Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 224: Kết quả thử nghiệm

Trương Hân Hân ngồi trên ghế sô pha, xoè tay về phía Trần Mặc, bộ dạng vô cùng phấn khích.
“Ngươi muốn cái gì, đêm nay ta sẽ đưa ngươi ra ngoài mua.”
Trần Mặc trực tiếp đẩy tay của cô ấy ra.
“Một lời đã định, dù sao ngươi cũng là người lắm tiền.”
Trương Hân Hân rất vui vẻ, đột nhiên cô nhớ tới cái gì đó, sau đó nhìn về phía Trần Mặc và nói: “Anh trai, lần này ta tới đây là muốn nhờ ngươi một chuyện. Ta muốn kiếm việc làm trong kỳ nghỉ hè này, ta có thể đến công ty của ngươi được không?”
“Ngươi chỉ cần đi chơi khắp nơi là được rồi, thiếu tiền thì ta cho ngươi, không cần phải đi làm đâu.”
“Vậy không được.”
Trương Hân Hân lập tức cự tuyệt: “Ta đâu phải là bình hoa, ta cũng có thể tự mình kiếm tiền. Tiêu tiền của chính mình mới là thoải mái nhất. Lần này ta lên đây không phải là để chơi, sau khi nhập học cũng không thể dựa dẫm vào cha mẹ mãi được.”
“Thật sự muốn đi làm sao? Ngươi không sợ khổ à?”
Trần Mặc nhìn Trương Hân Hân như thể lần đầu tiên hắn biết cô gái này. Xem ra, cô em họ này của hắn cũng bắt đầu hiểu chuyện hơn rồi. Nếu cô ấy đã đưa ra yêu cầu như vậy, Trần Mặc cũng sẽ không từ chối nữa.
“Không sợ.”
Trương Hân Hân lắc đầu.
“Vậy ta sẽ bảo Tiểu Ngư thu xếp cho ngươi. Nhưng ta phải nói rõ cho ngươi biết, những công việc cấp thấp sẽ rất vất vả đấy.”
Trần Mặc nói.
“Cảm ơn anh trai.”
Trương Hân Hân cười nói: “Ta đi giúp chị dâu nấu cơm đây.”
Nói xong, Trương Hân Hân lập tức đứng dậy rồi chạy vào trong bếp. Đợi đến tối mịt, Trần Mặc đưa Tiểu Ngư và Trương Hân Hân đi đến trung tâm thương mại.
Trần Mặc tháp tùng Tiểu Ngư và Trương Hân Hân đi mua sắm rồi đi dạo chợ đêm, sau khi hai người mua hết đồ cần mua thì cả ba mới quay về biệt thự.
“Ngươi đang nói chuyện với ai đó?”
Trần Mặc tắm xong đi ra thì thấy Tiểu Ngư đang nghịch điện thoại trên giường.
“Ta nói chuyện với Nhược Hi, không phải Hân Hân đang muốn tiến vào công ty sao? Nhược Hi hiện tại đang làm ở bộ phận nhân sự, nên ta hỏi cô ấy xem còn vị trí nào trống không, để ta có thể sắp xếp một vị trí phù hợp cho Hân Hân.”
Tiểu Ngư nói.
“Rồi đã hỏi xong chưa?”
“Trợ lý văn phòng, nhân viên bảo vệ và nhân viên vệ sinh. Có vẻ chỉ có chức vụ trợ lý văn phòng mới phù hợp với em ấy. Hân Hân cũng không thể làm nhân viên kỹ thuật được đúng không? Em ấy chỉ mới tốt nghiệp trung học, hơn nữa còn là nhân viên bán thời gian, chúng ta không nên thu xếp các vị trí chính thức cho em ấy, nếu không sẽ bị người khác nói ra nói vào.”
Tiểu Ngư khẽ thở dài: “Chị Triệu đã thiết lập một hệ thống tuyển dụng nhân viên nghiêm ngặt cho công ty. Đương nhiên, nếu ngươi muốn dùng danh nghĩa chủ tịch thì chúng ta sẽ sắp xếp bất kỳ vị trí nào cho cô ấy, chị Triệu cũng sẽ không phản đối đâu. “
“Cô ấy không phản đối, nhưng trong lòng chẳng lẽ không khinh thường ta sao? Ngươi cứ để Hân Hân làm trợ lý văn phòng đi. Em ấy còn trẻ, sau này sẽ có nhiều cơ hội lên chức cao hơn, trước hết cứ bắt đầu từ cấp thấp nhất đi.”
Trần Mặc quyết định.
“Ngươi thực sự muốn cô ấy làm trợ lý văn phòng sao? Công việc này, nói thẳng ra thì chỉ làm việc vặt cho người ta thôi đấy, hơn nữa còn rất vất vả.”
Tiểu Ngư nói.
“Không sao đâu, chính Hân Hân đã nói muốn dựa vào chính mình, cứ để em ấy chịu khổ một chút, sau này sẽ rất có ích.”
“Người làm anh trai như ngươi đã nói như vậy thì để ta bàn lại với Nhược Hi.”
Tiểu Ngư gửi tin nhắn cho Lý Nhược Hi rồi đặt điện thoại xuống, sau đó nằm lại trên giường.
Cô vừa đắp chăn thì chợt bắt gặp nụ cười vô lại của Trần Mặc.
“Ngươi định làm gì đấy?”
“Ăn cá.”
“Hân Hân đang ở đây mà.”
“Phòng chúng ta có cách âm, ngươi ở đây lâu vậy rồi mà không biết sao?”

Ngày hôm sau.
Trần Mặc vừa mới đến công ty, Triệu Mẫn đã cầm một bản báo cáo đi vào văn phòng của hắn. Ngay khi đối mặt với Trần Mặc, Triệu Mẫn đột nhiên nhìn hắn với ánh mắt kỳ lạ.
“Ngươi nhìn ta với ánh mắt như vậy là có ý gì?”
Trần Mặc cảm thấy cả người không được tự nhiên khi bị Triệu Mẫn nhìn chằm chằm kiểu đó.
Triệu Mẫn đưa bản báo cáo trong tay cho Trần Mặc: “Loại dược phẩm mà công ty dược phẩm đã nghiên cứu dựa trên công thức của ngươi đã được đưa lên Cục Quản lý Dược phẩm để thử nghiệm lâm sàng trên người. Còn đây là bảng báo cáo thử nghiệm trên động vật mà họ đã gửi lại.”
Triệu Mẫn vừa nói vừa dùng ánh mắt kỳ lạ mà nhìn Trần Mặc, như thể cô chỉ mới gặp người này lần đầu.
“Triệu tổng, ngươi nhìn ta thế này khiến ta cảm thấy mình rất đẹp trai đó, có biết không?”
Trần Mặc cười nói.
“Loại dược phẩm này là do ngươi tự mình nghiên cứu ra à?”
Triệu Mẫn chỉ vào bản báo cáo hỏi.
“Ý ngươi là kem bôi nở ngực?”
Trần Mặc cũng nhìn Triệu Mẫn bằng ánh mắt kỳ lạ, chỉ có điều ánh mắt của hắn khiến Triệu Mẫn nổi da gà cả người.
“Cũng không hẳn là do ta nghiên cứu ra.”
Trần Mặc lắc đầu: “Ta đã đọc qua rất nhiều sách y học, tình cờ thấy được một vài công thức điều chế tương tự nhau. Nhân lúc rảnh rỗi, ta ở trong phòng thí nghiệm nghiên cứu thử một chút. Sau đó ta chỉ đưa cho công thức hoàn chỉnh cho đám người ở công ty dược phẩm, để họ thí nghiệm lâm sàng giúp ta thôi.”
Trần Mặc không xem bản báo cáo mà vẫn nhìn Triệu Mẫn.
“Thì ra là ngươi đọc sách y học nên nhìn thấy những thứ này.”
Triệu Mẫn kỳ quái nói.
Bên cạnh văn phòng của Trần Mặc là một căn phòng rộng lớn chứa đầy những quyển sách thuộc các lĩnh vực khoa học kỹ thuật khác nhau. Mỗi lần đến đây, Triệu Mẫn đều bắt gặp Trần Mặc đang đọc sách.
“Ta chỉ cảm thấy đọc sách rất vui.”
Trần Mặc che mặt: “Không nói chuyện này nữa, kết quả thử nghiệm lâm sàng thế nào rồi?
“Thí nghiệm trên động vật rất thành công. Đây là thuốc bôi ngoài da, khi kiểm tra không phát hiện bất kỳ thành phần độc hại nào, trước mắt cũng không tìm thấy chất gây dị ứng. Loại thuốc này, nếu thử nghiệm trên người thành công, chắc chắn sẽ bán rất chạy, bởi vì nó có thể giúp chị em phụ nữ đạt được ước muốn của mình mà không cần phẫu thuật. Một khi loại dược phẩm này được tung ra thị trường, chúng ta gần như có thể nói lời tạm biệt với thời đại của silicone rồi.”
Triệu Mẫn có chút bối rối nhìn vào bản báo cáo. Khi cô xem nó xong thì mới biết Trần Mặc đã đưa công thức kem bôi nở ngực cho công ty dược phẩm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi