà hắn bắt buộc phải vượt qua. Nếu muốn đạt được cấp bậc cao hơn trong Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật thì không còn con đường nào khác.
Sau khi bắt đầu vào trạng thái nghiên cứu, đại não Trần Mặc bắt đầu hoạt động đến cực hạn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi