Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 1260: Cực kỳ đáng sợ

Hội trường với sức chứa hàng chục triệu sinh mệnh chìm vào khoảng lặng, mỗi một khán giả đều nhìn chằm chằm không trung.
Hình ảnh này cũng xuất hiện trong toàn bộ chương trình phát sóng trực tiếp của các nền tảng lớn trong vũ trụ.
Thế giới bên ngoài đang theo dõi náo nhiệt, nhưng Lư Hoa và Galahad trong lớp chiến giáp lại không nhẹ nhàng như vậy, mà căng thẳng đến mức đáng sợ.
Không nhìn thấy đối phương, nhưng vẫn cảm thấy đối phương ở khắp mọi nơi.
Hai người cảm thấy như bản thân đang bị siết chặt cổ họng trong dây thừng dày cộp, có thể mất đi tính mạng bất cứ lúc nào, vậy nên bọn họ không khỏi tuôn rơi mồ hôi lạnh mà vô thức siết chặt vũ khí trong tay.
Đối thủ là chiến giáp sư sát thủ ư?
Lư Hoa nảy ra một suy đoán trong đầu, khả năng ẩn nấp thân hình này chính là siêu năng lực kinh điển nhất của chiến giáp sư sát thủ.
Tuy nhiên, chiến giáp sư sát thủ ẩn nấp giỏi đến mức nào, thì vẫn sẽ xuất hiện trong radar lượng tử hoặc là radar quang học. Đây là lần đầu tiên hắn ta gặp phải tình huống cùng biến mất trong cả hai loại radar như vậy.
Đối phương đã rời khỏi phạm vi thăm dò của radar rồi à?
Lư Hoa không cho rằng là vậy.
Hắn ta có thể cảm nhận rõ ràng rằng Trần Mặc vẫn còn ở trong hội trường. Nói cách khác, mối uy hiếp này vẫn luôn tồn tại, hơn nữa còn cực kỳ rõ ràng.
Mồ hôi mỏng chảy trên làn da, lồng ngực phập phồng từng nhịp, Lư Hoa còn có thể nghe thấy hơi thở cùng nhịp tim của chính mình.
Lư Hoa đột nhiên thay đổi biểu cảm.
Một cảm giác nguy hiểm như bị thần chết bóp chặt cổ họng bao phủ cơ thể, khí lạnh buốt thấu xương từ xương chậu xông thẳng lên bộ não, hắn ta muốn thoát khỏi vị trí hiện tại, lại phát hiện bản thân giống như một người đang bơi thì chết đuối, cho dù có giãy giụa như thế nào thì cũng không thể thoát khỏi trói buộc này.
Chờ đến khi Lư Hoa lấy lại tiêu cự trong ánh mắt, thì Trần Mặc đã xuất hiện và đứng yên phía trước, dùng trường thương chọc thủng trái tim của hắn ta, cố định hắn ta giữa không trung.
Cơn đau nhói lập tức truyền đến từ phần ngực xuyên qua cơ thể.
Đối phương không đánh lén từ phía sau lưng, mà lựa chọn đối đầu chính diện.
Lư Hoa vẫn luôn tập trung chú ý ở phía sau, bởi vì hầu hết chiến giáp sư sát thủ sẽ dựa theo quán tính mà lựa chọn đánh lén từ phía sau – vị trí phòng bị yếu nhất. Nhưng Trần Mặc lại không làm theo như trong kịch bản.
Vì lẽ đó, hắn ta đã thua rồi.
Mắt chữ thập đáng tự hào nhất của hắn, thế mà lại không thể nhìn thấy kẻ địch xuất hiện trước mặt.
Xôn xao!
Khi Lư Hoa rơi xuống từ trên cao, hội trường lập tức bùng nổ, vô số sinh mệnh đứng lên nhìn Trần Mặc với ánh mắt chấn động.
Bọn họ hoàn toàn không nhìn thấy hắn ta xuất hiện thế nào.
Hắn đột nhiên xuất hiện ở vị trí phía trước Lư Hoa giống như một bóng ma.
Lư Hoa đã thua.
Trên sân khấu chỉ còn lại Trần Mặc và Galahad.
Nhìn thấy Lư Hoa bị giết chết một cách nhẹ nhàng, thậm chí không có một chút sức chống cự, Galahad co rút đôi mắt.
Bọn họ không hề coi thường đối thủ, đã dùng hết toàn lực ngay từ lúc bắt đầu để khiến cho Trần Mặc mất mặt trước toàn bộ sinh mệnh trong vũ trụ, nhưng lại phảng phất như đánh vào một cục bông mềm mại, mà cục bông này còn cất giấu hàng nghìn hàng vạn chiếc đinh sắt.
Lư Hoa mạnh hơn hắn ta một chút, mà bây giờ Lư Hoa đã thua. Galahad trong lòng xuất hiện áp lực cực lớn, không ngừng ứa mồ hôi.
Ngay khi hắn ta định ra tay để chiếm thế chủ động, thì Trần Mặc lập tức biến mất giữa không khí nổ tung.

Đồng Thanh trên sân khấu bắt đầu híp mắt lại, đồng tử màu đen của hắn bắt đầu thay đổi, không ngừng lóe lên từng tia sáng.
Vừa rồi, hắn ta cũng không nhìn ra đối phương xuất hiện như thế nào.
Vẻ mặt của Đồng Thanh dần dần trở nên nghiêm trọng.
Hiện tại, hắn ta đã chứng thực được suy nghĩ trong lòng, Trần Mặc đích thị là một sinh mệnh rất đặc biệt, thậm chí còn đặc biệt hơn Đan.
Đồng Thanh bình tĩnh lại rồi mở miệng: “Phát lại video ba chiều lúc nãy.”
“Vâng, thưa ngài.”
Hệ thống trí tuệ nhân tạo bên trong chiến giáp lập tức trình chiếu video ba chiều về cảnh tượng Trần Mặc biến mất.
Đồng Thanh nhìn chằm chằm video quay lại trận chiến.
Khi nhìn thấy hình ảnh Trần Mặc xuất hiện, Đồng Thanh hơi chấn động toàn thân. Trần Mặc không bay tới trong nháy mắt, mà là xuất hiện như một bóng ma, với thân thể từ hư ảo biến thành thực thể.
Siêu năng lực thật đáng sợ, thật đặc biệt.
Đây là siêu năng lực mà hắn ta chưa bao giờ được nhìn thấy trước đây.
Chỉ sợ Trần Mặc này thật sự không đơn giản như vậy.
Đồng Thanh ngửi được một hơi thở không giống bình thường.
Không chỉ là hắn ta, mà nhóm người Lôi Đình và Sư Minh cũng biến sắc.
Lúc ban đầu, bọn họ cho rằng thực lực cá nhân của Trần Mặc rất yếu, thì bây giờ bọn họ đã đổi ý rồi.
Bọn họ đều hiểu rằng siêu năng lực này của Trần Mặc cực kỳ đáng sợ, ngay cả bọn họ cũng phải rất cẩn thận, nếu không sẽ rất dễ trúng chiêu.
Trên khán đài trung tâm và khu vực khách quý đặc biệt đều rơi vào khoảng lặng, đối lập rõ ràng với những hàng ghế dành cho khán giả điên cuồng hò hét. Ngược lại, nhóm người Tiểu Ngư và Triệu Mẫn trên khán đài trung tâm, lúc này đều mỉm cười hạnh phúc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi