Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 1579: Cuộc đời mới của Mặc Nữ

Vào thời điểm tiếng khóc vang lên, Mặc Nữ đã chính thức trở thành một sinh mệnh bằng xương bằng thịt.
Tiếng khóc ngừng lại.
Mặc Nữ bắt đầu há miệng hít vào thở ra, hoàn toàn hồi phục chức năng tim phổi, lồng ngực phập phồng theo nhịp đập.
Cô nằm trên đài thí nghiệm, vì vừa mới thức tỉnh nên vẫn chưa thích ứng ánh sáng trên đầu, chỉ có thể khép hờ đôi mắt, thế nhưng cũng không kìm nén sự tò mò về thế giới bên ngoài.
Sau một lúc lâu, Mặc Nữ đã quen thuộc với cường độ ánh sáng, bèn chậm rãi mở to đôi mắt đen láy như mực, ẩn chứa ánh sáng rực rỡ, trong veo, trông tựa như hắc diệu thạch.
Dưới hàng lông mi dài rậm, đôi con ngươi vô cùng linh động, xoay đảo về bốn phía xung quanh.
Trước đó, Mặc Nữ chỉ có thể quan sát thế giới thông qua bộ cảm biến, radar và máy thu hình, nhưng hiện giờ, cô đã có thể cảm thụ hết thảy mọi khung cảnh một cách trọn vẹn nhất.
Trần Mặc và hai người phụ nữ Tiểu Ngư, Triệu Mẫn lập tức xuất hiện trong tầm nhìn của cô.
“A a?”
Mặc Nữ phát ra âm thanh bập bẹ, tựa như đang cố gắng học cách nói chuyện. Khả năng điều khiển ngôn ngữ của não bộ sinh học khác với cơ thể máy móc, vậy nên Mặc Nữ còn chưa thể vận dụng chức năng ngôn ngữ một cách lưu loát.
“Anh… anh Mặc.”
“Thành công rồi!”
Nghe thấy Mặc Nữ gọi tên Trần Mặc một cách rõ ràng, Tiểu Ngư hưng phấn cười ha hả, tựa như vừa phát hiện một điều phi thường đặc sắc.
Bọn họ là người đã chứng kiến toàn bộ quá trình Mặc Nữ biến đổi từ một chương trình trí tuệ nhân tạo thành sinh mệnh thông minh, và bây giờ là một con người bằng xương bằng thịt.
Trần Mặc quả thực đã sáng tạo ra một thể sinh mệnh hoàn chỉnh từ hư không!
“Ngươi cảm thấy thế nào?” Trần Mặc hỏi.
Những người máy nano nhanh chóng bao phủ lấy thân thể Mặc Nữ, tạo thành một bộ quần áo bó sát trên cơ thể cô, vừa phác thảo những đường cong tuyệt đẹp, vừa che khuất những bộ phận nhạy cảm đang bại lộ trong không khí.
“Rất… kỳ diệu, rất đặc biệt.” Mặc Nữ từ từ giơ tay lên, ngắm nhìn bàn tay mình rồi khẽ lắc lư vài cái.
Thế giới bên ngoài mang đến cho cô một cảm giác hoàn toàn mới mẻ, hoàn toàn khác biệt.
Trong nhận thức trước đây của cô, tất cả mọi thứ đều lạnh lẽo, không có nhiệt độ. Nhưng hiện tại, chúng lại trở nên chân thực hơn bao giờ hết.
Dưới sự hỗ trợ của Tiểu Ngư và Triệu Mẫn, Mặc Nữ ngồi trên đài thí nghiệm, nhưng thân thể có chút lảo đảo, phải kề sát vào người Tiểu Ngư.
Ngoại trừ ý thức và hệ tư duy tương đương với người trưởng thành, Mặc Nữ hiện tại không khác gì một đứa trẻ sơ sinh, cô cần phải học hỏi và thích ứng với mỗi một cơ bắp trong cơ thể thông qua não bộ, từ đó mới có thể hoàn toàn kiểm soát được thân hình của mình.
“Có… thần giao cách cảm…”
Mặc Nữ để lộ một tia sáng thuần khiết trong đôi mắt, cố hết sức nói rõ từng chữ rồi quay đầu nhìn màn hình máy tính trong phòng thí nghiệm.
Trần Mặc cũng nhìn theo tầm mắt của cô,
Ý thức lượng tử trong lõi máy tính siêu lượng tử đã ngừng vận chuyển từ lâu, hiện giờ đang hoạt động trở lại. Một lượng lớn dữ liệu đang đang nhảy nhót điên cuồng trên màn hình.
Mớ dữ liệu khổng lồ đó chính là tín hiệu suy nghĩ và ý thức hiện giờ của Mặc Nữ.
“Ngươi có cảm ứng được lõi ý thức lượng tử không?” Trần Mặc hỏi.
“Có.” Mặc Nữ khẽ gật đầu: “Ý thức… tư duy… như nhau.”
Cô ấy cố gắng nói rõ từng chữ, ngữ điệu vừa chậm vừa đứt quãng.
“Cùng một ý thức ư?”
“Đúng vậy.” Mặc Nữ nhẹ nhàng gật đầu, sau đó nhìn chằm chằm vào Trần Mặc với ánh mắt tha thiết vấn vương không rời.
Trần Mặc có chút ngạc nhiên, hắn đã từng phát hiện ra hiện tượng thần giao cách cảm trong quá trình thí nghiệm di dời ý thức ở khỉ trong giai đoạn trước, nhưng cũng không quá hiểu rõ về loại liên kết rất đặc biệt này, chỉ đành xếp nó vào danh sách siêu năng lực chưa xác định.
Tuy nhiên, hắn cũng không ngờ ý thức lượng tử và ý thức sinh học hiện tượng cũng nảy sinh thần giao cách cảm, thậm chí còn cùng chung một tư duy.
Hiện giờ, điều quan trọng nhất là để Mặc Nữ làm quen với cơ thể, chứ không phải thảo luận vấn đề nghiên cứu. Sau khi Mặc Nữ hoàn toàn thích ứng trong hình hài nhân loại chân chính, thì bọn họ mới có thể thảo luận nghiên cứu một cách thoải mái hơn nhiều.
Triệu Mẫn và Tiểu Ngư thì nắm tay của Mặc Nữ, sau đó quay đầu hỏi Trần Mặc: “Ngươi tạm thời gác chuyện này lại đi! Mặc Nữ hiện đã được giải phẫu xong, ngươi muốn đưa cô ấy về nhà để tiếp tục làm quen với cơ thể mới, hay là tiếp tục quan sát ở phòng thí nghiệm?”
“Về nhà thôi, tình trạng thể chất hiện giờ của Mặc Nữ đã ổn định hoàn toàn rồi.” Trần Mặc nhìn dữ liệu trên thiết bị theo dõi, sau đó đưa ra quyết định.
…….
“Theo thông tin điều tra, đoàn chiến giáp Hùng Phong có vẻ như đã bị hủy diệt ở vị trí này, hệ Ngân Hà.”
Popoch vừa lắng nghe tên thuộc hạ báo cáo tin tức, vừa nhìn chăm chú vào bản đồ sao xung quanh. Dưới mệnh lệnh của hắn ta, các thiết bị thăm dò sinh mệnh cấp độ thiên hà lập tức được khởi động, những hành tinh có sự sống trên hệ Ngân Hà lập tức xuất hiện trên bản đồ với đủ loại dấu hiệu khác nhau.
Thiết bị thăm dò cấp độ thiên hà có thể dò xét tất cả sinh mệnh trong phạm vi một triệu năm ánh sáng, món đồ này thuộc dòng máy cấp trung trở xuống, nhưng cũng đã là thứ tốt nhất trong phức hợp siêu đám Song Ngư – Kình Ngư rồi.
Suy cho dùng, nơi này chỉ là một góc nhỏ trong vũ trụ, các nền văn minh ở đây không giàu có như các nền văn minh đỉnh cấp hoặc những nền văn minh ở khu vực trung tâm của vũ trụ.
Nếu muốn có thiết bị thăm dò cao cấp hơn, thì phải bỏ ra một khoản tinh tệ khổng lồ, nền văn minh Anh Tiên không có nhiều tiền như thế.
“Đội trưởng, chúng ta có cần phải phát tín hiệu chào hỏi rồi mới tiến vào thăm dò thiên hà ở phía trước không? Nếu như nơi đó là lãnh thổ tư nhân, thì chúng ta vô tình quấy rầy đến thế lực cầm quyền ở đó rồi?” Một tên thuộc hạ cẩn thận hỏi.
“Các ngươi cứ yên tâm, nền văn minh Anh Tiên rất có tiếng nói trong phức hợp siêu đám Song Ngư – Kình Ngư này, đám sinh mệnh quê mùa ở đây không thể đối đầu trực diện với chúng ta.”
Popoch có chút hững hờ, cũng không để bụng đến lời nói của tên thuộc hạ. Tuy nền văn minh Anh Tiên bọn họ không giàu có như những nền văn minh cao cấp ở trung tâm vũ trụ, nhưng vẫn có tiếng tăm ở khu vực này, giống như phú hộ ở vùng nông thôn vậy.
“Đội trưởng, có phi thuyền tới gần!”
Môt tiếng kêu kinh ngạc vang vọng khắp trung tâm điều khiển của phi thuyền dò tìm, đồng thời cắt ngang mạch suy nghĩ của Popoch. Lúc này, tất cả mọi sinh mệnh các thành viên trong đội đều lập tức biến sắc, lập tức hoảng hốt nhìn hạm đội xuất hiện trong màn hình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi