Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 849: Cũng không đáng tiếc

Trong khoảng thời gian này, số ca nhiễm virus Reedman tại Hoa Kỳ không ngừng gia tăng theo chiều “thẳng đứng”. Mỗi khi phát hiện trường hợp nhiễm bệnh mới, chính quyền sẽ nhanh chóng đưa bệnh nhân và người nhà của họ đến khu cách ly biệt lập gần đó để cắt đứt nguồn lây nhiễm.
Dù vậy, các trường hợp nhiễm bệnh mới mà không có bất kỳ mối liên hệ nào giữa các ca nhiễm trước đó vẫn liên tục xuất hiện. Giới chức trách Hoa Kỳ phán đoán rằng tàn dư của tổ chức Lưỡi Hái Tử Thần vẫn còn trú ngụ trong lãnh thổ của bọn họ và lan truyền loại virus này ra khắp nơi. Vì lẽ đó, CIA đã huy động gần như toàn bộ mạng lưới nhân viên ngầm trong nước để điều tra những nhân vật khả nghi.
Sau hơn hai tháng điều tra, bọn họ rốt cuộc cũng đã tìm ra người đàn ông trước mặt.
Liric, nhân tài đắc lực của Reedman, nhân vật cốt lõi gây nên cuộc nội chiến ở Angola, đồng thời cũng kẻ thực thi "kế hoạch Tử Thần" lần này. Giới chức trách Hoa Kỳ cũng không ngờ đối phương vẫn chưa đào thoát, ngược lại còn dám trú ngụ trong đất nước của bọn họ lâu như vậy, nhưng đến bây giờ bọn họ mới phát hiện ra.
“Thuốc kháng virus đâu?”
Evan đấm vào bụng Liric, lạnh lùng nói.
Liric dùng ánh mắt giễu cợt nhìn Evan rồi nhếch mép cười, giọng nói sắc bén kỳ dị khiến người khác phải rùng mình vang lên: "Ta vinh hạnh nói cho ngươi biết, virus Reedman không có thuốc chữa, hahaha..."
“Không có thuốc kháng?”
Đồng tử của Evan khẽ co rút, khuôn mặt lập tức trở nên ảm đạm, hắn túm lấy cổ áo Liric: “Không muốn nói cũng không sao, bọn ta sẽ có cách khiến cho ngươi mở miệng.”
"Kế hoạch Tử Thần, ngay từ đầu đã không có thuốc kháng. Ông trùm chỉ muốn các ngươi cảm nhận được sự khủng bố của cái chết mà thôi.”
Liric cười lạnh lùng, nói: "Dù các ngươi có làm gì đi nữa thì cũng vô dụng mà thôi, huống hồ, các ngươi cũng không làm gì được người chết.”
"Ngươi có ý gì?”
"Haha, tự mình tìm hiểu đi.”
Evan khẽ giật mình, hắn vừa định ra tay thì nhìn thấy biểu cảm đau đớn trên khuôn mặt của Liric, một dòng máu đen chậm rãi trào ra từ khóe miệng.
“Chết tiệt, đồ khốn kiếp, b*tch.”
Evan gầm lên một tiếng giận dữ, dùng chân đá mạnh vào bụng Liric, khiến hắn ta ngã khuỵu xuống đất. Sau khi lấy lại bình tĩnh, Evan mới gọi điện báo lên cấp trên.
"Liric đã chết!"
Buổi sáng sớm, Trần Mặc vừa tỉnh dậy thì đã nghe tin về cái chết của Liric từ Mặc Nữ, mặc dù không phô trương như Reedman, nhưng hắn cũng tự sát bằng cách uống thuốc độc. Trần Mặc đương nhiên không hề xót thương cho Liric, loại người như hắn thì dù có chết ngàn lần cũng không đáng tiếc.
Sau khi ăn xong bữa sáng, Trần Mặc lập tức rời khỏi ký túc xá.
"Viện sĩ Trần, những bệnh nhân này đều đã bị nhiễm virus hơn một tháng. Thuốc HX3 cải tiến đã mất tác dụng với bọn họ, tối đa một tuần sau, bọn họ sẽ phát bệnh mà chết."
Mễ Sấm giới thiệu những bệnh nhân trong các phòng bệnh tại khu vực cách ly với Trần Mặc và Ngũ Băng. Nơi này có tổng cộng 15 bệnh nhân, trên mỗi cánh cửa phòng bệnh còn đính kèm thông tin cá nhân của bọn họ cũng như thời điểm chẩn đoán nhiễm virus.
Thông qua ô cửa sổ, hai người Trần Mặc và Ngũ Băng có thể nhìn thấy một số người đang vùng vẫy run rẩy, một số khác lại đang la hét lung tung, tất cả bệnh nhân đều đã mất đi ý thức vốn có của mình. Trần Mặc thầm hy vọng, những liều vắc xin thử nghiệm của bọn họ có lẽ sẽ mang lại chút ít cơ hội sống đến với những người này.
“Thoả thuận tự nguyện tiếp nhận điều trị đều đã được ký kết rồi chứ?”
Ngũ Băng hỏi.
“Tất cả đều đã ký rồi, người nhà của bọn họ đã đồng ý cho chúng ta tiến hành điều trị bằng phương án điều trị mới.”
Mễ Sấm gật đầu.
“Vậy thì tốt.”
Trần Mặc gật đầu: “Bắt đầu tiêm vắc xin cho bọn họ đi.”
Sau khi nhận được mệnh lệnh của Trần Mặc, các nhân viên y tế lần lượt vào các phòng cách ly khác nhau để tiêm cho bệnh nhân các loại vắc xin lấy từ viện nghiên cứu.
Do chưa hiểu rõ sức ảnh hưởng của hai loại protein độc tố đến hệ thống đặc chế vắc xin, nên Trần Mặc đã yêu cầu nhóm chuyên gia hệ gen học sử dụng nhiều phương pháp sửa đổi khác nhau để ức chế biểu hiện gen của protein độc tố, nhằm triệt tiêu độc tính của vắc xin, ví dụ như công nghệ methyl hóa, antisense, thao tác gen, khuếch đại và xóa bỏ…
5 loại vắc xin đã được xử lý theo nhiều cách khác nhau đã được tiêm cho 15 bệnh nhân, chỉ cần một trong số đó có thể phát huy tác dụng, thì công tác nghiên cứu vắc xin của bọn họ cũng chính thức hoàn thành.
Sau khi kết thúc lần tiêm vắc xin đầu tiên, Trần Mặc tiếp tục quan sát cơ thể của các bệnh nhân, xác nhận không có biểu hiện gì bất thường rồi mới rời khỏi khu vực cách ly.
Bước tiếp theo chính là chờ đợi, hắn cần phải đợi đến khi vắc xin phát huy tác dụng trong cơ thể bệnh nhân, quá trình này cần ít nhất ba ngày thì mới có thể tạo ra những thay đổi rõ rệt.
….
….
Lâm Quân Quân cảm thấy bản thân mình đang mơ một giấc mơ rất dài.
Trong giấc mơ, cô nhìn thấy nước chảy ra từ vòi nước trong nhà đều là máu tươi, tất cả các thành viên trong gia đình cô đều đã biến thành người ngoài hành tinh với những khuôn mặt kỳ lạ, tất cả bọn họ đều đang vùi đầu cắn xé, ăn thịt thối rữa.
Khi trông thấy cảnh tượng đó, Lâm Quân Quân cảm thấy sợ hãi vô cùng rồi cuống cuồng bỏ chạy. Không bao lâu sau , cô bị một nhóm người ngoài hành tinh tóm lấy, bắt về phi thuyền và tiêm vào người cô một chất lỏng màu đỏ, như thể đang muốn bắt cô để làm thí nghiệm.
Dù cô đã liều mình chống trả, vùng vẫy để thoát ra ngoài, nhưng bản thân vẫn cứ mắt kẹt trong phi thuyền của người ngoài hành tinh, cảm xúc hoang mang sợ hãi ngập tràn trong não hộ.
Đột nhiên, Lâm Quân Quân thấy một người ngoài hành tinh khác đã tiêm chất lỏng kỳ dị vào người mình, khiến cô choáng váng cả đầu, ý thức dần trở nên mơ hồ rồi chìm vào bóng tối.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi