Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 354: Sự kiện hỏa hoạn

Hiện tại, tiến độ của hạng mục xe không người lái cũng rất thuận lợi. Trong phạm vi quốc tế, mấy ông trùm công nghệ cũng đang xâu xé thị trường xe không người lái, bao gồm Thiên Độ, Google, đặc biệt là Tesla, công ty đang xếp ở vị trí đầu tiên. Trần Mặc không quan tâm tới thị trường xe không người lái, nhưng mà cô rất để ý.
Công nghệ cốt lõi nội bộ của công ty, ngoại trừ hệ điều hành máy tính thì tất cả những thứ khác đều do Trần Mặc phát minh ra. Tên biến thái kia, chính là trụ cột lớn nhất của công ty.
Nghĩ đến Trần Mặc, Triệu Mẫn buông tập tài liệu trong tay rồi đi đến bên cửa sổ, nhìn ngắm phong cảnh bên trong trụ sở công ty.
"Cũng không biết hai người kia hiện đang đi chơi vui vẻ ở đâu rồi."
Nói thật, Triệu Mẫn có chút hâm mộ Tiểu Ngư, cô gái may mắn đã giành được người đàn ông tốt nhất.
Nhưng mà cô cũng biết, Trần Mặc và Tiểu Ngư thật sự xứng đôi. Tính cách Tiểu Ngư dịu dàng chăm sóc, lại hiền lành hiểu ý, là cô gái có tính cách tốt nhất mà Triệu Mẫn từng gặp. Với kiểu người đàn ông cường thế như Trần Mặc, hắn gần như không có sức chống cự với những cô gái như Tiểu Ngư.
"Tổng giám đốc Triệu, có tin vui."
Một nữ trợ lý đi vào văn phòng của Triệu Mẫn, âm thanh kinh ngạc xen lẫn vui vẻ của cô ấy đã cắt ngang dòng suy nghĩ của Triệu Mẫn: "Thành phố Hàng Châu xuất hiện một sự cố hỏa hoạn ở một tòa nhà."
"Đây mà là việc vui sao? Ngươi muốn ta đuổi việc ngươi à?"
Triệu Mẫn nhăn mày lại, giọng điệu không hờn không giận.
Nhìn thấy sắc mặt của Triệu Mẫn, nữ trợ lý kia ý thức được mình nói sai, cô ta vội vàng nói tiếp: "Sự cố hỏa hoạn này không gây thương vong cho người dân, quan trọng hơn hết, robot Yêu Cơ của công ty chúng ta đã cứu được một đứa trẻ trong đám cháy này."
Lúc này, nữ trợ lý mới đưa tài liệu tin tức và hình ảnh đã đóng dấu cho Triệu Mẫn xem: "Đây là tài liệu do phó tổng giám đốc Lý cho người đưa tới."
Trong tấm ảnh là một con robot thông minh đứng bên cạnh nôi trẻ sơ sinh, lớp sơn trên người nó đã bị ám khói đen, nhưng hình dáng bên ngoài vẫn còn y nguyên.
Sau khi đọc được tin tức, sắc mặt Triệu Mẫn trở nên thoải mái hơn.
Lâu như vậy rồi, sự việc robot bị lợi dụng để tiến hành đấu võ phi pháp vẫn không thể xóa nhòa trong tâm trí của dư luận. Thỉnh thoảng lại có người lôi những tin tức của vụ án lần đó lên, thậm chí còn tung ra các đoạn video robot đánh nhau.
Tin tức tiêu cực về robot thông minh khá nhiều, nhưng bây giờ rốt cuộc đã xuất hiện một điều tích cực. Đối với công ty Kiến Hành Quân mà nói, đây thực sự là một tin vui lớn nhất.
Sau khi xem tài liệu xong, Triệu Mẫn mở miệng: "Cho người liên lạc với chủ nhân của con robot này đi, chúng ta có thể sửa chữa miễn phí."
….
….
Trần Mặc ngồi ở trên ghế sô pha, đối diện hắn chính là ba mẹ của Tiểu Ngư, Hà Chính Hoa và Vương Lan. Hiện tại, Trần Mặc và Tiểu Ngư xem như đã xác định mối quan hệ chính thức, cha mẹ của cô cũng rất thích Trần Mặc.
“Cha, ta và Tiểu Ngư chuẩn bị về thành phố Tân Hải. Ta đã nói với dượng rồi, bọn ta sẽ thuê một mặt bằng để mở một siêu thị hải sản tươi sống, cha và dượng, còn có cha của ta sẽ cùng nhau quản lý. Cha và dượng đã làm thuyền hơn mười năm, ở phương diện hải sản sẽ có nhiều kinh nghiệm và các mối quan hệ, hai người cùng với cha ta cũng không cần phải chạy đôn chạy đáo ở bên ngoài nữa, kinh doanh siêu thị dù lãi hay lỗ cũng không sao.”
Trần Mặc nói.
Cuộc sống của hai bên gia đình hiện tại đã đủ đầy, Trần Mặc chủ yếu tìm một việc gì đó cho bọn họ làm, không đến mức cả ngày rảnh rỗi ở trong nhà, như thế thì quá nhàm chán.
“Hôm qua lão Trương đã nói qua chuyện này với ta rồi.”
Hà Chính Hoa nói: “Được rồi, ta sẽ đem thuyền đi bán, dù sao Tiểu Ngư và Tiểu Man đều đã lớn rồi, về sau cũng phải dựa vào các ngươi.”
Nhìn thấy ba mình đồng ý dễ dàng như vậy, Tiểu Ngư thở phào nhẹ nhõm. Trần Mặc nói mấy chuyện này sẽ hợp lý hơn so với đứa con gái như cô, chứ nếu để cô nói, với tính tình của ba mình, ông ấy chắc chắn sẽ lại từ chối.
“Anh rể, ngươi xem tin tức này đi.”
Trong lúc mấy người bọn họ đang trò chuyện với nhau, Tiểu Man đang vừa ăn vặt vừa nghịch điện thoại ở bên cạnh, cô bé bỗng đưa di động cho Trần Mặc xem.
[Trường hợp đầu tiên về việc robot thông minh cứu người.]
[Robot thông minh của Kiến Hành Quân đã giải cứu một em bé khỏi đám cháy.]
[Robot thông minh không phải là kẻ địch của con người!]
Trang tin tức trên màn hình điện thoại ngập tràn các bài viết liên quan đến việc robot cứu người.
“Sao vậy?”
Hà Chính Hoa hỏi.
“Cái này ạ.”
Tiểu Man chuyển TV sang kênh tin tức, quả nhiên thấy được bản tin trực tiếp hiện trường của vụ hỏa hoạn, may mắn là ngọn lửa đã được dập tắt, chỉ còn giới truyền thông và quần chúng đứng vây quanh. Tiêu đề bản tin cũng là về việc robot thông minh cứu người.
“Xem ra ta nên về công ty rồi.”
Trần Mặc trả lại điện thoại di động cho Tiểu Man.
Xế chiều hôm đó, Trần Mặc đưa Tiểu Ngư về nhà, giải thích với cha mẹ một số việc, ăn một bữa cơm, rồi mới chạy về thành phố Tân Hải.
“Tổng biên tập, ta quay được một đoạn video bên trong đám cháy.”
Nhìn thấy đoạn video phát trên máy tính, Hoàng Nghị lập tức bấm điện thoại, gọi cho Tổng biên tập. Dựa vào linh cảm tin tức tốt nhất của mình, khi vừa mới đến hiện trường, hắn sẽ không đưa tin bất cứ thứ gì cả, ngoại trừ một đoạn video quay cảnh robot cứu đứa bé.
“Có đoạn phim quay cảnh robot cứu người sao?”
Đầu bên kia điện thoại truyền tới một giọng nói đầy lo lắng.
“Đúng vậy, robot xách theo một cái nôi chứa đứa bé bên trong, chạy từ lối thoát an toàn ra ngoài, hơn nữa, chiếc giỏ hình như còn được bọc trong quần áo.”
Hoàng Nghị kinh ngạc nói.
Đây chính xác là đoạn phim robot cứu đứa trẻ đẹp nhất, bởi vì những đoạn phim của người khác đều được quay sau khi robot cứu đứa trẻ ra ngoài.
“Đăng video này lên ngay lập tức đi.”
Âm thanh ở đầu dây bên kia càng thêm kích động.
“Vâng.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi