Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 433: Cám dỗ cực lớn

Ăn tối xong, Tiểu Ngư an ổn ngồi trên sô pha trong phòng khách, tựa vào lòng Trần Mặc yên lặng xem tivi, thi thoảng lại ăn hoa quả được Trần Mặc đưa tới bên miệng. Cuộc sống gia đình bình lặng rất vui vẻ.
Thường thì nếu buổi tối không đi ra ngoài, mà Trần Mặc cũng không đến phòng thí nghiệm nghiên cứu tài liệu thì hai người sẽ dính lấy nhau lại một chỗ, giống như thời vẫn còn yêu nhau nồng nhiệt vậy.
Trần Mặc rất hiếm khi có cơ hội thư giãn khi làm nghiên cứu nên hắn rất hưởng thụ những lúc như thế này.
"Sao hôm nay lại thấy đổi tài xế? Mấy người Bạch Trân Châu đâu rồi?"
Tiểu Ngư hỏi.
"Bọn họ đi thủ đô, chuyện liên quan đến thuốc phát triển tiềm năng, chắc là mấy ngày nữa mới trở về được. Dư Ca và Dương Lan Lan là vệ sĩ tạm thời."
Trần Mặc nói: "Bọn họ đều là quân nhân chuyên nghiệp được Lý Thành Chi sắp xếp thay thế mấy người Vương Hải."
Tiểu Ngư nhẹ nhàng gật đầu, không hỏi nhiều nữa.
"Ngươi không nói thì ta suýt nữa đã quên rồi."
Trần Mặc chợt nhớ ra ngày hôm nay đã cầm ba lọ thuốc về từ phòng thí nghiệm: "Mặc Nữ, đem túi tài liệu đến đây."
"Được."
Mặc Nữ trả lời. Robot thông minh đang ngồi yên tĩnh trong hành lang đột nhiên cử động, không lâu sau đã mang một túi tài liệu đến trước mặt Trần Mặc.
"Làm gì thế?"
Tiểu Ngư hỏi.
"Ngày hôm nay ta đã mang thứ này về."
Trần Mặc lấy ba lọ thuốc được đậy kín từ trong cặp táp ra, lắc lắc trước mặt Tiểu Ngư.
"Ngươi cầm thuốc phát triển tiềm năng về đây làm gì?"
Tiểu Ngư kỳ quái nhìn mấy lọ thuốc trong tay Trần Mặc.
Cô đã từng nhìn thấy những loại thuốc phát triển tiềm năng này ở trong phòng thí nghiệm của Trần Mặc không dưới một lần. Cô cũng biết dự án hợp tác của Trần Mặc và cấp trên nên không còn xa lạ gì nữa, chỉ cần liếc mắt là có thể nhận ra.
"Tất nhiên là để dùng."
Trần Mặc nói.
"Ai dùng? Ngươi dùng sao?"
Tiểu Ngư cầm lấy lọ thuốc trong tay Trần Mặc, quan sát thật tỉ mỉ.
Nếu như loại thuốc này được công khai ra bên ngoài thì sẽ bị giành giật đến điên cuồng, còn nếu như rơi vào tay những ông lớn ngành dược phẩm thì sẽ mang về cho bọn họ tiền tài vô biên.
"Cho ngươi biết một bí mật, ta đã dùng rồi."
Trần Mặc ghé vào tai Tiểu Ngư, khẽ giọng nói: "Có nhớ lần đầu tiên ta nắm tay ngươi không?"
"Ngươi còn không xấu hổ mà nói ra, lúc đó ngươi nắm rõ mạnh làm tay ta đau hết cả lên."
Nhớ tới ngày đó, khóe miệng Tiểu Ngư lại vô thức hiện lên nụ cười ngọt ngào.
Đó là lần đầu tiên cô được nắm tay, như lại bị Trần Mặc khiến tay cô bị bầm máu, ấn tượng rất sâu sắc.
"Lúc đó ngươi đã dùng rồi?"
Tiểu Ngư nghiêm túc hỏi.
"Đúng vậy, chiều hôm đó ta đã dùng lọ thuốc này, còn có chút sốt sắng khi nắm tay ngươi nên đã không kiểm soát được sức mạnh, khiến sự việc thành ra như vậy."
Trần Mặc nói: "Khi đó, ta đang bí mật nghiên cứu loại thuốc này."
Trần Mặc nói dối Tiểu Ngư, nhưng điều này cũng không ảnh hưởng quá lớn, dù sao thì hắn cũng không thể tiết lộ Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật với bất kỳ ai.
"Bảo sao ngày đó ta có cảm giác người đẹp trai hơn rất nhiều, hóa ra là nhờ thứ này. Nhưng ngươi đã nghiên cứu ra rồi thì thôi, còn lấy bản thân ra làm thí nghiệm làm gì?"
Tiểu Ngư nghiêm túc nói: "Từ lần sau không được như vậy nữa."
"Được, nghe vợ hết."
Trần Mặc nhận thấy sự quan tâm trong lời nói của Tiểu Ngư, cảm thấy vô cùng ấm áp.
"Tối hôm nay ta sẽ cho ngươi dùng thuốc này, vừa hay hai ngày tiếp theo là cuối tuần, ngươi sẽ có thời gian thích nghi với thuốc."
"Ta dùng làm gì? Ta có đi đánh nhau bao giờ đâu."
Tiểu Ngư nói.
"Ai bảo ngươi uống thuốc phát triển tiềm năng là phải đi đánh nhau?"
Trần Mặc dở khóc dở cười: "Loại thuốc này giống như một chiếc chìa khóa đối với cơ thể ngươi, nó có thể nâng cao sức đề kháng, tăng cường hoạt động tế bào, cho nên ta mới muốn cho ngươi dùng. Hơn nữa, thuốc này còn có tác dụng cải thiện hình thể, sau khi dùng, vóc dáng sẽ trở nên đẹp hơn, da dẻ cũng sẽ thay đổi."
"Thật thế sao? Thế thì ta sẽ dùng."
Hai mắt Tiểu Ngư phát sáng, không chút do dự đồng ý luôn.
Đối với lời Trần Mặc nói, cô tin tưởng không chút nghi ngờ.
Dựa theo những lời Trần Mặc nói, vào ngày hắn nắm tay cô lần đầu tiên, quả thực đã có rất nhiều thay đổi. Hơn nữa, cô cũng tin rằng Trần Mặc sẽ không lừa gạt mình.
Có thể giúp cho vóc dáng và làn da thay đổi là một điều cực kỳ hấp dẫn. Chỉ cần là phụ nữ thì sẽ không thể chống lại được cám dỗ này, Tiểu Ngư cũng không ngoại lệ.
Tuy nhiên, tác dụng chính của thuốc phát triển tiềm năng chính là nâng cao khả năng miễn dịch và năng lực thể chất của bản thân, có thể tránh được nhiều bệnh vặt. Đây mới là mục đích của Trần Mặc, hắn nhận ra cơ thể Tiểu Ngư khá yếu ớt, thi thoảng sẽ còn cảm vặt nữa, dù đây không phải là vấn đề gì lớn, nhưng cũng gây rất nhiều phiền phức.
Cho nên Trần Mặc muốn giúp Tiểu Ngư nâng cao tố chất thân thể một chút.
"Ta đi chuẩn bị cho ngươi."
Trần Mặc đứng dậy, đi về phía phòng tắm. Sau năm phút, Trần Mặc đưa Tiểu Ngư đến trước một bồn nước nóng đã được chuẩn bị sẵn trước đó.
"Chẳng phải thuốc này cần phải tiêm sao?"
Tiểu Ngư hỏi.
"Thuốc này dược tính quá mạnh. Nếu tiêm thì sẽ khiến ngươi có cảm giác uể oải, khó chịu. Cho nên ta muốn cho ngươi dùng phương pháp khác, đó là tắm thuốc. Ta đã hòa thuốc vào trong nước nóng, để cho thuốc thấm vào cơ thể ngươi qua lỗ chân lông, nếu vậy thì dược lực của thuốc sẽ không quá mạnh. Ngươi cũng không cần phải quá căng thẳng, cứ coi như đang tắm dược liệu là được."
Trần Mặc nói.
Phương pháp này có tác dụng không cao, hợp chất Trầm Mặc trong thuốc cũng không được hấp thụ hoàn toàn, khá là lãng phí. Do đó, Trần Mặc mới đem về ba lọ thuộc để dùng hết cho Tiểu Ngư, lãng phí cũng không sao cả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi