Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 1927: Sự đáng sợ của siêu năng lực thời gian

Siêu năng lực thời gian vô cùng đặc thù, Trần Mặc tưởng chừng chính mình đang ở trên trục thời gian, hy vọng có thể nhìn thấy những bước sóng biến đổi ở trong đó.
Cùng với đó, hắn cũng nảy sinh một loại cảm giác rất cụ thể, chính là loại cảm giác từng xuất hiện lúc hắn sao chép siêu năng lực của Tiểu Ngư.
Tác Mễ đều đổ dồn sự chú ý lên hoa cỏ trong phòng thí nghiệm, cố gắng khống chế sự sinh trưởng của chúng.
Trần Mặc có thể nhìn thấy rõ ràng quỹ đạo chuyển động của nguyên tử hoa cỏ.
Trong mắt hắn ta, không, trong mắt Tác Mễ, hoa cỏ tựa như một bộ phim, mà hắn – hay chính là Tác Mễ – là người có thể điều chỉnh thời lượng của bộ phim ấy bất kỳ lúc nào. Mỗi lần bọn họ “điều chỉnh” thời lượng, hoa cỏ sẽ nở rộ rồi lụi tàn, cứ thế lớn lên và héo rụng, sau đó lại dần dần lớn lên một lần nữa.
Sự tồn tại khách quan của thời gian được hình thành bởi sự vận động và biến đổi của của vật chất,
có thể được cảm nhận bằng ý thức.
Siêu năng lực thời gian tương tự như siêu năng lực ý niệm, nhưng chúng lại khác nhau về bản chất. Siêu năng lực ý niệm, chính là sử dụng ý thức để can thiệp quá trình vận động ban đầu của vật chất, từ đó có thể tùy ý chế tạo hình dạng của vật chất, thậm chí thay đổi bản chất của vật chất. Còn siêu năng lực thời gian, chính là sử dụng ý thức để đẩy nhanh quá trình vận động của vật chất, vậy nên chỉ có thể biến đổi vật thể trong một khoảng thời gian khách quan, trong quá khứ hay tương lai, chứ không có cách nào biến đổi nó sang hình dạng khác.
Ví dụ, siêu năng lực ý niệm có thể biến đổi cây cối thành mầm non hoặc đại thụ chọc trời, thậm chí có thể biến đổi nó thành một chén gỗ hay đồ dùng trong nhà.
Tuy nhiên, siêu năng lực thời gian chỉ có thể biến đổi cây cối thành mầm non hay đại thụ chọc trời, khiến chúng đạt đến độ tuổi nhất định rồi trở nên mục nát và khô héo, chứ không thể biến đổi chúng thành một cái chén gỗ hay đồ dùng trong nhà.
Tuy nhiên, hình dáng “đại thụ chọc trời” biến đổi từ mầm non bằng siêu năng lực ý niệm và siêu năng lực thời gian không giống nhau. Bởi lẽ, hình dáng “đại thụ chọc trời” được tạo ra bởi siêu năng lực thời gian là hình dáng tương lai của mầm non sau khi phát triển theo tự nhiên, còn siêu năng lực ý niệm thì không như vậy.
Siêu năng lực ý niệm có thể khống chế sự quy luật vận động của vật chất ở hiện tại, nhưng không điều khiển được các quy luật vận động của vật chất trong tương lai.
Siêu năng lực thời gian khiến vật chất trở thành hình dáng của nó trong quá khứ hoặc tương lai một cách nhanh chóng.
Khả năng nhìn thấy “Trục thời gian” của Tác Mễ tương tự như khả năng nhìn thấy “thể ý thức” của Tiểu Ngư. Với khả năng này, hắn ta có thể nhìn thấy quỹ tích biến đổi và vận động của vật chất, sau đó vận dụng ý thức của mình để biến đổi nó thành hình dáng ở quá khứ hoặc tương lai. Khi toàn bộ vật chất trong cơ thể sinh mệnh quay trở lại trạng thái của một phút trước, thì chính là đang quy hồi thời gian, du hành ngược về phút trước. Lúc này, sinh mệnh vẫn còn ký ức về “tương lai” đã xảy ra một phút trước đó trong ý thức, liền có cảm giác chình mình vừa mới trải qua một chuyến du hành thời gian.
Chỉ cần nắm giữ siêu năng lực điều khiển thời gian đủ mạnh mẽ trong tay, thì có thể khống chế dòng thời gian của mọi nguyên tử trên Trái đất về vị trí và trạng thái của một ngàn năm trước, mà vẫn còn giữ lại ký ức hiện tại của tất cả sinh mệnh. Điều này tương đương với việc đưa tất cả sinh mệnh đó du hành về ngàn năm trước!
Tất nhiên, việc đưa mọi nguyên tử trên Trái Đất về vị trí và trạng thái từ hàng nghìn năm trước,
đồng nghĩa với việc xóa sổ chủng tộc nhân loại hiện tại. Khi đó, nhân loại thời cổ đại sẽ phát triển tiến hóa lần nữa dựa theo dòng thời gian hàng nghìn năm đã định trước.
Nếu sinh mệnh muốn giữ lại ký ức về quá trình “quay lại thời gian”, nhất định phải thoát khỏi sự trói buộc của chiều không gian và thời gian của vật chất, trở thành sinh mệnh chiều thứ tư và kiểm soát thời không.
Mà sau khi du hành thời gian, việc chủ động sử dụng ngoại lực để thay đổi quỹ tích vận hành tương lai của một vật thể hoặc nguyên tử nào đó, tương đương với việc thay đổi thế giới, gợi ra sự xuất hiện của thời không song song.
Những thay đổi trong quỹ tích đã được xác định trước của một nguyên tử hoặc vật thể, cũng sẽ gây ra “hiệu ứng cánh bướm”.
Sự tồn tại của hiệu ứng cánh bướm này, nếu như có thể phát triển biến hoá, thì sẽ dần dần làm cho thời không song song cùng thời không thế giới trước đó dần dần xuất hiện khác biệt. Và theo thời gian, sự khác biệt này sẽ càng ngày càng lớn.
Nếu muốn loại trừ thời không song song, thì chắc chắn phải dùng nguồn sức mạnh khổng lồ để tua ngược thời gian về lúc một vật thể thay đổi trên trục thời gian, và đưa nguyên tử hoặc vật thể bị thay đổi đó trở về vị trí “ban đầu”.
Sinh mệnh nắm giữ siêu năng lực thời gian chân chính trong tay, có thể du hành trở về lúc kẻ địch chưa trưởng thành và tiêu diệt kẻ đó.
Đó là một vũ khí nhân quả trong triết học.
Cũng là tính đáng sợ của siêu năng lực thời gian.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi