Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 1287: Buổi họp báo dành riêng cho Vô Song

“Tiểu Ngư, Trần Mặc, ta muốn tổ chức một buổi họp báo công bố sản phẩm, để Vô Song tự mình công bố tác phẩm đầu tay của mình, các ngươi thấy sao?”
Triệu Mẫn hỏi.
“Ông xã cảm thấy thế nào?”
Tiểu Ngư nhìn về phía Trần Mặc.
Trần Mặc vẫn luôn bảo vệ danh tính của Vô Song, hiếm khi để cô bé lộ diện trước công chúng. Ngay cả khi Vô Song bị giới truyền thông bao vây chụp ảnh, thì Trần Mặc cũng sẽ áp dụng mọi thủ đoạn để đè ép tin tức, hạn chế sự lan truyền.
Vì lẽ đó, thế giới bên ngoài đều biết Trần Mặc có một cô con gái, nhưng hầu hết mọi người, chỉ cần bọn họ không cố ý tìm kiếm, đều không biết bộ dáng của Vô Song trông như thế nào.
Vậy nên, nếu muốn Vô Song đứng trên sân khấu lớn và ra mắt công chúng, thì cần phải được Trần Mặc gật đầu đồng ý.
“Có thể, chúng ta có thể tổ chức một buổi ra mắt sản phẩm dành riêng cho Vô Song, cho cả thế giới nhìn thấy thần đồng nhỏ của nhà chúng ta một chút.” Trần Mặc trìu mến chạm vào khuôn mặt bé bỏng có chút bụ bẫm của Vô Song.
“Được a! Cảm ơn ba ba!”
Vô Song hưng phấn nhảy vào vòng tay Trần Mặc, ôm hắn thật chặt rồi nở nụ cười hạnh phúc.
Sự công nhận của Trần Mặc mang lại cảm giác thành tựu cho cô bé hơn bất cứ thành tích nào khác.
Tiểu Ngư và Triệu Mẫn cũng nhìn nhau và mỉm cười.
Trần Mặc đã dùng thử sản phẩm này của Vô Song, trải nghiệm quả thực không tệ, một số chi tiết thiết kế được xử lý khá tốt, trường nhìn 3D rộng rãi đầy đủ, tầm mắt bị che khuất được hạn chế tối đa, hình ảnh được mô phỏng theo công nghệ CG, cho nên độ chân thật đối với thị giác tương đối cao.
Sau khi được Mặc Nữ hướng dẫn, Vô Song còn tự mình xử lý vấn đề biến dạng của hình ảnh 3D, hoàn thành việc nâng cấp độ chân thực của trò chơi.
Hơn nữa, Trần Mặc cũng xem qua một chút kỹ thuật trong đó, tất cả đều đã được xử lý rất tốt.
Vô Song đã vận dụng công nghệ thị giác máy tính, kết hợp nó với công nghệ điều khiển bằng sóng não để thiết kế tổ hợp các câu lệnh và dàn khung của chương trình.
Mặc dù Vô Song không phải là người phát minh ra công nghệ điều khiển bằng sóng não, nhưng mà cô bé đã làm chủ được kỹ thuật, hơn nữa còn học được cách vận dụng nó.
Điều này đã chứng tỏ, Vô Song đã nắm vững những kiến thức mà mình đã học được.
Chỉ cần cô bé tiếp tục vừa nghiên cứu vừa học tập, thì thành tựu sau này chắc chắn sẽ không thấp.


Lục Kỷ Nguyên ăn mặc chỉnh tề, tai đeo bộ đàm, nghiêm túc đứng ở lối ra vào của trụ sở Con Kiến, tâm tình lúc này của hắn cực kỳ tốt đẹp.
Mặc dù Lục Kỷ Nguyên chỉ đảm nhiệm chức vụ bảo vệ ở tập đoàn Kiến Hành Quân, nhưng cũng cần phải có những phẩm chất xuất sắc để vượt qua tầng tầng lớp lớp bài kiểm tra đầu vào. Đến khi được tuyển chọn, hắn còn phải trải qua quá trình đào tạo của bộ phận bảo vệ của tập đoàn.
Hôm nay là ngày làm việc thứ mười của Lục Kỷ Nguyên, hắn hiện đang phụ trách an ninh trật tự ở khu vực lối ra vào của trụ sở Con Kiến, nhưng sau này sẽ không ngừng được thuyên chuyển chức vụ, nhận được tiền lương, phúc lợi và đãi ngộ vô cùng tốt, tốt hơn rất nhiều so với nhân viên văn phòng của các công ty khác.
Bỗng nhiên, Kỷ Lục Nguyên nhìn thấy một cô bé đang ôm một cái thùng trong tay, cẩn thận bước xuống chiếc xe tham quan tự lái.
Một cô bé xinh đẹp.
Trong mười ngày vừa qau, hắn cũng chưa từng nhìn thấy một cô bé xinh đẹp nào như vậy, hơn nữa, trong thời gian làm việc của công ty, người nhà của nhân viên không được phép tiến vào trụ sở trừ khi có trường hợp đặc biệt.
“Em gái nhỏ, xin hỏi ngươi đến tìm ai?”
Lục Kỷ Nguyên nhẹ giọng hỏi.
“Chào chú, ta muốn tìm tổng giám đốc Lâm Trí Viễn.”
Vô Song nhìn Lục Kỷ Nguyên rồi nói bằng ngữ điệu nghiêm túc.
“Em gái, xin hỏi ngươi tên là gì? Trong thời gian làm việc, nếu ngươi không có hẹn trước thì không thể tiến vào tòa nhà công ty.”
“Cảm ơn chú, ngươi vừa mới nhậm chức đúng không? Ta vốn dĩ không cần hẹn trước.”
Vô Song mỉm cười cảm ơn, sau đó đi đến cửa ra vào.
Ngay khi cô bé vừa mới tới cửa, cánh cửa thủy tinh của công ty lập tức tự động mở ra, hơn nữa robot lễ tân còn tự mình đưa Vô Song đi vào bên trong, điều này làm cho Lục Kỷ Nguyên ngơ ngác không hiểu.
Người máy thông minh của công ty có tính năng nhận dạng khuôn mặt, những người không phải nhân viên công ty thì sẽ bị chặn ngay trước cửa, không thể đi vào bên trong được.
Hơn nữa, hắn đã nhìn qua danh sách lịch hẹn trước của ngày hôm nay, cũng không có thông tin về cô bé xinh đẹp này.
“Tổng đài, em gái nhỏ vừa tiến vào cửa có hẹn trước không? Sao lại có thể tiến vào bên trong được thế?” Lục Kỷ Nguyên hỏi thông qua tai nghe.
Một người có thể tiến vào công ty mà không bị robot thông minh ngăn cản, cho nên hắn cũng không dám tùy tiện ra mặt, vẫn nên hỏi rõ ràng trước để tránh phát sinh hiểu lầm.
“Em gái nhỏ? Đó là đại tiểu thư, là con gái ông chủ, bình thường cũng không đến công ty.”
“Hả? Đại tiểu thư sao?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi