Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 964: Đông sơn tái khởi

Sim nói.
"Chúng ta chiến đấu vì tự do nên gọi là “Đôi Cánh Tự Do” là hợp lý nhất." Hiset cười lớn.
"Cái tên cũng không tồi." Sim suy ngẫm tỉ mỉ cái tên "Đôi Cánh Tự Do" rồi nhẹ nhàng gật đầu.
"Tiếp theo, chúng ta sẽ đánh vào đâu?"
Hiset hỏi.
Ông ta là một học giả quân sự, cho nên có nhiều kiến thức về chiến thuật, đặc biệt là các chiến thuật trong văn hóa phương Đông và Phương Tây. Đương nhiên, ông ta đã tích lũy rất nhiều kinh nghiệm liên quan đến lịch sử chiến tranh.
Nhưng Sim là đại diện của cường quốc phương Tây, ông ta nhất định phải trưng cầu ý kiến của Sim rồi mới có thể ra lệnh được.
"Halab".
Sim chỉ vào ký hiệu trên bản đồ.
Bước ngoặt của cuộc nội chiến ở Syria năm đó chính là chiến dịch ở Halab.
Từ trận chiến này, quân đội Syria tái chiếm Halab, chặt đứt xúc tua các lực lượng vũ trang ở đông bắc Syria, khiến Idlib rơi vào tình trạng tứ cố vô thân.
Lãnh thổ bị chia cắt, lực lượng của phiến quân phản loạn suy yếu từ đó.
Trong chiến dịch Harab năm đó, phong cách chiến đấu của quân đội Syria đã thay đổi mạnh mẽ, bọn họ áp dụng chiến thuật chia cắt vòng vây, sau đó bắt đầu tập kích xen kẽ với chiến thuật vây 3 thả 1, cẩn trọng chiếm đoạt từng phân khu của phiến quân phản loạn.
Khi phiến quân phản kích trở lại, thì Halab đã rơi vào tay quân đội Syria.
Mà kế hoạch vây bắt của quân đội Syria trong chiến dịch Harab năm đó tương tự chiến thuật điển hình của một cường quốc phương Đông nào đó.
Mãi sau này, đám thủ lĩnh phiến quân mới biết rõ sự thật, một vị cố vấn quân sự ngoại quốc đã đến Syria để 'nghiên cứu' tình hình nội chiến, chính người này đã bày mưu tính kế cho quân đội Syria. Kết quả sau cùng, Halab nằm dưới quyền kiểm soát của Syria.
Khi biết được tin này Liên minh phương Tây đã tỏ ra rất tức giận, nhưng bọn họ cũng đồng thời nhận ra thủ đoạn khủng khiếp của một đất nước to lớn nào đó.
Hiện giờ, nếu phiến quân phản loạn muốn lấy lại uy thế, Halab chính là con đường mà bọn họ bắt buộc phải đi qua.
Chỉ khi thống nhất với các lực lượng vũ trang ở đông bắc Syria, bọn họ mới có thể miễn cưỡng phản kích lại quân đội Syria.
Nhìn thấy vị trí mà Sim chỉ trên bản đồ, Hiset nhẹ nhàng gật đầu, đó cũng chính là địa điểm nằm trong dự tính tấn công của ông ta.
Halab là thành phố công nghiệp nền kinh tế phát triển mạnh nhất ở Syria, ranh giới phía bắc giáp biển Địa Trung Hải, lại nối liền với Thổ Nhĩ Kỳ, ngăn cách bọn họ với vùng Đông Bắc Syria. Chỉ khi chiếm cứ được nơi này, bọn họ mới có cơ hội đối đầu với quân đội Syria.
"Khi nào có thể bắt đầu hành động?"
Hiset hỏi
"Tối hôm nay."
Đôi mắt Sim hơi híp lại.
...
...
Buổi sáng.
Trần Mặc mở mắt, nhìn thấy người yêu đang nằm yên tĩnh bên cạnh hắn.
Tiểu Ngư còn chưa tỉnh ngủ, mái tóc dài rũ rượi trên làn da trắng hồng.
Tiểu Ngư đang say ngủ đột nhiên tỉnh lại, bởi vì một màn “hoang đường” tối qua, nên bộ dáng của cô lúc này có chút lười biếng.
Sau khi nhìn thấy Trần Mặc, Tiểu Ngư chau mày nói: "Nhìn cái gì a?"
"Nhìn bà xã của ta."
Tiểu Ngư nhoẻn miệng cười, sau đó lại chui đầu vào trong ngực hắn, hưởng thụ hơi thở quen thuộc.
"Ngươi có muốn tập thể dục buổi sáng không?"
Trần Mặc vỗ nhẹ một cái lên tấm lưng mượt mà của Tiểu Ngư.
"Đồ xấu xa."
Trên bàn ăn, Trần Mặc thưởng thức món cháo, còn Tiểu Ngư đang dạy Vô Song tự dùng muỗng để ăn cơm.
Tâm trạng của Tiểu Ngư khá tốt, môi mày đều tràn đầy vui sướng.
Còn Mặc Nữ cũng ngồi ở một bên, yên lặng nhìn gia đình ba người.
"Ông xã, ta nghĩ chúng ta nên nghe theo ý kiến của chị Triệu Mẫn, xây dựng một nhà trẻ, tạo môi trường học tập cho Vô Song."
Tiểu Ngư nói.
Hiện tại, Vô Song đã gần đến tuổi đi học mẫu giáo, cần có bạn bè cùng trang lứa để phát triển trí tuệ toàn vẹn nhất. Nếu cứ ru rú ở nhà, không kết bạn với ai thì sẽ ảnh hưởng không tốt cho quá trình trưởng thành của con trẻ.
Tuy nhiên, thành phố Tân Hải không có một nhà trẻ nào thực sự tốt, nếu bọn họ đưa Vô Song đến một thành phố khác để học tập cũng không tiện. Vì vậy, Tiểu Ngư quyết định sẽ nghe ý kiến lúc trước của Triệu Mẫn, tự mình xây dựng một nhà trẻ cho con.
"Chúng ta tự xây dựng nhà trẻ, sau đó chiêu mộ thêm một số đứa trẻ khác tới học, cũng tự tuyển dụng giáo viên danh tiếng giảng dạy, như vậy sẽ yên tâm hơn."
"Được." Trần Mặc đáp.
"Vậy là ngươi đồng ý rồi?" Tiểu Ngư cười hỏi.
"Đây là vì tốt cho Vô Song, ta đương nhiên phải đồng ý rồi. Đừng nói là nhà trẻ, để Vô Song có thể tiếp nhận nền giáo dục tốt nhất, ta sẵn sàng xây dựng một trường đại học luôn. Ngươi có cần ta giúp gì không?"
Trần Mặc xoa xoa cái đầu nhỏ của Vô Song.
"Không cần, ngươi cứ giao mọi chuyện trong nhà cho ta. Nếu như ngươi có ý kiến gì đối với việc giáo dục của Vô Song thì cứ bàn bạc với ta." Tiểu Ngư cười lắc đầu.
"Ba ơi, đi học là cái gì?" Vô Song đang ăn cơm, nghe thấy cuộc thảo luận của cha mẹ thì lập tức tò mò nhìn bọn họ.
"Vô Song sẽ tới trường để học tập kiến thức, nơi đó có rất nhiều bạn nhỏ cùng chơi, cùng học với Vô Song. Sau khi lớn lên, Vô Song mới có đủ khả năng bảo vệ cha mẹ."
Trần Mặc cưng chiều nói.
"Sau khi đi học, con có thể thông minh lợi hại giống như ba và dì Mặc Nữ." Tiểu Ngư đáp.
"Ừm."
Cô bé nghiêm túc gật đầu, dường như có chút mong chờ về việc đi học.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi