Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 397: Biến đổi

Trên giường bệnh, La Dũng giật mình mở mắt, hắn ngây ra một lúc, cảm giác bản thân như vẫn còn mắt kẹt trong khung cảnh vừa rồi. Sau khi nhận ra tất cả chỉ là một giấc mơ, La Dũng mới thở phào một hơi, hắn tưởng mình sắp chết đến nơi rồi chứ.
Khi vừa định giơ tay lau mồ hôi, La Dũng nhận ra cơ thể mình đang được cố định ở trên giường. Một nhóm bác sĩ đang vây quanh hắn ta với ánh mắt sáng rực lên, khiến cho La Dũng cảm thấy chính mình giống như một con cừu non.
La Dũng chợt nhớ ra rằng cuộc thí nghiệm lâm sàng vẫn còn chưa kết thúc.
"Lúc nãy đã xảy ra chuyện gì, sao tim ngươi lại đập nhanh như vậy? Có phải ngươi mơ thấy ác mộng không?"
Ngũ Băng mở lời.
Đã hai giờ trôi qua, thuốc được tiêm vào đã theo dòng huyết dịch chạy đi khắp cơ thể. Số liệu về cơ thể của La Dũng từ khi bắt đầu được ghi lại thì luôn tăng lên một cách ổn định, hiện tượng cơ thể tiết mồ hôi và tốc độ trao đổi chất cũng diễn ra nhanh hơn so với bình thường.
Nhưng vừa mới nãy, tim của La Dũng đập nhanh hẳn lên, cả người toát mồ hôi lạnh, chân tay cũng quờ quạng đã dọa đến tất cả bọn họ. Nhóm chuyên gia thật sự không biết, liệu buổi thí nghiệm có xảy ra vấn đề nào không.
"Vừa nãy ta nằm mơ, đúng là đã bị dọa sợ."
Sau khi điều chỉnh tâm lý, La Dũng cũng bình tĩnh trở lại.
Ngũ Băng tiếp tục hỏi: "Vừa rồi ngươi nằm mơ thấy gì?"
"Cái này mà cũng cần phải biết à?"
La Dũng hơi lưỡng lự một lúc rồi mới kể lại những gì mình đã thấy trong mơ.
"Đây chẳng phải là Plants vs Zombies sao?"
Trần Mặc khẽ cười.
Mặt La Dũng đỏ lừ. Nghe Trần Mặc nói như vậy, hắn ta mới nhận ra giấc mơ của mình chính là bối cảnh của Plants vs Zombies, chắc là hắn ta đã chơi trò này quá nhiều rồi.
Sau khi nghe được đáp án , sắc mặt của mọi người cũng đều trở nên kỳ quái. Có lẽ là đối tượng thí nghiệm rất sợ bản thân sẽ bị biến thành Zombie, cho nên mới gặp ác mộng như vậy! Nhưng tất cả mọi người cũng dần thả lỏng tinh thần, dù sao thì bọn họ cũng đều những chuyên gia y học, biết rõ trên đời này có đủ loại giấc mơ kỳ lạ, giấc mơ của La Dũng cũng không có gì đáng ngạc nhiên.
"Bây giờ ngươi cảm thấy như thế nào? Có chỗ nào... không khỏe không?"
Ngũ Băng kéo mọi người quay trở lại thực tế, bầu không khí trong căn phòng lại tập trung vào La Dũng một lần nữa.
"Không có cảm giác gì đặc biệt, chỉ cảm thấy hơi đói."
La Dũng khẽ lắc đầu.
"Cơ thể xảy ra biến đổi, khiến năng lượng bị tiêu hao, đói bụng là chuyện bình thường."
Trần Mặc giải thích.
"Ừm, vậy thì không có cảm giác đặc biệt nào khác cả."
La Dũng lên tiếng.
Nghe Trần Mặc nói xong, trong lòng hắn cảm thấy nhẹ nhõm hẳn đi, những lo lắng vừa rồi cũng tan biến đi rất nhiều.
Mắt của Đinh Kiến Văn sáng quắc lên, sau đó lại quan sát tới lui trên người La Dũng. Trong lòng ông ta có chút nghi hoặc, lại thêm một chút cảm giác không chắc chắn. Trong hai giờ đồng hồ vừa qua, vì tuổi tác đã cao nên ông không thể đứng canh chừng La Dũng, cũng không thể theo dõi kết quả liên tục.
Vừa mới bước vào, sự chú ý của ông ta đã dồn hết lên người La Dũng. Đến bấy giờ, ông ta luôn cảm thấy có điều gì đó không đúng lắm, nhưng mà nghĩ mãi mà vẫn không nói được đã có thay đổi ở chỗ nào, điều này còn khiến ông ta có cảm giác ngứa mà không được gãi đúng chỗ.
"Các ngươi có cảm thấy hắn ta có điều gì đó khác so với ban đầu không."
Đinh Kiến Văn nói ra nghi hoặc trong lòng mình.
Được Đinh Kiến Văn nhắc nhở như vậy, mọi người mới trở nên kinh ngạc, sau đó bắt đầu quan sát La Dũng thật tỉ mỉ. Nhìn kỹ thì cảm thấy đúng là đã thay đổi ít nhiều, nhưng không ai nói được những thay đổi này là gì.
"Đường nét trên cơ thể khác đi rồi."
Trần Mặc lên tiếng. Vì bản thân hắn đã trải qua vấn đề này, nên hắn hiểu rất rõ tác dụng của thuốc.
Mọi người hơi sững sờ, rồi tất cả như được bừng tỉnh. Quả nhiên, cơ thể của La Dũng đã có một vài thay đổi. La Dũng ban đầu có làn da ngăm đen, đó là kết quả của quá trình huấn luyện quanh năm, dầm mưa dãi nắng làm nhiệm vụ mà ra. Vậy nên, các khối cơ bắp trên người hắn cũng rất sắc nét, là vóc dáng vạm vỡ điển hình.
Tuy nhiên, đường nét cơ thể của hắn hiện giờ đã trở nên nhu hoà rất nhiều, bắp thịt không còn dữ tợn như trước, làn da cũng biến thành màu đồng cổ, chân của La Dũng còn dài hơn một chút. Nếu nhìn tổng thể, xem ra vô cùng đẹp mắt.
Với vóc dáng như thế này, sau khi La Dũng xuất ngũ, hắn có thể lập tức trở thành người mẫu nam, không bao giờ phải lo chết đói.
Một vài nhân viên nghiên cứu vươn tay ra, sờ lên người La Dũng để dò tìm xúc giác. Hành động của bọn họ khiến La Dũng cảm thấy lạnh cả sống lưng.
Ở đây, ngoại trừ Ngũ Băng và trợ lý Lệ Văn thì chỉ có một nữ viện sĩ đã lớn tuổi, còn các nhân viên nghiên cứu khác đều là nam, hơn nữa còn là những ông già đã noài năm mươi . Hắn là đàn ông, bị nhiều ông già đưa tay sờ đến sờ đi trên người như thế, dù có là thần thì cũng không thể chịu nổi.
Bây giờ La Dũng còn đang bị cố định trên giường, hắn không thể động đậy nên chỉ có thể để mặc bọn họ muốn làm gì làm.
"Bây giờ chúng ta sẽ kiểm tra sức khỏe toàn diện cho ngươi."
Ngũ Băng nói.
Tình hình cơ thể của La Dũng hiện giờ vẫn chưa xác định được. Tuy nhìn từ các yếu tố bên ngoài thì buổi thí nghiệm có vẻ đã thành công, nhưng nếu chưa có được chỉ số sức khỏe toàn diện thì không ai trong bọn họ có thể kết luận rằng buổi thí nghiệm lâm sàng lần này có thực sự thành công hay không.
Tuy các đường nét trên cơ thể hắn ta đã xảy ra biến đổi, nhưng liệu các mô bên trong có tổn thương nào không, hoặc có tác dụng phụ nào khác phát sinh mà không ai biết hay không. Kết luận chính thức chỉ có thể được đưa ra sau khi thực hiện kiểm tra toàn diện.
"Được thôi."
La Dũng gật đầu liên tục. Hắn chỉ mong mình có thể nhanh chóng thoát khỏi những "móng vuốt ma quỷ" của mấy ông già này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi