Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 656: Kinh ngạc

Trong khách sạn năm sao tại thành phố Giang Châu, Tiểu Ngư hỏi Trần Mặc.
"Người quản lý của Thập Lý Hồng Trang vừa gọi điện tới, báo rằng kế hoạch đám cưới của chúng ta đã được biên soạn xong. Hắn hẹn ta tiếp tục bàn về chuyện này vào ngày mai, vốn dĩ cũng không phải việc gì gấp."
Trần Mặc nói: "Chúng ta đã chạy khắp nơi cả ngày nay rồi, nên ngươi đi tắm rửa rồi nghỉ ngơi đi. Chúng ta sẽ trở về thành phố Tân Hải vào sáng mai. "
"Còn ngươi thì sao?"
"Ta đang xem email đính kèm danh sách các đối tác quan trọng của công ty do Triệu Mẫn gửi tới. Đối với một số bạn bè và đối tác làm ăn, ta cần phải tự mình gọi điện trực tiếp để thông báo bọn họ đến dự đám cưới của chúng ta"
Trần Mặc tiếp tục nói: "Ngươi sớm nghỉ ngơi đi, đừng để bản thân quá mệt mỏi."
Khi nhìn thấy email của Triệu Mẫn, Trần Mặc không khỏi kinh ngạc, bản danh sách này bao gồm mấy chục cái tên, hầu hết đều là những nhân vật có tầm ảnh hưởng trong và ngoài nước, ngoài ra còn có không ít tổng giám đốc của các công ty máu mặt.
Hắn vốn không tham gia vào các sự vụ của công ty, cho nên cũng chưa từng gặp mặt bọn họ. Nhưng Triệu Mẫn là người quản lý công ty thay hắn, cô ấy từng tham gia nhiều diễn đàn kinh tế cùng hội nghị quốc tế lớn nhỏ, quen biết nhiều ông lớn như vậy cũng là chuyện bình thường.
Triệu Mẫn đã chỉ rõ cho hắn, người nào cần phải gọi điện trực tiếp, người nào chỉ cần phát thiệp mời.
Để xác nhận lại lần nữa, Trần Mặc bắt đầu bấm điện thoại của Triệu Mẫn.
"Ông chủ à, muộn như vậy còn gọi điện thoại cho ta làm gì, là muốn hẹn ta gì sao?"
Sau khi video kết nối, một giọng nói lười biếng vang lên, màn hình ba chiều phát ra cảnh Triệu Mẫn trong bộ đồ ngủ, khuôn mặt còn có một lớp mặt nạ dưỡng da.
"Ngươi cũng đắp mặt nạ dưỡng da sao?"
Trần Mặc không khỏi bật cười khi nhìn thấy hình tượng ở nhà của Triệu Mẫn.
"Cười cái rắm gì, chị đây vốn hoa tàn ít bướm, nếu không bảo dưỡng một chút, dù làm tiểu tam cũng chẳng có người muốn."
Triệu Mẫn nói bằng giọng điệu ý vị sâu xa.
"Hả?"
Nụ cười của Trần Mặc trở nên cứng đờ, các cơ bắp trên khuôn mặt khẽ giật: "Trông ngươi giống như thiếu nữ hai mươi ba, hai mươi bốn tuổi, rõ ràng còn rất trẻ."
Triệu Mẫn cảm thấy thích thú trước những lời nói của Trần Mặc, cô không khỏi bật cười khanh khách, tâm trạng rõ ràng vô cùng thoải mái: "Ta không gặp em trai đã hai ngày rồi, cái miệng của ngươi lại còn ngọt ngào hơn lúc trước. Nói đi, ngươi tìm chị đây có chuyện gì?"
"Bản danh sách khách mời chỉ có những người này thôi sao?"
Trần Mặc hỏi.
"Đúng vậy, ngươi còn ngại ít à? Đến lúc đó, một số ông chủ sẽ đồng hành cùng bạn gái của mình, kể ra cũng không ít người đâu."
Triệu Mẫn dựa trên ghế salon, uể oải nói: "Chị đây đã bỏ ra rất nhiều công sức, tích luỹ tài nguyên cho công ty. Tính ra, hôn lễ của ngươi chính là một cơ hội để mở rộng mạng lưới quan hệ đấy! Trong kinh doanh, mạng lưới quan hệ và tài nguyên đôi khi lại còn quan trọng hơn so với tiền bạc, ngươi phải nhớ kỹ lòng tốt của chị đây để mà cảm ơn đấy."
"Ừ, nếu ngươi cần ta làm gì thì cứ nói."
Trần Mặc nói.
"Thật sao?"
Triệu Mẫn gỡ mặt nạ dưỡng da, nhìn Trần Mặc bằng ánh mắt long lanh.
"Thật, nhưng ngươi đừng bắt ta làm xằng làm bậy là được."
Nhìn thấy bộ dáng háo hức của Triệu Mẫn, hai mí mắt của Trần Mặc hơi co giật, nội tâm cũng nảy sinh một chút sợ hãi.
"Ngươi hãy nhớ kỹ lời nói của mình đấy nhé, chị đây cũng nhớ kỹ rồi."
Tâm trạng của Triệu Mẫn vô cùng tốt, cô ấy lại dựa trên ghế sô pha rồi nói tiếp: "Chờ đến khi hôn lễ được diễn ra, hai ngươi hưởng tuần trăng mặt trở về đây thì cảm ơn ta sau, Tiểu Ngư đâu rồi?"
"Cô ấy đang tắm, chúng ta vừa chụp ảnh cưới xong, mệt mỏi đến nỗi cả người ngất ngư."
Trần Mặc nói.
"Xem ra, ngươi đang trải qua những ngày tháng này rất dễ chịu."
Giọng nói của Triệu Mẫn có chút chua xót: "Ta tắt máy đây, không muốn quấy rầy thời gian ân ái của hai người nữa. Ta đáng thương quá mà…."
"..."
Sau khi cúp cuộc gọi với Triệu Mẫn, Trần Mặc lại bắt đầu liên hệ với các khách mời quan trọng trong buổi hôn lễ. Những nhân vật này đều là những ông trùm trong giới công nghệ, cho nên đều hắn phải tự mình thông báo mới hợp lễ nghĩa.
Sau hơn một tiếng đồng hồ, Trân Mặc đã ngỏ lời mời với tất cả những nhân vật lớn mà Triệu Mẫn đánh dấu, hắn chợt phát hiện ra vốn từ tiếng Anh bì bõm của mình đã được cải thiện rất nhiều.
Trần Mặc tiếp tục hàn huyên với gia đình một chút, sau khi xác nhận mình đã làm xong mọi thứ, hắn mới buông điện thoại xuống, đứng dậy và đi trở về phòng.

….
Sáng sớm ngày hôm sau, Trần Mặc đưa hai chị em Tiểu Ngư về thành phố Tân Hải trước. Vì Tiểu Man còn phải trở về trường học chuẩn bị luận văn, Tiểu Ngư lại tiếp tục đưa cô đi ra sân bay, còn Trần Mặc cũng phải đi tới toà nhà Lam Hải.
"Tổng giám đốc Lý, xin chào."
Trần Mặc bắt tay với Lý Chí Dũng, khi nhìn thấy Trương Phong Vân cũng có mặt ở trong phòng bao, hắn cảm thấy vô cùng kinh ngạc. Trương Phong Vân là một vị đạo diễn có tầm ảnh hưởng không nhỏ ở trong nước, mặc dù không quá quan tâm đến lĩnh vực điện ảnh, nhưng hắn vẫn có thể nhận ra được nhân vật nổi tiếng này. Hắn không ngờ Trương Phong Vân sẽ xuất hiện cùng Lý Chí Dũng ở chỗ này.
"Đạo diễn Trương, xin chào."
"Không nghĩ tới Trần tiên sinh lại nhận ra ta, thực sự rất vinh hạnh."
Sắc mặt của Trương Phong Vân cũng hoà hoãn không ít.
"Trần tiên sinh, chúng ta hãy ngồi xuống nói chuyện."
Lý Chí Dũng vươn tay Trần Mặc ngồi xuống, các nhân viên đi cùng cũng ngồi xuống theo bọn họ, đám người bắt đầu đi vào chủ đề chính của buổi họp mặt ngày hôm nay.
P.s: cầu KP~
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi