Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 373: Hợp chất Trầm Mặc

Tiểu Ngư thay giày, đặt mọi thứ xuống bàn rồi đi vào phòng bếp.
Tiểu Ngư là một cô gái vô cùng đơn thuần. Bởi vì biết Trần Mặc chỉ luôn nghĩ đến chuyện nghiên cứu chứ không để ý đến chuyện yêu đương, nên cô vẫn luôn chủ động nói những điều mình muốn làm với hắn, chẳng qua chỉ là một số yêu cầu bình thường như là đi mua sắm, xem phim hay đi dạo biển với cô.
Dù Trần Mặc nhiều lần trêu chọc Tiểu Ngư không có tiền đồ, nhưng hắn sẽ luôn thỏa mãn mọi yêu cầu của cô gái không có tiền đồ này. Tất nhiên, Trần Mặc cũng không phải loại người không hiểu tình thú, hắn cũng sẽ thỉnh thoảng bất ngờ tặng cho Tiểu Ngư một vài món quà nhỏ.
Sau khi ăn uống no đủ và dọn dẹp mọi thứ sạch sẽ, Trần Mặc lập tức đưa Tiểu Ngư rời khỏi biệt thự.
Bọn họ giống như những cặp đôi bình thường khác, cùng nhau ăn cơm, xem phim, đi trung tâm mua sắm. Tiểu Ngư không chọn đến những nơi xa hoa, bởi vì cả hai người đều không quen thuộc với những nơi như thế, cho nên không nhất thiết phải đến đó. Không cần đến mấy tình tiết yêu đương cẩu huyết rầm rầm rộ rộ, mối tình bình thường của họ cũng vô cùng ngọt ngào và hạnh phúc. Tuy vậy, cách đó không xa là đám người Vương Hải và Bạch Trân Châu đang âm thầm bảo vệ bọn họ.
Mãi đến khi cảm thấy mệt mỏi rã rời, Tiểu Ngư mới hài lòng đi về với Trần Mặc.
Ngày hôm sau, Trần Mặc vừa đến công ty thì lập tức gọi Triệu Mẫn đến phòng thí nghiệm cá nhân của hắn.
"Lại có kỹ thuật mới sao?"
Triệu Mẫn hỏi.
Kể từ lần xém lên cơn đau tim bởi vì vật liệu siêu dẫn ở nhiệt độ phòng lần trước, Triệu Mẫn đã hiểu rõ hơn về tên Trần Mặc yêu nghiệt này. Mấy ngày nay, hắn ta vẫn luôn trốn trong phòng thí nghiệm, nếu có phát minh ra kỹ thuật gì mới thì cũng không có gì ngạc nhiên.
Cô đã quen với kẻ không phải con người này!
"Chà, ngươi có tin vào những siêu chiến binh trong phim khoa học viễn tưởng hay hiệp khách võ lâm trong phim võ thuật không?”
Trần Mặc hỏi.
"Phim khoa học viễn tưởng đáng tin cậy hơn, phim võ thuật thì miễn.”
Triệu Mẫn nói: “Kỹ thuật này có liên quan đến những gì ngươi vừa nói không?
"Gần như vậy.”
Trần Mộ đưa Triệu Mẫn đến trước bàn thí nghiệm, hắn cầm một ống nghiệm chứa một loại dịch lỏng lên: “Xét về lý thuyết, loại thuốc này có thể phát triển tiềm năng của cơ thể con người. Trong thuốc có một hợp chất đặc biệt, gọi là hợp chất Trầm Mặc, tác dụng của nó đối với con người cũng giống như tác dụng của nguyên tố đất hiếm đối với vật liệu thép, làm tăng sức mạnh, tốc độ và sức bền của cơ thể."
Sau khi nghe Trần Mặc giới thiệu, Triệu Mẫn bất giác nuốt một ngụm nước bọt. Cô cảm thấy rằng thế giới quan của mình lại bị biến đổi thêm một lần nữa.
"Thứ này có hiệu quả không?”
Triệu Mẫn hỏi.
"Dựa theo kết quả thí nghiệm, nó quả thực có tác dụng trên cơ thể chuột bạch. Lần này ta gọi ngươi đến đây là muốn ngươi tư vấn góp ý, bước tiếp theo ta cần phải giải quyết như thế nào."
Trần Mặc hỏi.
Triệu Mẫn là tổng giám đốc của công ty, trước khi Trần Mặc đưa ra quyết định thì vẫn phải xin ý kiến của Triệu Mẫn, để cô khỏi phải luống cuống tay chân trong việc ra quyết định và quản lý những sự vụ khác của công ty.
Triệu Mẫn cười khổ, tài năng của Trần Mặc luôn khiến cô kinh hồn bạt vía. Cô thấy mình cần phải chuẩn bị một trái tim mạnh mẽ mỗi khi bước vào phòng thí nghiệm của hắn.
Mặc dù loại thuốc này có vẻ hơi mơ hồ, nhưng cô vẫn đặt niềm tin vào Trần Mặc, vì máy đo địa chấn lúc trước cũng có vẻ mơ hồ như vậy, nhưng kết quả lại thành công không tưởng. Bên trong tòa nhà số một, có lẽ vẫn còn cất giấu rất nhiều loại công nghệ mà cô không thể hiểu rõ.
"Nếu hiệu quả thật sự như ngươi đã nói, thì thứ này tạm thời không thể để cho người thường dùng được, trừ phi có mục đích đặc biệt. Chúng ta hãy liên hệ với cấp trên, bọn họ chắc chắn sẽ là đối tượng hợp tác ăn ý. Dù sao đi nữa, công ty Kiến Hành Quân cũng phải hợp tác với bọn họ về vật liệu siêu dẫn ở nhiệt độ thường trong tương lai. Tốt hơn hết, chúng ta hãy sử dụng một loại công nghệ có tầm ảnh hưởng ít hơn để làm bước khởi đầu, thành lập nền tảng hợp tác vững chắc cho cho cả đôi bên. Hợp tác quân dân hiện đang là một xu thế phát triển rất phổ biến ở trong nước."
"Lời của ngươi cũng giống như suy nghĩ của ta."
Trần Mặc cười.
"Tên hợp chất đặc biệt mà ngươi vừa nói là gì?"
Triệu Mẫn nhìn chằm chằm vào loại thuốc trong tay Trần Mặc.
"Hợp chất Trầm Mặc, vì đây là do Trần Mặc tìm ra, nên nó được gọi là hợp chất Trần Mặc. "
Trần Mặc cười.
"Ngươi thắng."
Triệu Mẫn cảm thấy cạn lời với hắn.
….
….
Lý Thành Chi vô cùng ngạc nhiên khi nhận được cuộc gọi Trần Mặc, bởi vì đối phương rất ít khi chủ động liên hệ với hắn, mà mỗi lần liên hệ đều là vì những nguyên nhân đặc biệt, giống như chuyện của máy đo địa chấn lần trước. Có lẽ Trần Mặc có chuyện gì đó cần hắn hỗ trợ.
Nhưng theo như hắn biết, công ty Kiến Hành Quân gần đây rất yên ả, không hề có bất kỳ rắc rối nào. Vậy nên, lời mời gặp mặt lần này của Trần Mặc có chút kỳ lạ.
Nhưng nếu Trần Mặc đã chủ động liên hệ như vậy, thì Lý Thành Chi hắn cũng phải đi một chuyến mới được. Kiến Hành Quân là một công ty đặc biệt, tiềm năng khoa học của Trần Mặc cũng đã sớm được cấp trên để mắt tới.
Không giống như những doanh nhân thông thường, Trần Mặc là một nhà khoa học kỹ thuật đích thực. Nếu Trần Mặc bằng lòng gia nhập cơ sở nghiên cứu chủ chốt của chính phủ, thì hắn nhất định sẽ được đối xử như bảo vật quốc gia.
Quốc gia hiện tại càng ngày càng coi trọng nhân tài trong nước. Lý Thành Chi hắn cũng đã đích thân ngỏ lời với Trần Mặc tận hai lần, nhưng đối phương cũng chỉ đồng ý tham gia Học Viện Kỹ Thuật trên danh nghĩa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi