Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 1392: Suy đoán của Trạch Kỳ

Trạch Kỳ trong bộ chiến giáp từ từ đáp xuống một hành tinh hoang vu, bước vào một tòa nhà nhỏ.
Toàn bộ hành tinh này chỉ có một tòa nhà, phần còn lại là một mảnh không gian hoang vu vô tận.
Nhìn thấy Tử Vận đang ngồi yên lặng trong đại sảnh với vẻ mặt lạnh lùng, Trạch Kỳ vô thức bước chậm lại, phóng tập tài liệu trong tay lên mặt bàn gần đó.
Hành tinh này không phải là nơi sinh sống của Tử Vận, mà là một nhà tù độc lập chuyên giam giữ trọng phạm của nền văn minh Tử Vi.
Bời vì Tử Vận đã đánh mất một tiểu vũ trụ, các lãnh đạo cấp cao của văn minh Tử Vi đã ban bố hình phạt cấp độ lỗ đen, đồng thời tước chiến giáp của cô ta.
Hiện tại, Tử Vận đang bị giam cầm trong hành tinh này để chờ đợi sự trừng phạt.
“Ngươi tới chỗ này làm gì?” Tử Vận lạnh lùng mở mắt.
“Ta điều tra được hai tin tức quan trọng, cho nên đã tới đây để thông báo với ngươi.” Trạch Kỳ nói.
“Nói đi.”
“Tin tức đầu tiên, bọn ta đã tìm được một trong những phi thuyền của nền văn minh Tam Nhãn đã bị cướp đi bởi các sinh mệnh cấp thấp của ngôi sao Thanh Thủy cướp đi, nhưng tạm thời vẫn chưa điều tra ra tin tức về chiếc còn lại.”
Trạch Kỳ mở một đoạn hình ảnh, chính là video ghi lại lời khai của Khế Thương.
“Hắn ta khai rằng bản thân không biết chiến giáp sư đã cướp chiếc phi thuyền còn lại là ai, cũng không rõ danh tính của đối phương. Hắn cũng từng muốn thương lượng với chiến giáp sư thần bí này, nhưng đã bị đối phương từ chối thẳng thừng, sau đó đôi bên đã tách ra và đi theo hai lộ trình riêng biệt. Bọn ta đã kiểm tra hồ sơ của các tinh hệ gần đó, nhưng không tìm ra dấu vết của bất kỳ phi thuyền khả nghi nào.”
Tử Vận xem xong đoạn video, bắt đầu rơi vào trầm tư.
Đánh giá từ video ghi lại lời khai, sinh mệnh cấp thấp kia tuyệt đối không dám nói dối, còn xét từ video ghi lại cảnh tượng xô xát ở ngôi sao Thanh Thủy, chiến giáp sư bí ẩn đó không phải là một sinh mệnh cấp thấp, mà là một sinh mệnh cấp cao vượt qua cả nền văn minh Tam Nhãn.
Nếu chiến giáp sư thần bí kia không đi đến các tinh hệ xung quanh, mà chuyển mục tiêu sang các tinh hệ xa xôi hơn, thì nếu dựa vào phi thuyền vận tốc ánh sáng, đối phương sẽ mất rất nhiều thời gian, có thể là hàng trăm ngày hoặc thậm chí cả năm trời, trừ khi hắn ta có đồng bọn tiếp ứng và đang ẩn nấp ở đâu đó xung quanh tinh hệ Nguyên Điểm.
“Còn tin tức thứ hai là gì?”
“Trong quá trình điều tra, bọn ta đã phát hiện ra một manh mối kỳ lạ. Trên tuyến đường từ tinh hệ Nguyên Điểm đến tinh hệ A Mỹ đã phát sinh ra hiện tượng nhiễu loạn không gian, và dường như cũng đồng thời xuất hiện hiện tượng gợn sóng không gian và tiếng gào thét của tiểu vũ trụ.”
Trạch Kỳ trình chiếu một bức ảnh trên màn sáng, tuy bức ảnh này hơi mờ, nhưng bọn họ vẫn có thể nhìn thấy đường viền và một dấu chấm.
“Bọn ta đã khôi phục và thu thập các điểm dao động ở tốc độ ánh sáng vào thời điểm đó, phát hiện ra một chiếc phi thuyền khả nghi nằm trong khu vực nhiễu động không gian. Ta cũng đã tính toán mốc thời gian mà chiến giáp sư thần bí đã rời khỏi ngôi sao Thanh Thủy, nó gần như trùng khớp với thời điểm xảy ra nhiễu loạn không gian. Tuy nhiên, ta không tìm thấy bóng dáng của phi thuyền đó trong tinh hệ A Mỹ.”
“Ý của ngươi là, tên chiến giáp sư bí ẩn kia đã rơi vào nhiễu loạn không gian trên hành trình đi đến tinh hệ A Mỹ?”
Tử Vận nhìn bức ảnh, khuôn mặt vẫn duy trì biểu cảm lạnh lùng ngàn năm không đổi.
Các dao động không gian thường được truyền đi với tốc độ ánh sáng, mà một phi thuyền luôn duy trì tốc độ ánh sáng tuyệt đối sẽ không rơi vào vùng nhiễu loạn không gian. Nếu tên chiến giáp sư thần bí kia quả thực bị cuốn vào vùng nhiễu loạn không gian, thì hắn ta có thể bị đưa đến bất kỳ ngóc ngách nào của vũ trụ. Không nói tới việc đối phương lành ít dữ nhiều, ngay cả bọn họ cũng rất khó có thể tìm thấy hắn ta.
“Có khả năng là thế! Tuy nhiên, khu vực đó dường như còn phát sinh thêm hiện tượng tiếng gào thét của tiểu vũ trụ, cho nên ta không khỏi hoài nghi liệu tên chiến giáp sư bí ẩn đó đã tiến vào tiểu vũ trụ hay không?”
“Suy đoán?”
“Bởi vì không có gì bằng chứng xác đáng, cho nên ta chỉ có thể đoán già đoán non. Ngươi hãy đề cập những việc này cho ban lãnh đạo của nền văn minh Tử Vi đi, để cho bọn họ giảm nhẹ hình phạt cho ngươi, nếu không thì sẽ không kịp!”
“Đây là hình phạt làm mất tiểu vũ trụ theo pháp chế của nền văn minh Tử Vi, ban lãnh đạo sẽ không phá vỡ quy tắc bởi vì tin tức không chắc chắn của ngươi đâu! Ngươi đừng suy nghĩ ngây thơ nữa.” Tử Vận lắc đầu với biểu hiện thờ ơ.
“Hình phạt cấp lỗ đen, ngươi có thể sẽ chết!”
“Đây vốn là vấn đề của ta, không phải của ngươi! Trạch Kỳ, ta nhất định sẽ bị trừng phạt sau mười ngày nữa, cho dù ngươi một mực ở đây thì cũng vô dụng, vậy nên ngươi có thể đi được rồi đấy.” Tử Vận lạnh lùng nói.
Trạch Kỳ sững người một lúc, cuối cùng thở dài bỏ đi.
Mãi cho đến khi Trạch Kỳ bỏ đi, Tử Vận mới chú ý đến bức ảnh trên màn sáng. Bức ảnh mô tả nhiễu loạn không gian của Trạch Kỳ quá nhỏ, cho dù công nghệ của nền văn minh Tử Vi tiên tiến đến mấy, thì hình ảnh vẫn chỉ có một chút đốm sáng mơ hồ, nhưng đúng là trông khá giống một chiếc phi thuyền.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi