Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 1259: Tiếng thét của Einstein và Newton

“Đối với vấn đề này, ta đã sử dụng sản phầm của một chủ đề nghiên cứu khác, siêu trí tuệ nhân tạo.”
Siêu trí tuệ nhân tạo?
Ngay khi thuật ngữ này được nhắc đến, hội trường diễn đàn bắt đầu náo động, một số chuyên gia máy tính và các nhà nghiên cứu trí tuệ nhân tạo có mặt tại đó và ở phía trước màn hình trực tiếp lập tức hoan hô.
Bọn họ đã từng nghe qua trí tuệ nhân tạo cao cấp, một loại trí tuệ tương đương với trí thông minh của loài người. Ngoài ra, trong thời điểm hiện giờ, các nghiên cứu trí tuệ nhân tạo cao cấp của các quốc gia khác nhau cũng đang tiến triển không tệ.
Nhưng hiện tại, Trần Mặc lại vô duyên vô cớ đưa ra khái niệm [siêu trí tuệ nhân tạo], chẳng lẽ lý luận truyền tin vượt tốc độ ánh sáng liên quan đến lĩnh vực máy tính sao?
“Siêu trí tuệ nhân tạo là một phát minh của ta dựa trên sự kết hợp siêu máy tính lượng tử và công nghệ trí tuệ nhân tại, nó thông minh hơn trí tuệ nhân tạo cao cấp, hơn nữa còn có thể mô phỏng cách suy nghĩ của bộ não con người. Bởi vì trạng thái chồng chập lượng tử không có cách nào kiểm tra được, cho nên ta đã đi theo phương án cảm ứng lượng tử, cảm nhận biến hóa trạng thái của lượng tử siêu thông qua siêu trí tuệ nhân tạo.
Chú ý, ta chỉ cảm ứng những biến hoá của lượng tử, chứ không dò xét trạng thái lượng tử. Lấy một ví dụ, Einstein và Newton lén lút chào hỏi với nhau sau lưng ta, sau đó đồng thời tiến vào “trạng thái dây dưa”, hình thành nên mối liên kết “thần giao cách cảm” giữa hai người. Nhưng một khi ta quay người lại nhìn, bọn họ sẽ cảm thấy ngại ngùng, mối liên kết thần giao cách cảm cũng biến mất.”
Khi Trần Mặc đang giải thích, thì Mặc Nữ kiểm soát PPT, đưa ra ví dụ hoạt hình mà Trần Mặc đang nói ở phía sau lưng của hắn. Tuy nhiên, hiện tượng chồng chập lượng tử được minh hoạ bằng hoạt cảnh Einstein và Newton đang tay trong tay với nhau quá mức sinh động, khiến cho cả hội trường đều cười vang.
“Hiện tại, ta sẽ đánh tan đôi uyên ương này, tách bọn họ ra rồi nhét mỗi người vào trong từng chiếc thùng, một cái đưa đến sao Hỏa, một cái đặt ở Trái Đất. Tuy nhiên, ta không biết đến cùng ai là người ở Trái Đất, ai là người trên sao Hỏa.
Tiếp theo, ta dùng gậy sắt đập cái thùng ở sao Hỏa, người ở bên trong sẽ phát ra tiếng kêu thảm thiết, cùng lúc đó, người ở Trái Đất cũng sẽ cảm nhận được nỗi đau tương tự và phát ra âm thanh thảm thiết.
Ta không biết và cũng không chắc danh tính của người ở trong từng cái thùng, cho nên bọn họ không cảm thấy ngại ngùng, tiếp tục duy trì mối liên kết “thần giao cách cảm”. Tuy nhiên, khi tiếng kêu thảm thiết vang lên, ta có thể khẳng định bọn họ đã bắt đầu chuyền từ trạng thái dây dưa sang trạng thái “dây dưa gào thảm”.
Ngoài ra, ta có thể khống chế gậy sắt để đánh hoặc không đánh vào cái thùng, từ đó tiến hành nhiều tổ hợp thí nghiệm, 4 tổ cho Einstein và 4 tổ Newton thành đôi, trong đó nhóm trạng thái ‘la hét’ là 1 và nhóm trạng thái ‘không la hét’ là 0. Nếu trình tự mã hoá được sắp xếp theo cách này, [không la hét - không la hét - không la hét - la hét] sẽ là 0001, và ta có thể quy về phương thức truyền tin truyền thống. “
Trong lúc Trần Mặc hăng say mô tả, PPT ở sau lưng hắn cũng chuyển động dựa theo lời nói của hắn.
Hoạt cảnh khôi hài khiến cho mọi người bật cười và cảm thấy ấn tượng sâu sắc.
“6666”
“Cho dù Newton và Einstein bị chôn ở hai quan tài khác nhau, cũng không thể chia cách được.”
“Tình yêu tràn ngập màn hình…”
“Trước đây, ta vẫn thường ngủ gục trong lớp vật lý, nhưng nếu Trần Mặc là giáo viên vật lý của ta, ta sẽ thi đậu cả 985 và 211.”
(*) 985 và 211 ám chỉ các trường đại học top đầu TQ.
“Trạng thái Einstein-Newton dây dưa gào thét? Không được, ta không nhịn nổi, ha ha ha ha…”
“Hoạt cảnh quá sinh động, không đành lòng nhìn thẳng.”
“Hắn còn nói rất nghiêm túc.”
“Hóa ra hiện tượng chồng chập lượng tử còn có thể giải thích như vậy…”
Vô số người đã bị choáng ngợp bởi ví dụ theo phong cách hoạt hình thời kỳ đầu của Trần Mặc, nhưng sau khi sự khôi hài qua đi, những người ở phía sau màn hình mới bắt đầu suy nghĩ nghiêm túc ý nghĩa trong đó.
“Hiệu trưởng Trần, ngươi vừa mới nói mình cảm ứng những biến hoá của lượng tử thông qua siêu cấp trí tuệ nhân tạo, vậy tại sao một siêu trí tuệ nhân tạo lại có thể “cảm ứng” được? Làm thế nào để khiến một trí thông minh nhân tạo có thể cảm ứng được?”
Từ chiếc bàn trên bậc thang, một nhà vật lý đưa ra câu hỏi.
“Trong quá trình nghiên cứu trí tuệ nhân tạo, ta phát hiện ra rằng sự kết hợp giữa máy tính lượng tử và trí tuệ nhân tạo có thể tạo ra các thuật toán lượng tử đặc biệt với khả năng biến đổi để trở thành ý thức lượng tử. Điều này tương đương với “ta” ở vị trí này, sử dụng ý thức lượng tử để “lắng nghe” tiếng gào thét của Einstein và Newton mà không cần phải quan sát trực tiếp nhằm duy trì trạng thái dây dưa của bọn họ.”
“Hiệu trưởng Trần, theo như lời của ngươi nói về siêu trí tuệ nhân tạo, liệu ta có thể hiểu nó như là một loại trí tuệ nhân tạo có ý thức đúng không?”
Một chuyên gia máy tính lượng tử khác hỏi.
“Đúng vậy, ngươi có thể hiểu như vậy.”
Ồ…
Hội trường bùng nổ ngay lập tức.
—–-
P/s: các đh ủng hộ KP cho truyện nhé :3
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi