Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 1559: Giảm chiều không gian

“Tiên sinh, cuối cùng ta cũng được gặp ngươi rồi!”
Touli thấy được Trần Mặc, hắn ta nhanh chóng chạy tới, cung kính cúi chào Trần Mặc. Touli bây giờ đã cao lớn hơn, cũng phấn chấn hoạt bát hơn
rất nhiều so với lúc trước.
“Chào tiên sinh.” Toushan, Mumang và những người cầm quyền của bộ tộc Manshan cùng cúi chào Trần Mặc.
Nếu không có Trần Mặc, bọn họ có lẽ vẫn là “người rừng” trong núi, có khi còn chết trong thảm họa nhện 36 năm trước đó. Bây giờ, bộ tộc Manshan không chỉ sinh hoạt ổn định, còn trở nên hùng mạnh hơn trước kia.
Trần Mặc chính là thần linh của bộ tộc Manshan.
“Chào tiên sinh.”
Lang Nguyệt, Tongsi và Donna nhìn Trần Mặc với ánh mắt sáng rực.
Tiểu Ngư và Triệu Mẫn thấy thế, bèn cười như không cười với nhau, sau đó nhìn sang Trần Mặc với ánh mắt sắc bén đáng sợ.
Trần Mặc cảm thấy lạnh toát sống lưng, nhưng cũng biết ngay cảm giác lạnh lẽo này tới từ đâu.
“Tiên sinh, bọn ta cuối cùng cũng đã thấy được quê hương của ngươi!” Touli rất hưng phấn.
Tuoli luôn coi Trần Mặc là trụ cột tinh thần, cũng là thầy giáo bán thời gian của mình, vậy nên luôn muốn biết tất cả mọi chuyện về Trần Mặc, giống hệt một fanboy cuồng nhiệt.
“Kiểm tra huấn luyện chút đã.”
Jingger bỗng nhiên bước ra từ sau lưng Trần Mặc.
Nghe thấy tiếng gọi của Jingger, khuôn mặt tươi cười của Touli trở nên cứng đờ, giống như một quả cà tím bị đóng băng.
Mỗi lần nhìn thấy Jingger, Touli sẽ lập tức bị kéo vào chế độ huấn luyện địa ngục, thế nhưng cũng đành phải ngậm bồ hòn làm ngọt.
“Chào các phu nhân.”
Nhóm người Toushan và Mumang cúi chào Tiểu Ngư, Triệu Mẫn và Mặc Nữ. Lang Nguyệt, Tongsi, Donna cũng hành xử tương tự, không dám thiếu lễ độ với các bà chủ.
“Chào mọi người.”
Tiểu Ngư mỉm cười gật đầu, Triệu Mẫn và Mặc Nữ cũng chào hỏi mọi người trong bộ tộc Manshan.


Các nền văn minh đã đồng loạt tháo bỏ mọi thủ đoạn phong tỏa và kiên cố hóa không gian tại thiên hà Thạch Cam, khiến cho nơi đây khôi phục trạng thái thông suốt như lúc đầu.
Tin tức này đã lập tức khơi dậy sóng to gió lớn khắp Liên minh Vũ trụ.
Tuy nhiên, không bao lâu sau đó, mọi người liền tiếp nhận một tin tức đáng sợ khác.
Hành tinh thủ phủ của thiên hà Thạch Cam và những hệ hằng tinh lân cận đều tan tác vào hư vô.
Giảm chiều không gian!
Một kẻ nào đó đã lợi dụng vũ khí giảm chiều không gian để hạ thấp kích thước của hệ hằng tinh xung quanh hành tinh thủ phủ của thiên hà Thạch Cam, từ đó nghiền nát vô số sinh mệnh ở đây.
Theo phát hiện của những nền văn đỉnh cấp, khu vực khoảng một trăm năm ánh sáng xung quanh hành tinh thủ phủ của thiên hà Thạch Cam sẽ bị giảm chiều không gian cho đến một trăm năm sau này .
Trong hệ hằng tinh bị giảm chiều không gian, mọi vật chất đều hóa thành những trang giấy, cứ thế mà ngưng đọng chứ không hề tan biến, trông hệt như một bức họa tinh không mỹ diệu được treo lơ lửng trong vũ trụ, nhưng đồng thời cũng ẩn chứa nỗi kinh hoàng vô tận dưới vẻ đẹp trừu tượng huyễn tưởng.
Loại vũ khí có chức năng giảm chiều không gian như thế này chỉ có ở quân đội của những nền văn minh thần cấp, thường không được phép sử dụng một cách bừa bãi trong thời kỳ hoà bình. Nhưng bây giờ, Đồng Thanh lại sử dụng nó tại một thiên hà cấp trung trong vũ trụ.
Cảnh tượng thê thảm đáng sợ của hành tinh thủ phủ thuộc thiên hà Thạch Cam gây ra cơn rúng động trong Liên minh Vũ trụ.
Nền văn minh Hắc Đồng hứng chịu áp lực dư luận như dời non lấp biển từ Liên minh Vũ trụ, Đồng Thanh đương nhiên cũng phải đứng mũi chịu sào, trở thành tội đồ hàng đầu trong suy nghĩ của mọi cư dân vũ trụ.
……
“Đã tìm được bọn họ chưa?”
Đồng Thanh nhìn chằm chằm vào hình chiếu ba chiều của Trần Mặc với ánh mắt đen kịt như hắc diệu thạch chợt lóe chợt tắt. Kể từ lúc Trần Mặc rời khỏi thiên hà Thạch Cam, hắn ta vẫn thường quan sát hình ảnh của Trần Mặc rồi chìm trong suy tư.
Hầu hết thuộc hạ dưới trướng Đồng Thanh cũng thắc mắc tại sao đại nhân nhà mình lại chú ý tới sinh mệnh vô danh này như thế.
“Vẫn chưa thưa ngài! Sau khi đám người này rời khỏi thiên hà Thạch Cam, thì chúng ta đã hoàn toàn mất dấu bọn họ.” Tara cung kính đáp lời.
Cô ta chần chừ một lát mới hỏi tiếp: “Đại nhân, tạu sao ngài lại quan tâm đến hành tung của người này như vậy? Hắn chỉ là một kẻ nhãi nhép.”
“Hắn không phải kẻ nhãi nhép.”
Nghe được lời phản bác từ Đồng Thanh, Tara cũng không nhắc tới Trần Mặc nữa, liền đổi sang chủ đề khác: “Đại nhân, ta nghe nói nghị trưởng vô cùng phẫn nộ trước sự tình ở thiên hà Thạch Cam, chúng ta có lẽ sẽ gặp rắc rối không nhỏ.”
“Ừ.”
Đồng Thanh vẫn còn đang nhìn chăm chú vào hình ảnh của Trần Mặc, căn bản không hề để ý lời nói của Tara. Hắn ta vẫn mải mê chìm đắm trong thế giới nội tâm của chính mình, cho tới khi nghe được âm thanh thông báo chói tai.
“Đại nhân, nghị trưởng bảo ngài tới chỗ ông ta.”
“Nói tới là tới ngay, phiền thật.”
Tara biến sắc, chỉ căng thẳng nhìn Đồng Thanh, thế nhưng Đồng Thanh vẫn giữ nguyên tư thế cũ, chẳng hề phản ứng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi