Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 1520: Đã sinh Du, sao còn sinh Lượng?

“Mặc Trần tiên sinh không kiểm tra tính xác thực của các công nghệ kĩ thuật của ta sao?”
“Không cần, đối với Đồng Thanh tiên sinh mà nói, những thứ này chẳng đáng là bao, cho nên ngươi cũng sẽ không phí công đi lừa một người bình thường như ta đâu. Được rồi, ngươi hãy điền thông tin cá nhân và chương trình trí tuệ nhân của ngươi vào đây đi.”
Trần Mặc dứt lời, liền đưa một thiết bị cỡ nhỏ cho Đồng Thanh: “Thiết bị này đang chứa mã nguồn trí tuệ nhân tạo nắm quyền điều khiển hệ thống vũ khí hằng tinh. Một phút sau khi ta rời khỏi thiên hà Thạch Cam, thì trí tuệ nhân tạo bên trong thiết bị này sẽ tự động bị hủy bỏ và giao lại quyền điều khiển cho các ngươi.”
Sau khi nhập thông tin cá nhân và chương trình trí tuệ nhân tạo vào bên trong thiết bị cỡ nhỏ, Đồng Thanh liền nở nụ cười nhẹ nhàng rồi nói: “Hợp tác vui vẻ.”
“Từ trước đến nay, ta luôn rất kính nể và ngưỡng mộ những thiên tài như Mặc Trần tiên sinh đây. Nếu như không bị mắc kẹt trong tình thế tiến thoái lưỡng nan như hiện giờ, ta nhất định sẽ có một cuộc gặp gỡ tốt đẹp với ngươi.”
Đồng Thanh nói bằng ngữ điệu rất nghiêm túc, đồng thời với duy trì nụ cười thân thiện trên khuôn mặt, điệu bộ như thể là một người bạn cũ lâu ngày không gặp của Trần Mặc.
“Ta cũng vẫn luôn ngưỡng mộ Đồng Thanh tiên sinh.” Trần Mặc cười nói.
“Nếu như có thời gian trong tương lai, ta nhất định sẽ mời tiên sinh đến lãnh thổ thiên hà của nền văn minh Hắc Đồng để làm khách. Đến lúc đó. ta vẫn mong Mặc Trần tiên sinh đừng từ chối ta.” Đồng Thanh vươn tay phải ra, miệng cười nói.
“Nhất trí rồi.” Trần Mặc cũng giơ tay ra, bắt tay với Đồng Thanh.
Nhưng ngược lại với Đồng Thanh, những thuộc hạ của hắn ta đều đang quan sát Trần Mặc. Bọn họ không khỏi thắc mắc người đàn ông trước mặt này rốt cuộc đã làm thế nào mà lại có thể bằng vai bắt tay với đại nhân nhà mình? Thậm chí còn nhận được lời mời làm khách tại nền văn minh Hắc Đồng?
Nhưng thật đáng tiếc, bọn họ đã phải thất vọng rồi, vì cho dù quan sát như thế nào đi chăng nữa, thì căn bản cũng không thể nhìn thấy bất cứ điều gì từ Trần Mặc.
“Đồng Thanh tiên sinh, hôm nào có dịp lại trò chuyện tiếp, còn bây giờ xin đi trước.”
Khách sáo xong xuôi, Trần Mặc lập tức cáo từ.
“Được, ta chúc Mặc Trần tiên sinh thuận buồm xuôi gió.” Đồng Thanh ôn hòa cười nói, sau đó dường như rơi vào sự trầm tư.
Nữ thuộc hạ ở bên cạnh tiến lên một bước, ghé vào một bên tai hắn ta rồi nói: “Đại nhân, vì sao ngài lại thực hiện mối giao dịch này?”
Câu hỏi này của cô ta giống như đang hỏi thay tiếng lòng của những thuộc hạ khác, bọn họ đều cảm thấy việc sử dụng một số vốn bao gồm bảy chục triệu tỷ tinh tệ và ba mươi hạng mục kĩ thuật đỉnh cấp để đổi lấy một hệ hằng tinh là hoàn toàn không đáng.
“Tháp Lạp này, đối với một số việc, chúng ta không nên nhìn mặt ngoài mà phán xét được đâu.”
Đồng Thanh khẽ lắc đầu: “Hệ hằng tinh này hoàn toàn xứng đáng với cái giá đó, bởi vì cách thức phòng bị ở nơi này đã được bài bố bởi một cao thủ rất am hiểu phong cách của quân đội. Diễm đã từng nói rằng, cho dù chúng ta vận dụng toàn bộ sức mạnh trong thiên hà Thạch Cam, thì cũng phải toác một tầng da mới có thể tấn công được hệ hằng tinh này.”
Nghe được câu nói này, Tháp Lạp chỉ biết há hốc mồm, nhìn theo bóng lưng của Trần Mặc với ánh mắt tràn đầy sự kinh ngạc chấn động.
…………
“Kích hoạt máy kết nối không gian.”
Sau khi bước vào phi thuyền, Trần Mặc ngay lập tức ra lệnh cho Mặc Nữ số 2.
Lúc này, bánh xe bên trong máy kết nối không gian đang chậm rãi chuyển động trong vũ trụ, trông giống như chiếc đuôi chuồn chuồn khẽ đạp trên mặt hồ tĩnh lặng như gương. Nhưng ngay sau mệnh lệnh được ban ra, không gian cố định bên trong bánh xe dường như trở nên sống động, tạo thành một gợn sóng vô hình lan rộng với tốc độ ánh sáng.
“Máy kết nối không gian đã kích hoạt thành công.”
Đầu bên kia của điểm kết nối không gian là một thiên hà được cung cấp bởi nền văn minh Vô Tẫn Hải, cách xa mười vạn năm ánh sáng so với thiên hà Thạch Cam.
“Tất cả đội ngũ nghe lệnh, chúng ta rời khỏi thiên hà Thạch Cam sau năm phút nữa, cho nên toàn bộ phi thuyền sẽ phải đi vào trạng thái lái tự động dưới sự điều khiển của trí tuệ nhân tạo như theo kế hoạch trước đó.”
Lam cũng lập tức gửi thông báo tới cho toàn thể phi thuyền đang chờ đợi trong vũ trụ.
Vào thời điểm nhận được thông báo trên, hàng triệu phi thuyền vận tải đầy ắp những sinh mệnh khao khát tự do đều bắt đầu tiến trạng thái điều khiển tự động.
Lam ở trên phi thuyền, nhìn xuống ngôi sao Tông Thổ rồi thầm thở dài.
“Ngươi có suy nghĩ gì về cuộc chiến sắp tới?” Trần Mặc mở miệng hỏi.
“Vũ trụ quả thực đã biến chất rồi, ta e rằng thiên hà Thạch Cam ắt hẳn sẽ phát sinh một động tĩnh không nhỏ.”
Lam nói tiếp: “Bởi vì Đan và Đồng Thanh, hai nhân vật hàng đầu trong thời đại này, đã chạm mặt với nhau! Bọn họ chắc chắn sẽ phân rõ thắng bại ở đây.”
“Nói vậy là sao?” Trần Mặc hiếu kỳ hỏi.
“Ta đã từng nghiên cứu về bọn họ rồi, cả hai người đều là những thiên tài ngút trời, vừa sở hữu sức mạnh cường đại và sức hút cá nhân mạnh mẽ, vừa tự tin can đảm, mưu lược và tham vọng! Bọn họ quả thực quá giống nhau, gần như là những sinh mệnh hoàn mỹ nhất ở cái vũ trụ này. Vì lẽ đó, ngay cả khi chưa từng giao đấu với nhau, thì đôi bên cũng đều nhận định người còn lại chính là đối thủ của mình.”
Trước đó, Vô Tẫn Hải đã từng báo hiệu về một cuộc đại loạn quy mô toàn vũ trụ trong thời gian tới, vậy nên đây chính là cơ hội để mỗi người bọn họ có thể so kè với nhau một cách công bằng. Nếu không, một khi đại loạn xảy ra, đôi bên sẽ phải chịu tác động bởi các cuộc chiến quân đoàn giữa các nền văn minh cấp thần. Như thế, bọn họ có ít khả năng hơn để đánh bại đối phương, hoặc phải bỏ ra cái giá lớn hơn để giành được chiến thắng.
Khi đưa ra lời nhận xét về hai người Đồng Thanh và Đan, Lam tỏ ra vô cùng nghiêm túc và căng cứng.
Một núi không thể có hai hổ.
Đã sinh Du, sao còn sinh Lượng?
Trần Mặc nghe xong, lập tức hiểu được ý nghĩa trong lời nói của Lam.
“Điểm kết nối không gian tiếp theo đã được xác định, chúng ta có thể thực hiện bước nhảy không gian.”
Đúng lúc này, Mặc Nữ số 2 đột nhiên cất tiếng, gián đoạn cuộc nói chuyện giữa hai người. Bên cạnh đó, bánh xe của máy kết nối không gian lắng đọng trở lại, không gian vũ trụ ở trong đó dường như đã được giải phóng, dao động theo quy luật bình thường.
“Bi bi bi ~~~”
Con thú nhỏ lúc này cũng nhảy đến bên cạnh Trần Mặc, sau đó chỉ vào những hiện tượng đang hiện hữu ở máy kết nối không gian.
“Hiểu rồi.”
Trần Mặc đi đến, ôm lấy con thú nhỏ vào trong lòng, sau đó nhẹ nhàng vuốt ve nó.
“Xuất phát đi.”
Trần Mặc liếc mắt nhìn về phía ngôi sao Tông Thổ, hắn cũng không biết rằng Đồng Thanh ở ngôi sao Tông Thổ lúc này cũng đang chăm chú quan sát phi thuyền của mình.
Giây phút này, cả hai dường như đang có một loại cảm giác nhìn thấy được nhau từ xa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi