Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 927: Không thể tách rời

Lúc này, cô ấy đang để xõa mái tóc đen nhánh ra sau lưng, để lộ ra vành tai nhỏ nhắn, chiếc váy ngủ ngắn cũn cỡn trên người cô cũng đồng thời phô diễn từng đường cong trên cơ thể cùng đôi chân dài trắng nõn không tì vết.
Tiểu Ngư của hiện tại không còn dáng vẻ ngây thơ như trước, mà thay vào đó chính là bộ dạng hết sức quyến rũ mê người.
Trần Mặc vẫn còn đang loay hoay thao tác với hình chiếu của một bản thiết kế máy móc kỳ quái. Mặc Nữ đang đứng bên cạnh hắn, cô chần chừ một lúc rồi bước về phía Tiểu Ngư.
“Chị Tiểu Ngư.”
Mặc Nữ mỉm cười.
“Ừm.”
Tiểu Ngư gật đầu với Mặc Nữ, sau đó nở nụ cười tinh quái rồi bước đến bên cạnh Trần Mặc, cô cúi xuống rồi đặt ly nước vào tay của Trần Mặc.
“Uống chút nước đi”
“Hả?”
Trần Mặc quay đầu lại, lập tức bắt gặp một cảnh tượng chấn động lòng người. Mặt trước của chiếc váy trên người Tiểu Ngư được kéo thấp xuống, căn bản không thể che giấu mảng tuyết trắng mê người kia. Núi non trập trùng, khe tuyết ướt át cứ thế mà đập vào mắt hắn.
Nhìn thấy nụ cười tinh nghịch của Tiểu Ngư, Trần Mặc chỉ biết cười bất lực. Hắn kéo cô vào lòng, để cô ngồi trên đùi mùi, nhưng ánh mắt lại gắn chặt vào bản thiết kế của động cơ ion.
Hai ngày qua, Trần Mặc vẫn luôn nhốt mình trong phòng, chuyên tâm sửa đổi bản thiết kế và thực hiện thử nghiệm mô phỏng. Cho đến nay, mọi thứ cũng sắp được hoàn thiện.
“Vô Song ngủ rồi hả?”
“Ngủ rồi.”
Tiểu Ngư liếc mắt về phía Mặc Nữ, chợt trông thấy Mặc Nữ cũng đang tò mò nhìn bọn họ.
Tiểu Ngư đột nhiên cảm thấy có hơi ngại ngùng, dù Mặc Nữ chỉ là người máy, nhưng tạo hình của cô ấy ra rất giống con người, nên khi bị Mặc Nữ nhìn chằm chằm như vậy, cô cũng có chút không quen.
Những cảm xúc ngượng ngùng qua đi, Tiểu Ngư cũng không để ý nữa, cô quay sang nhìn đồ vật mà Trần Mặc đang nghiên cứu.
“Đây là cái gì?”
“Động cơ ion cỡ nhỏ. Ngươi đã xem Iron Man chưa? Món vật này cũng tương tự như động cơ của bộ giáp của Tony Stark. Ta đang chỉnh sửa bản thiết kế một lần nữa và hoàn thiện những bước cuối cùng.”
Trần Mặc nói.
“Ngươi đang nghiên cứu chiến giáp?”
Tiểu Ngư khẽ mở miệng, đôi mắt đẹp hiện lên một tia kinh ngạc.
“Đúng vậy, ta sắp thành công rồi. Nếu ngươi muốn, ta sẽ thiết kế cho ngươi một bộ.”
Khi trông thấy bộ dạng ngạc nhiên của Tiểu Ngư, Trần Mặc khẽ mỉm cười
“Thứ đồ này trong tay ta cũng chỉ là vật trang trí thôi.”
Tiểu Ngư yên lặng ngồi trong vòng tay Trần Mặc, đột nhiên cảm nhận được sự biến đổi trong thân thể của hắn, cô cảm thấy có chút mất tự nhiên, lén lút nhìn về phía Mặc Nữ.
“Hay là ta quay về phòng để đợi ngươi nhé?”
“Không cần đâu, cũng không có vấn đề gì lớn. Ngươi cứ yên lặng ngồi ở đây, đừng náo loạn lung tung là được rồi. Ta sẽ xong nhanh thôi.”
Trần Mặc để Tiểu Ngư ngồi trong tay mình, ngón tay không ngừng đung đưa trên hình chiếu ba chiều, tập trung sửa đổi dữ liệu của một số linh kiện.
Tiểu Ngư vòng tay qua eo Trần Mặc, đôi mắt gắn chặt vào động cơ ion, nhưng vẫn không dám nhúc nhích vì sợ quấy rầy hắn.
Đây là lần đầu tiên mà Tiểu Ngư ở gần công trình nghiên cứu của Trần Mặc đến như vậy, mặc dù không hiểu rõ cấu trúc của nó, nhưng cô vẫn cảm thấy rất lợi hại.
Một lúc sau, Tiểu Ngư mới nhìn sang khuôn mặt của Trần Mặc, quả nhiên, đàn ông thường đẹp trai nhất là khi hắn đang tập trung làm việc.
Tiểu Ngư yên tĩnh ngồi trong lòng Trần Mặc, trong đầu không ngừng dâng trào những suy nghĩ linh tinh.
Mười lăm phút sau, Trần Mặc mới dừng lại.
Trước mặt hắn là một động cơ ion cỡ nhỏ hoàn chỉnh.
Công tác sửa đổi đã kết thúc.
“Mặc Nữ, ngươi hãy mô phỏng thí nghiệm một lần nữa.”
Trần Mặc vặn người một cái, sau đó hắn vừa ôm Tiểu Ngư vào lòng, vừa nhìn sang Mặc Nữ.
“Được.”
Hình hình ba chiều được trải ra trước mặt bàn, động cơ ion bắt đầu hoạt động, các dữ liệu biến đổi không ngừng, ngọn lửa ion được kéo dài đến cực hạn.
Tiểu Ngư nhìn cảnh tượng này không chớp mắt.
“Đã đạt tới giới hạn lý thuyết.”
Phải một lúc sau, Mặc Nữ mới lên tiếng, lít nha lít nhít số liệu xuất hiện trước mặt Trần Mặc, những người bình thường không thể hiểu rõ ý nghĩa của chúng.
“Được rồi, Ngươi có thể bắt đầu chế tạo động cơ theo bản thiết kế này.”
Trần Mặc kiểm tra thêm hai lần nữa, xác nhận các dữ liệu đáp ứng yêu cầu của mình rồi nói.
“Được.”
Mặc Nữ xác nhận.
Sau khi nhận được thiết kế của động cơ ion, Trần Mặc chuyển dời sự chú ý đến cô gái trong vòng tay mình.
“Ngươi xong rồi?”
Tiểu Ngư hỏi.
“Hoàn thành.”
Trần Mặc gật đầu rồi vươn tay mò mẫm tìm tòi trên người Tiểu Ngư, sau đó khẽ vén áo ngủ lên rồi liếc nhìn. Từng sợi ren đánh thẳng vào thị giác của hắn, sức hấp dẫn của cô được phóng đại vô hạn.
“Ăn mặc gợi cảm như vậy? Ngươi muốn quyến rũ ta sao?”
Trần Mặc cảm thấy lỗ mũi của mình đang tỏa nhiệt.
“Ừm, có thích không?”
Tiểu Ngư bật cười.
“Ta đã là một người đàn ông đã có gia đình, không thể để bản thân bị mê hoặc được.”
Bàn tay của Trần Mặc trở nên không thành thật, bắt đầu cọ xát đôi chân dài trắng nõn của Tiểu Ngư.
“Mặc Nữ đang nhìn kìa, về phòng đi.”
Tiểu Ngư cảm thấy rất mất tự nhiên, vùi đầu vào vòng tay của Trần Mặc.
“Ngươi biết là Mặc Nữ đang nhìn, vậy mà dám to gan vào đây quyến rũ ta sao? Bây giờ mới cảm thấy thẹn thùng sao?”
Trần Mặc nói đùa.
Mặc Nữ vẫn nhìn hai người họ với ánh mắt tò mò, khuôn mặt luôn phảng phất một nụ cười hòa ái. Đối với cô, tình cảm con người là một định nghĩa vô cùng phức tạp, cô không thể hiểu được, cho nên cũng không hề e dè.
“Mặc Nữ, ngươi đi nghỉ đi.”
Trần Mặc bế Tiểu Ngư lên.
“Chị Tiểu Ngư, ta có thể ngủ chung với anh Mặc không?”
Mặc Nữ nghiêng đầu hỏi.
Câu nói này đã khiến Trần Mặc và Tiểu Ngư đều sững sờ, bọn họ kinh ngạc nhìn Mặc Nữ, không ngờ Mặc Nữ sẽ hỏi những lời bạo dạn như thế này.
Tiểu Ngư tò mò nhìn Mặc Nữ một lúc, cô đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, nhẹ cười nói: “Đợi đến khi ta về nhà nhà mẹ đẻ, ngươi ăn mặc giống như ta rồi hẳn hỏi anh Mặc, để xem hắn trả lời như thế nào.”
“Vâng, được, cảm ơn chị Tiểu Ngư.”
Mặc Nữ mỉm cười gật đầu.
Người không biết Mặc Nữ chỉ là một người máy vô cảm chắc chắn sẽ nghĩ rằng cô ấy đang vui vẻ.
Trần Mặc có chút dở khóc dở cười, còn Tiểu Ngư lại vô cùng tò mò.
Mặc Nữ là một cá thể trí tuệ nhân tạo, cô có đầy đủ năng lực để giúp đỡ công việc nghiên cứu của Trần Mặc, nhưng đối với tình cảm của con người, cô lại giống như một tờ giấy trắng tinh.
Vậy nên, cô cũng không cảm thấy ghen tị với Mặc Nữ, sự tồn tại của Mặc Nữ quá đặc biệt, gần như không thể tách rời khỏi Trần Mặc.
Mặc Nữ đích thị là trợ thủ hữu ích nhất của Trần Mặc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi